Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Lấy máu trả máu, ăn miếng trả miếng, giết, giết, giết!
Rất nhiều người gầm lên, không che dấu sát ý và sự nổi giận trong nội tâm. Thanh âm vang dội toàn bộ đại viện Lãnh gia, vô số Quân Hầu cảnh Nhân Hoàng Lãnh gia ở bên ngoài cũng nghe được, tất cả đều gầm lên:
- Lấy máu trả máu, ăn miếng trả miếng, giết, giết, giết!
- Đi!
Lãnh Tinh Chính quát khẽ một tiếng, cùng năm vị lão quái Hóa Thần cảnh bắn ra, đứng vững vàng ở trên không thành bắc. Từng đám Địa Tiên bay ra, phía sau là vô số Nhân Hoàng đếm không hết, và chi chít võ giả Quân Hầu cảnh.
Lãnh gia không để lại quá nhiều quân đội, chỉ có mười mấy vạn người, còn lại những võ giả trẻ tuổi đều dời đến tổ giới. Mười mấy vạn người đứng chỉnh tề ở trên bầu trời thành bắc, chờ đợi trận chiến sau cùng, chờ đợi khoảnh khắc loé sáng cuối cùng.
Con dân bên trong thành đã sớm dời đi, nhưng vẫn có một số người không nguyện ý đi. Sinh sống ở Lãnh Đế thành nhiều năm như vậy, bọn họ không muốn đi nữa, một phần là già đi không nổi, tòa thành trì này có quá nhiều ký ức và cảm tình, bọn họ chuẩn bị cùng tồn tại với Lãnh Đế Thành.
- Ai.
Lãnh Thiên Hận nắm chặt song quyền đứng ở trong đại viện Lãnh gia, trên mặt nổi đầy gân xanh, trong mắt của hắn toàn là vẻ hối hận. Hận Lãnh Vô Tuyết không có chuyện gì vì sao đi trêu chọc Lục Ly, hận vì sao Lục Ly tới hắn không đối tốt với Lục Ly hơn chút? Hận vì sao phải đồng ý cho Lục Ly tiến vào Cổ Thần Cấm Địa
Cục diện đã thành như vậy, nói thêm nữa cũng không có ý nghĩa, Lãnh Thiên Hận phất tay, mang theo mấy người tiến vào trong một cái thành lớn ở hậu viện, thông qua truyền tống trận tiến vào tổ giới.
- Hưu hưu hưu
Lãnh Thiên Hận vừa đi được ba nén hương thời gian, phía bắc đã truyền đến những tiếng xé gió. Hơn một trăm người gào thét bay đến như một trăm đầu cự long, chớp mắt đã xuất hiện ở trong tầm mắt của đám người Lãnh Tinh Chính.
Mười mấy vạn người Lãnh gia đứng yên trầm mặc, không ai phát ra bất kỳ âm thanh gì, toàn bộ đằng đằng sát khí khóa chặt hơn một trăm người phía trước.
Lúc đám người phía trước còn cách khoảng ngàn trượng, Lãnh Tinh Chính mở miệng:
- Chư vị, nhất định phải như thế sao?
Quân Hồng Diệp vung tay lên, tất cả mọi người ngừng lại, Quân Hồng Diệp thở dài nói:
- Lãnh Tinh Chính, đừng trách chúng ta, chỉ trách nhà các ngươi trêu chọc phải người không nên trêu. Lãnh gia các ngươi không đắc tội được với Lục Ly, xin lỗi!
Sư xuất nổi danh.
Lục đại gia tộc vẫn phải chú ý tới danh dự, ban đầu lấy Lục Ly làm cớ, lúc này chỉ có thể tiếp tục lấy Lục Ly ra làm cớ khai chiến.
Đàm phán không còn ý nghĩa nữa rồi, Lục Ly nói rõ muốn tiêu diệt Lãnh gia, vậy trước tiên chiến rồi hãy nói, ít nhất binh khí chiến giáp trên thân đám người Lãnh gia cũng đáng giá.
- Lục Ly?
Trong con ngươi Lãnh Tinh Chính và nhóm người hiện lên một chút nghi hoặc, Lãnh Tinh Chính lạnh lẽo quát:
- Rốt cuộc Lục Ly là người nào?
