Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nguyên lực, linh hồn, linh tài đột phá Nhân Hoàng đều không có vấn đề gì, lo lắng duy nhất của Lục Ly chính là áo nghĩa. Hắn không biết có phải mình đã cảm ngộ được áo nghĩa rất cao cấp hay không, bởi vì hắn vẫn chưa cảm ngộ triệt để được “tuyến lộ đồ” từ trong Linh Phong, không biết đây là cái áo nghĩa mạnh mẽ gì.
Vì muốn đạt được mục đích, Lục Ly quyết định trước bế quan tìm hiểu “Tuyến lộ đồ” nửa năm. Bởi vì ngộ nhỡ đột phá Nhân Hoàng thất bại mà nói, sẽ có ảnh hưởng rất lớn đối với tu luyện sau này. Giống như năm đó Thiên Đà Tử ngưng tụ Mệnh Luân thất bại, thân thể nguyên khí tổn thương nặng nề dẫn đến bị cắn trả vậy.
Thí Yêu Thành có thể chống đỡ hơn hai tháng, chấp pháp trưởng lão nói Thí Ma Thành chống đỡ một hai năm khẳng định không thành vấn đề, Lục Ly liền mặc kệ, bắt đầu an tâm tu luyện.
Khương Ỷ Linh ngồi xếp bằng bên cạnh hắn, Lục Ly không yên lòng để nàng ở bên ngoài. Thiên Tà Châu lơ lừng ở trong một tòa thành, Địa Tiên Vũ Tộc và đám người lão cửu Quân gia trấn thủ ở bên trong, Lục Nhân Hoàng cũng ở ngay trong thành.
Gần đó là biệt viện của chấp pháp trưởng lão, trừ phi Nhị Điện Chủ phát điên, nếu không sẽ không dám làm xằng làm bậy.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, Thí Yêu Thành không trụ được nữa, đại quân không ngừng rút lui trở lại.
Mặc dù Thí Ma Thành lớn hơn so với ba thành còn lại một chút, nhưng đột nhiên truyền tống tới nhiều người như vậy, cũng lập tức lộ ra vẻ chật chội không chịu được.
Rất nhiều lối đi đến Thần Châu đại địa bị phong ấn, tránh cho đại quân tứ tộc xâm phạm Thần Châu đại địa. Đương nhiên, Thí Ma Thành chưa bị phá mở, thì Đại Ma Thần cũng không có ngu ngốc, mạo muội xâm phạm Thần Châu đại địa. Ngộ nhỡ mấy trăm vạn đại quân bên trong Thí Ma Thành cũng đi xâm phạm Đông Doanh đại địa, huỷ diệt Ma Tộc thì sao?
Hơn hai tháng sau, đại trận bảo hộ Thí Yêu Thành bị phá mở, tiếp theo thành trì ở dưới đại quân tứ tộc xung kích bị chà đạp thành bình địa. Đại quân tứ tộc không ngừng vọt qua hẻm núi, bao vây Thí Ma Thành, một vòng lại một vòng.
Cùng lúc đó, đại đế tam tộc còn lại dẫn đầu đại quân. Lúc này đại đế Vu Tộc vẫn luôn không dám lộ diện cũng đi ra, đại quân tứ tộc cộng dồn lại lên tới sáu bảy trăm vạn, từ trong Thí Ma Thành nhìn ra, nơi đâu cũng là dị tộc, nhìn mãi không thấy phần cuối.
Đám người Nhị Điện Chủ, Dương Bất Sính, Quỷ Xa trở lại Thí Ma Thành, cũng may Lục Ly đã bế quan, nên không chạm mặt, không dẫn đến lúng túng, không bạo phát xung đột.
Nhị Điện Chủ dẫn theo một đám lão quái, ngày ngày thương nghị ở nghị sự đường, hàng đêm thảo luận.
Nhưng không ai có cách nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn tứ tộc ngày đêm không ngừng công thành, nhìn năng lượng đại trận bảo vệ Thí Ma Thành giảm bớt từng chút từng chút, chờ đợi Thí Ma Thành chính là một khắc bị phá mở...
- Cái tuyến lộ đồ này nên gọi là thiên đồ, bởi vì nó quá to lớn. Cuối cùng bên trong cái lộ tuyến này ẩn chứa cái gì? Lộ tuyến này vô cùng rộng lớn, bên trong có vô số hình lớn hình nhỏ, ít nhất có mấy trăm bức hình nhỏ, mười mấy bức hình lớn, cho dù cảm ngộ được bức lộ đồ này, lại có tác dụng gì?
