Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ừm, lần này phải đa tạ Đại Phật Tự.
Nghe đến đó, một ít nghi hoặc trong đầu Lục Ly mới dần sáng tỏ, xem ra bốn đại gia tộc bắt lại đám người Lục Phi Tuyết Bạch Hạ Sương Yên phu nhân Dạ Tra chính là vì dự liệu tới các Vương tộc còn lại sẽ nhúng tay. Lúc này mới bắt con tin, để hắn đi cứu người, chịu chết.
Lục Ly lại ném ra nghi hoặc lớn nhất trong lòng:
- Vệ đảo chủ, điện chủ Thí Ma Điện từng công khai nói rõ sẽ bảo vệ Lục Ly mười năm. Giờ thời hạn mười năm còn chưa tới, bốn đại thế lực lại đã xuất binh, Hình điện chủ không phát nộ ư?
- Cái đó thì đó không biết!
Vệ Điền lắc đầu nói:
- Chuyện về Thí Ma Điện là cơ mật cao cấp, ngươi muốn biết thì phải đi hỏi tộc trưởng tộc ta.
- Được rồi, đa tạ Vệ đảo chủ!
Xem ra đã không thể hỏi được gì, Lục Ly chắp tay sải bước đi ra. Giờ có hỏi nhiều cũng đã không mấy ý nghĩa, vẫn nên trước tìm tới đám người Lục Linh rồi tính.
Hắn đi ra Cửu U Đảo, ném một túi Tử Huyền Tinh để binh sĩ mở ra truyền tống trận, bạch quang chớp lóe, hắn cứ thế tan biến trong truyền tống trận.
Không biết qua bao lâu, Lục Ly rốt cục cảm giác được mình đang rơi xuống đất. Đã tới Vạn Thủy Thành, lần này hắn không tiếp tục truyền tống mà đi thẳng đến phủ thành chủ Vạn Thủy Thành.
Vạn Thủy Thành là một trong bốn đại thành dưới trướng Vệ gia, thành chủ nơi đây tuyệt đối là cao tầng. Dù không biết Lục Linh ở phương nào, chí ít cũng hiểu rõ được đại sự xảy ra gần đây tại Trung Châu. Chỉ cần biết được quân tình gần nhất, liền có thể suy đoán ra đại khái phương vị của mấy người Lục Linh Bạch Thu Tuyết.
Lấy ra lệnh bài, qua tầng tầng báo cáo, mãi sau ba nén hương, Lục Ly mới được dẫn vào trong một tòa thành bảo ở phủ thành chủ.
- Vệ Tử Ngang?
Vừa tiến vào, Lục Ly không khỏi thốt lên kinh ngạc, không ngờ thành chủ Vạn Thủy Thành lại là Vệ Tử Ngang, trưởng lão Vệ gia mà hắn từng có dịp gặp mặt ở Cửu U Đảo.
Lục Ly thốt ra tên họ Vệ Tử Ngang khiến kẻ sau thoáng chút kinh nghi, thần niệm hắn quét qua một lượt, tròng mắt lấp lóe, ngập ngừng hỏi:
- Ngươi là Lục công tử?
Cơ thịt xương cốt trên người Lục Ly khẽ nhúc nhích, biến về lại bộ dạng ban đầu, chắp tay nói:
- Vệ đại nhân, đã lâu không gặp.
Chuyện Lục Ly bị Lãnh Vô Hinh bắt đi không bị truyền ra ngoài, bởi thế bên ngoài không ai biết tin tức gì về Lục Ly.
Thậm chí lúc bốn đại gia tộc tiến công Vân Châu U Châu Bắc Mạc hắn cũng chưa từng xuất hiện, đến sau Lục Linh dẫn người đến Trung Châu vẫn không thấy hắn hiện thân, thế nên rất nhiều người thậm chí cho rằng Lục Ly đã chết.
Đột nhiên nhìn thấy Lục Ly xuất hiện, còn là một tháng sau khi Lục Linh đi đến Trung Châu, Vệ Tử Ngang rất là ngạc nhiên. Hắn liếc mắt nhìn Lục Ly một lượt, phát hiện đối phương mới chỉ là Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, không khỏi khẽ thở dài nói:
- Lục công tử, ngươi không nên tới.
- Nhưng ta vẫn đến rồi đấy thôi!
Lục Ly thản nhiên đáp, sau đó trầm giọng hỏi:
- Vệ đại nhân, tỷ tỷ ta đâu?
- Hẳn là đang ở Thiên Luân Vực!