Không chỉ người Lãnh gia, mà cả thám báo các gia tộc ẩn nấp xung quanh Trung Hoàng Giới, đều hết sức buồn bực. Trước kia chưa từng nghe nói qua Lục Ly, đột nhiên nhô ra, mọi người chỉ biết hắn là đồ đệ Huyết Hoàng. Nhưng Huyết Hoàng cũng không có cái uy danh này, chưa đủ để hiệu triệu lục đại gia tộc.
- Các ngươi không có tư cách biết!
Quân Hồng Diệp lạnh giọng nói, hắn chỉ lấy Lục Ly ra làm cớ khai chiến, tự nhiên sẽ không nói lời thừa. Hắn vung tay lên nói:
- Động thủ, chém giết toàn bộ người Lãnh gia, Hạo Trường Quận dựa theo kế hoạch hành sự.
- Hưu hưu hưu
Chiến giáp bán thần khí hiện lên trên thân thể nhóm người, trên tay rất nhiều người còn có binh khí bán thần khí, mọi người phân tán ra, hóa thành từng mũi tên nhọn xuyên thủng đại quân Lãnh gia.
- Ầm
Đột nhiên thân thể Hạo Trường Quận biến mất ở giữa không trung, hắn vận dụng áo nghĩa không gian, dựa theo kế hoạch bay tới cửa vào tổ giới Lãnh gia.
Các đại gia tộc đều có tổ giới, Quân Hồng Diệp biết rõ trong đại viện Lãnh gia không có quá nhiều linh tài và bảo vật. Toàn bộ thứ tốt đã được đưa vào tổ giới, cho nên chỉ có đánh hạ tổ giới mới có được trọng bảo.
- Hừ!
Lãnh Tinh Chính vừa nhìn thấy Hạo Trường Quận biến mất ở giữa không trung, lập tức biết hắn có chủ ý gì, trong tay đánh ra một đạo trường khí, trực tiếp truyền tống đến chỗ pháo đài nổ nát, hủy diệt lối đi tổ giới.
- Hèn hạ.
Thân hình Hạo Trường Quận ngưng hiện ở giữa không trung, nổi giận gầm lên:
- Lãnh Tinh Chính, ngươi muốn chết, lão phu sẽ thành toàn cho ngươi, giết!
- Rầm rầm rầm
Chung quanh vang lên tiếng nổ lớn, bầu trời toàn là tia sáng, sơn băng địa liệt, đất trời rung chuyển, chân tay đứt lìa rơi rụng khắp nơi, máu tươi giàn giụa, hôm nay Lãnh Đế Thành đã định trước bị máu tươi nhuộm đỏ.
Lãnh Đế Thành bên kia chiến đấu đến thiên hôn địa ám, máu chảy thành sông, Lục Ly bên này lại rất bình tĩnh.
Ba vị Địa Tiên lưu lại ẩn núp ở xung quanh, không dám hiển lộ thân hình, thám báo ẩn nấp xung quanh càng không dám lộn xộn, chỉ có thể cảm ứng hạt châu và tình huống xung quanh từ xa.
Lục Ly bế quan tu luyện ở bên trong Thiên Tà Châu, đồng thời suy tư làm như thế nào để phá cục, an toàn đến cửa vào Thủy Ngục?
Nếu như không phải Lục Ly mang theo Thiên Tà Châu, người khác không cách nào di động nửa phần, Lục Ly không dám đi ra, chuyện này như trở thành tử cục.
Hắn không thể trốn mãi ở trong này, mấy năm sau tứ đại thế lực sẽ kéo binh đến Vân Châu Bắc Mạc, đến lúc đó dựa vào đám người Lục Linh làm sao ngăn cản được?
- Nếu như Thiên Tà Châu có thể tự mình bay thì tốt rồi!
Lục Ly khẽ thở dài, Thiên Tà Châu bị phong ấn, rất nhiều thần thông đều không thể sử dụng, luyện hóa tầng phong ấn thứ nhất ít nhất cũng phải mấy năm thời gian. Ai biết mấy năm thời gian sẽ phát sinh chuyện gì? Ngộ nhỡ Thiên Tà Châu bị phá mở thì sao?
- Lãnh Vô Hinh, ngươi có thể luyện chế giải dược ở đây không?
Lục Ly trầm tư mấy canh giờ, mở mắt nói chuyện với Lãnh Vô Hinh, trong xương tủy hắn vẫn còn kịch độc, hiện tại có thời gian, vẫn nên giải độc trước rồi nói sau.
- Có thể!