Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Có điều hàm răng Tiểu Bạch sắc bén như thế, khiến hắn hết sức kiêng kị, hơn nữa uy lực Thăng Long Thuật của Lục Ly không yếu. Cộng thêm bốn phía còn có sáu tên Địa Tiên, lão cửu Quân gia còn là Địa Tiên hậu kỳ, lực công kích rất mạnh.
Quan trọng nhất là Thiên Tà Châu của Lục Ly sáng lấp lánh, một khắc sau Lục Ly sẽ bị truyền tống vào. Nếu như trước khi Lục Ly truyền tống vào Thiên Tà Châu, hắn không giết chết được Lục Ly, sẽ phải thừa nhận một kích liên thủ của lục đại Địa Tiên, cộng thêm Thăng Long Thuật của Lục Ly...
- Rút lui!
Đại Ma Thần lựa chọn rút lui, hắn quay người lui về vết nứt không gian, thoáng cái đã biến mất ở bên trong vết nứt không gian đen nhánh. Công kích của mọi người đánh lên phía trên vét nứt không gian, chỉ khiến không gian nổi lên sóng gió kịch liệt.
- Đi!
Lục Ly không dám dừng lại nữa, xông vào trong truyền tống trận, mọi người vội vàng đuổi theo, Tiểu Bạch bay trở về, truyền tống trận mở ra mọi người biến mất ở trong truyền tống trận.
- Oanh!
Một luồng áng sáng trắng hiện lên, mọi người đã ở trong một cái đại điện. Sau khi mọi người truyền tống đi ra, cấm chế trong đại điện sáng lấp lánh lên, một luồng áp lực khủng bố bao phủ xuống, tất cả đều động không được.
Đây là vì phòng ngừa kẻ địch lẻn vào cấm chế, mọi người cũng không có để ý, truyền tống trận trong thành trì tứ tộc cũng có loại cấm chế này.
Quả nhiên...
Mấy đạo thần niệm dò xét đi vào, cấm chế đóng lại, mọi người cảm giác trọng lực biến mất.
- Oanh!
Lục Ly quay đầu lại đánh ra một chưởng, hủy diệt truyền tống trận, lúc này mới như trút được gánh nặng, lau mồ hôi lạnh trên trán. Vừa rồi quá nguy hiểm, nếu như không phải Tiểu Bạch mà nói... khả năng lúc này hắn đã chết, Tiểu Bạch phá hư binh khí của Đại Ma Thần, mới khiến cho công kích của Đại Ma Thần ngưng lại.
- Hưu hưu!
Bên ngoài có vô số tiếng xé gió truyền đến, Lục Ly dùng thần niệm quét ra, phát hiện là đám người chấp pháp trưởng lão, Khương Thiên Thuận, Lôi trưởng lão, Khương Ỷ Linh, hắn ổn định tâm thần đi ra ngoài.
- Lục Ly, rốt cục ngươi đã trở lại!
Sau khi chấp pháp trưởng lão thấy Lục Ly hoàn hảo như lúc ban đầu, vẻ ngưng trọng trên mặt biến mất một ít, nếu như Lục Ly xảy ra chuyện gì, hắn cũng không biết làm như thế nào cho phải.
- Lục lang!
Mấy ngày qua Khương Ỷ Linh vô cùng lo lắng, sau khi thấy Lục Ly không nhịn được, trực tiếp lao vào trong ngực Lục Ly, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy.
- Được rồi, không có chuyện gì rồi!
Lục Ly vỗ bả vai Khương Ỷ Linh, trấn an mấy câu, sau đó nhìn về phía chấp pháp trưởng lão hỏi:
- Đại trận hộ thành còn có thể kiên trì bao lâu?
- Mấy ngày thôi.
Chấp pháp trưởng lão trầm mặc nói:
- Ta đã bắt đầu sắp xếp người rút lui khỏi Thí Yêu Thành, Thí Ma Thành rồi, bên Thí Địa Thành cũng bắt đầu rút lui...
- Ừ!
Lục Ly không biểu cảm gật đầu, để quân sĩ rút lui trước là đúng, trên mặt hắn lộ ra một chút khổ sở. Ban đầu hắn cho rằng, chỉ cần hắn xuất hiện ở Thí Ma chiến trường, nguy cơ tứ tộc sẽ được giải. Hắn cho rằng có Thiên Tà Châu tứ tộc không có biện pháp bắt hắn, lại không nghĩ rằng Đại Ma Thần có được áo nghĩa biến thái như thế...
Không Gian Chuyển Di không có lực công kích quá lớn, nhưng vừa lúc khắc chế Thiên Tà Châu!