Vệ Tử Ngang nghĩ nghĩ rồi đáp:
- Năm ngày trước có tin tức truyền về, nói một tòa đại thành ở Thiên Luân Vực bị tập kích, tử thương thảm trọng, võ giả trong thành tử thương hơn hai mươi vạn. Cuối cùng phải đến khi một vị Thái Thượng trưởng lão Luân Hồi Cung xuất hiện mới trấn áp được.
- Làm sao có thể?
Trong mắt Lục Ly chất đầy vẻ kinh ngạc, đám Lục Linh chỉ có mười mấy người, hơn nữa còn chẳng có ai là Địa Tiên, các nàng dựa vào cái gì mà đồ sát được hai mươi vạn người? Các nàng tới Trung Châu lâu vậy rồi, không chết đã là kỳ tích, lại còn có thể giết địch?
Vệ Tử Ngang lấy ra một phần chiến báo từ trong Không Gian Giới Chỉ, đưa cho Lục Ly, kẻ sau quét mắt nhìn, xác định tin tức này là thật. Vệ Tử Ngang thở dài nói tiếp:
- Lục Ly, tỷ tỷ ngươi đúng là một nhân vật, đến Trung Châu hơn một tháng, trước sau xuất thủ năm lần, mỗi lần đều có thể khiến cho một tòa đại thành tử thương mấy chục vạn. Nàng còn phóng lời, nói nếu Luân Hồi Cung không thả người, nàng tất diệt đi hết thảy thế lực và gia tộc dưới trướng Luân Hồi Cung, hiện tại mấy trăm đại vực thuộc quyền khống chế của Luân Hồi Cung đều đang hoang mang hốt hoảng.
- Cái này, cái này...
Lục Ly kinh ngạc không thôi, lắc đầu nói:
- Điều này không thể nào, các nàng không có Địa Tiên, làm sao có thể thoát khỏi truy sát từ Địa Tiên Luân Hồi Cung? Còn nữa, các nàng chỉ có mười mấy Nhân Hoàng, làm sao có thể đồ sát nhiều người vậy được?
- Ngươi không biết?
Vệ Tử Ngang nhíu mày nói:
- Lục Ly, ngươi không biết tỷ tỷ ngươi có được rất nhiều khôi lỗi thú, những khôi lỗi thú kia thậm chí đến cả Nhân Hoàng đều không thể đánh giết, chỉ có Địa Tiên ra tay mới trấn áp được. Cả năm lần kia nàng đều thả ra mấy con khôi lỗi thú, nhẹ nhàng đồ sát mấy chục vạn người trong thành.
- Khôi lỗi thú?!
Lục Ly bỗng nhiên tỉnh ngộ, trước kia hắn từng đưa cho Lục Linh bí thuật luyện chế khôi lỗi thú, đó là bí thuật thượng cổ được đến trong một cung điện dưới lòng đất nằm cạnh Cửu U Đảo, không ngờ Lục Linh lại thật có thể luyện chế ra được.
Khôi lỗi thú quả thực có được lực phá hoại rất lớn, đặc biệt là không có cảm xúc, có thể tùy ý đồ sát, như thế lực phá hoại lại càng lớn. Ném ra một con khôi lỗi thú, chỉ cần hạ lệnh để nó gặp người tựu giết, còn bản thân phủi mông bỏ đi là được.
- Đúng rồi, thế tỷ tỷ ta làm sao trốn qua được truy sát từ cường giả Luân Hồi Cung?
Lục Ly nhìn chăm chăm Vệ Tử Ngang, nghi hoặc hỏi. Luân Hồi Cung không thiếu Địa Tiên, bên kia lại là địa bàn của bọn họ, trinh sát rải khắp đất, chẳng lẽ mấy người đám Lục Linh có thể lên trời xuống đất như chỗ không người?
Thấy Vệ Tử Ngang khẽ cười khẩy, tựa hồ tại im ắng hỏi đấy có phải tỷ tỷ ngươi không? Lục Ly giải thích nói:
- Ta bế quan rất nhiều năm, gần đây mới xuất quan.
- Khó trách...
Vệ Tử Ngang hoảng nhiên đại ngộ, sau đó mới có chút hâm mộ nói:
- Trong đám các nàng có người tinh thông một loại áo nghĩa cường đại xoải ngang hư không, có thể dẫn người tới lui ngang dọc mà không gặp chút cản trở nào, một lần lại có thể thuấn di mấy chục vạn dặm.