Lục Ly ở trong Thiên Tà Châu, có một chút nhức đầu, hắn từ đạo ngân Hằng Đế lưu lại cảm ngộ được một bức tranh. Bức tranh này càng cảm ngộ càng phức tạp, càng thâm sâu, càng rườm rà. Quan trọng nhất chính là, hắn không biết cảm ngộ bức tranh này có ích lợi gì? Làm sao hắn có thể cảm ngộ được bức thiên đồ mênh mông này?
Dưới tình hình chung, cảm ngộ áo nghĩa đều có phương hướng, dựa theo phương hướng đi cảm ngộ, cuối cùng sẽ có thể cảm ngộ đến cảnh giới viên mãn. Những áo nghĩa kia đều có đặc thù, tác dụng rõ ràng.
Giống như Kính Tượng áo nghĩa vậy, nếu hắn không ngừng cảm ngộ đi xuống, cuối cùng sẽ có thể hình thành vô số Kính Tượng phân thân.
Hiện tại bức thiên đồ này có lợi ích gì, hắn cũng không biết. Hắn chỉ biết là bức đồ này rất mạnh, bên trong ẩn chứa lực lượng và ý chí thần bí.
Thời gian hắn bế quan đã trôi qua bốn tháng, cả bức thiên đồ to lớn, hắn chỉ cảm ngộ được một bức hình nhỏ. À không... Chính xác chính là, bức hình nhỏ này cũng chưa có triệt để cảm ngộ, bởi vì hắn không biết bức đồ này có ích lợi gì.
Tình huống bên ngoài coi như ổn định, hắn hỏi thăm lão cửu Quân gia, quả nhiên lực phòng ngự của Thí Ma Thành rất mạnh. Mấy trăm vạn đại quân không ngừng công kích ngày đêm, nhưng vòng bảo hộ thất thải không có bất cứ dao động gì. Kinh thư Đấu Thiên Đại Đế đã sớm sáng lên, không ngừng cung cấp thần lực, xem tình huống thủ hộ một hai năm là không thành vấn đề.
Lục Nhân Hoàng vẫn đang bế quan, Khương Ỷ Linh xuất quan một lần, thế nhưng không đi quá lâu, chỉ ở trong đại điện một ngày, lại đi vào bế quan.
Tiểu Bạch ăn ngủ, ngủ ăn, đám người Nhị Điện Chủ không dám có hành động tự thiêu thân gì, tất cả đều rất bình thường. Tin tức bên Hỏa Ngục truyền đến, cũng rất bình tĩnh, Lục Linh trấn giữ ở đây, Lục Ly rất yên tâm.
- Mà thôi!
Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, quyết định trực tiếp xung kích Nhân Hoàng cảnh, hắn không có thời gian dông dài nữa. Nếu như có thể xung kích Nhân Hoàng thành công, hắn sẽ có khả năng luyện hóa tầng phong ấn thứ hai của Thiên Tà Châu.
- Các ngươi nghe đây, ta muốn bế quan một đoạn thời gian, trừ khi xảy ra chuyện lớn, bằng không không được quấy rầy ta.
Lục Ly truyền âm ra, đám người lão cửu Quân gia nhận lệnh. Lục Ly đánh thức Khương Ỷ Linh dặn dò một câu, nàng lại tỏ vẻ muốn hộ pháp giúp hắn.
- Bên trong Thiên Tà Châu an toàn như vậy, cần nàng hộ pháp sao?
Lục Ly khẽ vuốt tóc Khương Ỷ Linh, ôm nàng ngồi một lúc. Khương Ỷ Linh biết Lục Ly muốn xung kích Nhân Hoàng, nên không có quấn lấy hắn, một mình bế quan ở bên cạnh.
Lục Ly đã sớm biết biện pháp xung kích Nhân Hoàng, đến Nhân Hoàng chi cảnh Bản Mạng Châu đã không tính là quá quan trọng, chẳng qua là thuận theo tự nhiên khiến nó tiến hóa. Quan trọng nhất là phải ngưng tụ hồn đan, cũng chính là ngưng tụ một viên thần đan bên trong Hồn Đàm, dời linh hồn của mình vào đó, để bảo vệ linh hồn tốt hơn.