Hắn đi theo mọi người ra ngoài, còn thả Lục Nhân Hoàng đi ra. Lục Nhân Hoàng lộ vẻ phiền muộn, đi ra ngoài một chuyến, ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có, hắn cảm giác hết sức bực tức.
- Lãnh Vô Hinh đâu? Mang tới chưa?
Lục Ly lại dò hỏi, nếu như có thể giải bỏ Vu Thần độc, coi như có một tin tức tốt. không giải được Vu Thần độc mà nói... Cục diện sẽ càng ác liệt.
- Đến rồi, ở Thí Ma Thành!
Khương Thiên Thuận giải thích:
- Chúng ta đã đưa thi thể mấy võ giả trúng Vu Thần độc đi qua, nàng đang nghiên cứu. Nàng nói... chưa hoàn toàn nắm chắc, chỉ có thể trước thử một chút, cần phải có thời gian.
Nếu Lãnh Vô Hinh đã bắt đầu nghiên cứu thì Lục Ly an tâm, hiện tại người duy nhất có thể phá giải Vu Thần độc, chỉ có Lãnh Vô Hinh. Nếu nàng không nói rõ không giải được, vậy thì còn có hi vọng, mọi người không giúp được cái gì, chỉ có thể nhìn vận may.
Lục Ly lại lên tường thành một lần nữa, nhìn đại quân tứ tộc đông nghịt, chân mày hắn nhíu lại thành một đường. Chấp pháp trưởng lão nhìn hắn mấy lần, vỗ bả vai hắn nói:
- Ngươi cũng không cần có áp lực quá lớn, Thí Yêu Thành và Thí Ma Thành còn có thể chống đỡ được một hai năm, chúng ta còn thời gian...
Lục Ly gật đầu, vẫn trầm mặc đứng ở trên tường thành, nhìn dị tộc bên ngoài như trước. Trong lúc mơ hồ, hắn như thấy được trong đại quân, có một đôi con ngươi màu đỏ như ẩn như hiện, trong con ngươi toàn là vẻ đùa cợt và châm chọc...
Đứng trên tường thành nửa ngày, đợi đến đêm Lục Ly mới trở về, lần này hắn dứt khoát dẫn người truyền tống đến Thí Ma Thành.
Thí Thiên Thành và Thí Địa Thành đã định trước không thủ được rồi, ở lại nơi này cũng không có ý nghĩa gĩ nữa. So với việc ở đây bị khinh bỉ, không bằng trở về tu luyện và nghĩ biện pháp.
Nhị Điện Chủ còn đang trấn thủ Thí Yêu Thành, xem ra không muốn đối mặt với Lục Ly. Sau khi trở lại Thí Ma Thành Lục Ly nhìn thoáng qua Lãnh Vô Hinh, bảo nàng toàn lực phá giải vu độc, rồi trực tiếp bế quan.
Hắn tiến vào bên trong Thiên Tà Châu bế quan, nơi đó là chỗ tuyệt đối an toàn, hắn có thể yên tâm bế quan, cùng bế quan với hắn còn có Khương Ỷ Linh.
Lục Nhân Hoàng cũng bế quan, nhưng không có tiến vào bên trong Thiên Tà Châu. Có chấp pháp trưởng lão ở đây, cục diện nhân tộc lúc này lại chuyển biến xấu như thế, Nhị Điện Chủ cũng không đến mức mất trí.
Lục Nhân Hoàng hết sức kiêu ngạo, nhưng không có tự phụ, hắn biết chiến lực mình còn chưa đủ mạnh. Hiện tại đi ra sẽ bị Đại Ma Thần dễ dàng ám sát, nếu như có thể đột phá Hóa Thần mà nói... Hắn có lòng tin trấn áp Đại Ma Thần.
Mấy ngày sau, Thí Thiên Thành và Thí Địa Thành rơi vào tay giặc, đại trận hộ thành bị phá, thành trì bị tứ tộc phá hủy, biến thành phế tích.
Tất cả võ giả đều truyền tống trở về, một bộ phận trở lại Thí Ma Thành, một bộ phận đi Thí Yêu Thành.
Lời editor: Hôm nay muội đi ngủ lúc 6h sáng, vừa nãy tỉnh dậy mắt nhắm mắt mở mở điện thoại lên xem có ai đẩy KP để gửi code thì thấy thông báo siêu cấp đại thần Derworld đẩy thêm 500KP cho muội!!! Lúc đó muội kiểu: Không biết đại thần đã có vợ chưa? Liệu có tới lượt mình không? Rồi lại tự nhủ huhu, không thể lấy oán báo ân được, đại thần đã ủng hộ mình tới thế thì không thể lấy oán báo ân được!!!!