Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lão giả Quân gia có thành tựu rất lớn trên phương diện cấm chế, cửa vào Trung Hoàng Giới có Địa Tiên trấn thủ, bắt bọn họ lại rất đơn giản. Nhưng muốn thần không biết quỷ không hay, không kinh động ai bắt lại bọn họ thì nhất định phải có cấm chế trợ giúp. Nếu không một khi bọn họ cảnh báo, rất có thể bên kia Hỗn Độn thành sẽ lập tức đóng cửa lối đi truyền tống.
Lão tộc trưởng Quân gia lặng lẽ bận rộn một canh giờ, lúc này trên mặt mới lộ ra vẻ tươi cười, ra hiệu cho mấy chục người ở nơi xa.
- Hưu hưu hưu ...
Mấy chục người bay lên trời, lão giả Quân gia đánh ra một đạo huyền lực, đỉnh núi ở bốn phía nhất thời sáng lên. Hàng nghìn hàng vạn chùm sáng bắn vào bên trong đỉnh núi, trong nháy mắt ba người trấn thủ truyền tống trận bên trong giật mình nhìn lại.
Thế nhưng, giờ khắc này ba người cảm giác có vô số cột sáng bao phủ ba người, ba người không chỉ bị mù, mà vào thời khắc này tinh thần còn có chút chậm chạp.
Tinh thần ba người trì trệ khoảng hai tức thời gian, đợi đến khi ba người tỉnh táo lại, cổ ba người đã bị người ta nắm lấy. Ba sợi xích sắt màu đen quấn chặt bọn họ lại, khiến cho bọn họ không cách nào vận chuyển huyền lực, thân thể không động đậy được.
Tiếp theo không gian giới của bọn hắn bị tháo xuống, kéo ra ngoài sơn động. Sau khi bọn hắn thấy lão tộc trưởng Quân gia và lão tổ Hạo gia, thì nhất thời tức giận lên, một người quát:
- Địa Hoàng Giới muốn khai chiến với Trung Hoàng Giới sao?
Lão tộc trưởng Quân gia lạnh lùng cười một tiếng, nói:
- Ba vị không nên hiểu lầm, chẳng qua là chúng ta muốn tiến vào Trung Hoàng Giới làm ít chuyện, vô ý nhấc lên đại chiến hai giới, trước oan ức ba vị một thoáng đã.
Lão tổ Hạo gia lấy ra ba miếng đan dược đưa cho ba người ăn vào, rất nhanh ba người đã hôn mê. Lão tổ Hạo gia hạ lệnh cho sáu người phía sau:
- Các ngươi chịu trách nhiệm trấn thủ nơi đây, nếu như xuất hiện bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào, lập tức thông báo cho chúng ta trước tiên. Nếu như ba người này làm xằng làm bậy, trực tiếp đánh chết.
- Đi!
Lão tộc trưởng Quân gia dẫn đầu xông vào bên trong sơn động, đám người nối đuôi nhau đi vào, xông tới trước truyền tống môn.
Một luồng ánh sáng trắng hiện lên, hơn bốn mươi vị cường giả đồng thời ngưng hiện ở bên trong Hỗn Độn thành. Sau khi mọi người xuất hiện, trước tiên điên cuồng oanh tạc các truyền tống trận bên trong thành, hủy diệt từng cái truyền tống trận, chỉ để lại truyền tống trận đi Lãnh Đế Thành.
Cái truyền tống trận duy nhất còn lại, bị lão tổ Hạo gia sử dụng thần thông phong ấn. Chỉ cần không có cường giả tới đây giúp đỡ, đánh hạ Hỗn Độn thành sẽ rất đơn giản.
- Hưu hưu hưu ...
Vô số cường giả trong Hỗn Độn thành bay lên không trung, Địa Tiên thì có hai mươi mấy vị, nhưng Nhân Hoàng lại vô số, còn có một vị lão quái có khí tức khủng bố, hẳn là Hóa Thần cảnh. Hỗn Độn thành quan trọng như thế, tự nhiên có lão quái Hóa Thần cảnh trấn giữ.
- Quân Hồng Diệp, Hạo Trường Quận!
Lão quái Hóa Thần trong Hỗn Độn thành phi thân mà lên, căm tức nhìn lão tộc trưởng Quân gia và lão tổ Hạo gia, quát:
- Các ngươi muốn làm gì? Các ngươi muốn khơi mào đại chiến hai giới sao?
- Không nghiêm trọng như vậy đâu!
Lão tộc trưởng Quân gia cười tủm tỉm nói:
- Vương Thiên Long, chẳng qua là chúng ta tới Trung Hoàng Giới làm ít chuyện, các ngươi thành thật nghe chúng ta ra lệnh, chúng ta sẽ không động đến một người Hỗn Độn thành, được không?
- Muốn chúng ta đầu hàng? Nằm mơ!
Vương Thiên Long vung vẩy hai tay, thiên địa huyền khí ngưng tụ, vô số cự man xuất hiện, thiên địa rung động, lão quái Hóa Thần cảnh phóng thích áo nghĩa tấn công, còn chưa có tấn công đã khiến một nhóm người nghe tin mà sợ mất mật.
- Không thức thời, thì đi chết đi, giết!
Quân Hồng Diệp cười lạnh một tiếng, liên hợp với lão tổ Hạo gia bay về phía Vương Thiên Long. Lần này bọn họ có bốn vị Hóa Thần cảnh tới, Hỗn Độn thành chỉ có một Hóa Thần cảnh, muốn đánh hạ Hỗn Độn thành rất đơn giản.
- Giết!
Hơn bốn mươi người gào thét bay đi, hơn hai mươi vị Địa Tiên Hỗn Độn thành cũng hung hãn không sợ chết tiến tới, chức trách của bọn hắn chính là thủ hộ Hỗn Độn thành, thành còn người còn, thành diệt người vong.
Quân gia và Hạo gia có hơn bốn mươi người tới, bốn vị Hóa Thần cảnh, mười Địa Tiên đỉnh phong, chiến lực này nhẹ nhàng đè ép võ giả Hỗn Độn thành, căn bản không phải một cái cấp bậc.
Những cường giả này khai chiến rất chú ý ảnh hưởng, mọi người hoặc là đi lên bầu trời, hoặc là ra ngoài thành. Nếu không dư âm chiến đấu của đám cường giả, sẽ làm Hỗn Độn thành biến thành bình địa, bình dân bên trong thành sẽ chết hết.
- Rầm rầm rầm!
Âm thanh nổ tung trên bầu trời và ngoài thành vang lên không dứt, không gian bị xé rách thành từng mảnh lại khép lại, khí tức khủng bố tràn ngập trên bầu trời, cảm giác như mây đen ép xuống, làm cho không người nào có thể hô hấp.
- Hưu hưu hưu ...
Người bên trong thành chạy tán loạn, thần tiên đánh nhau, người phàm gặp tai ương, dư âm công kích phía trên tùy tiện đánh xuống một chút, cũng có thể nện chết một đám người.
Hai bên thành trì đang khai chiến, mọi người chen chúc chạy đến hai phương hướng khác, kinh hoàng chạy trốn như bầy con kiến dọn nhà.
Sau nửa canh giờ!
Một bóng người từ trên trời rơi xuống, nện một tòa pháo đài ra một cái lỗ thủng to. Vương Thiên Long chết không nhắm mắt, mắt mở thật to, bên trong toàn là vẻ tức giận.
Chiến đấu ngoài thành cũng nhanh chóng kết thúc, Quân gia và Hạo gia chiếm cứ thượng phong tuyệt đối. Nếu như không phải hai nhà không muốn quá nhiều cường giả chiến tử, sợ là lúc này chiến sự đã sớm kết thúc rồi.
- Rầm rầm rầm ...
Tiếp tục qua hai nén hương thời gian, toàn bộ Địa Tiên bên trong Hỗn Độn thành bị giết, chiến cuộc hoàn toàn ổn định. Về phần Nhân Hoàng và quân đội thì đầu hàng, từ trước Hỗn Độn thành đã có cái quy củ này, Địa Tiên và Hóa Thần cảnh trấn thủ sẽ tử thủ, còn lại quân sĩ không cần như thế.
Hóa Thần và Địa Tiên cũng không đỡ nổi, thì dựa vào một đám Quân Hầu cảnh, Nhân Hoàng cảnh sẽ hữu dụng sao? Chỉ chết một cách vô ích.
Một vị Hóa Thần cảnh và hơn hai mươi Địa Tiên chiến tử, không có người nào đầu hàng.