Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trước kia hắn cảm ngộ hình vẽ là một bức tử đồ, lúc này tuyến lộ thiên đồ được thần lực tăng phúc, cảm giác như là một bức sinh đồ, bởi vì bức đồ này có thể động!
Thời điểm Lục Ly dùng thần niệm dò xét bức đồ, bức đồ lại bắt đầu chậm rãi di động, một đầu lộ tuyến dài hẹp đang uốn lượn, một vài bức đồ văn đung đưa, di chuyển.
Giống như bức đồ này là do vô số hoa, chim, cá, sâu tạo thành, lúc đầu những con hoa, chim, cá, sâu đều là phù điêu, lúc này đã biến thành vật sống, tự mình bay lượn, tự mình hoạt động.
- Bức đồ này, quỹ tích này, quy luật này...
Lục Ly càng xem càng cảm thấy ngạc nhiên, bên trong bức đồ này có thứ gì đó hắn cảm thấy vô cùng quen thuộc, dường như đã gặp qua bức đồ này ở nơi nào đó.
- Linh phong!
Nội tâm Lục Ly chấn động, rốt cục hắn cũng nghĩ tới, những đường nét và đồ văn chuyển động kia, giống như từng luồng Linh Phong bay múa ở giữa không trung, khó trách hắn cảm giác quen thuộc như vậy.
- Chẳng lẽ... Đây chính là bức đồ biểu thị cách Linh Phong hình thành? Đây là Linh Phong nguyên đồ?
Nội tâm Lục Ly hiện ra một loại hiểu ra, hắn bắt đầu dựa theo bản năng mô phỏng tuyến lộ thiên đồ, trong đầu thôi diễn từng bước, nhiều lần xác minh.
Hắn cũng không có tiêu phí thời gian quá dài, chỉ sau gần nửa canh giờ, ánh mắt hắn mở ra, khóe miệng hiện lên một nụ cười tươi, vui vẻ nói:
- Quả nhiên như thế, quả nhiên như thế! Quả thực tuyến lộ thiên đồ này là đồ tốt, tuyệt thế đồ tốt.
Khương Ỷ Linh lộ vẻ vui mừng, mặc dù nàng không biết Lục Ly cảm ngộ cái gì, nhưng xem biểu cảm của Lục Ly rõ ràng là có thu hoạch rất lớn. Cộng thêm thiên địa dị tượng vừa rồi, khẳng định lần này Lục Ly phát đạt, người đàn ông của mình càng lợi hại, nàng càng vui mừng.
- Chúc mừng Lục công tử!
Đám người lão cửu Quân gia rất thức thời, dồn dập lên tiếng chúc mừng, lúc bọn họ thấy Lục Ly xúc động thiên địa, đã biết thực lực Lục Ly có biến hóa long trời lở đất, nếu không sẽ không gây ra động tĩnh lớn như thế rồi.
- Lục Ly, thế nào rồi?
Lục Nhân Hoàng vẫn có chút lo lắng, dù sao Cơ Chiến Thiên cũng là Thiên Kiêu, trừ Lục Ly dùng Thiên Tà Châu đối kháng ra, còn lại bất luận kẻ nào cũng không phải là đối thủ của hắn. Nếu như Lục Ly mạo muội động thủ, có thể hại chết rất nhiều người.
- Không có chuyện gì rồi.
Lục Ly nhìn Lục Nhân Hoàng chân thành nói:
- Phụ thân yên tâm, ta có thể ung dung đối phó Cơ Chiến Thiên rồi, thậm chí... ta cũng có thể ung dung phá đại quân tứ tộc.
- Chuyện này...
Khương Ỷ Linh và Lục Nhân Hoàng liếc mắt nhìn nhau, trên mặt hai người đều có một chút kinh ngạc, Đại Ma Thần có được thần thông biến thái như thế, Lục Ly cũng có thể phá vỡ? Hắn chẳng qua là đột phá Nhân Hoàng mà thôi, cho dù cảm ngộ áo nghĩa cửu phẩm, chiến lực cũng không thể tăng mạnh đến thiên kiêu chi cảnh được?
Lục Ly không giải thích, chỉ cười nhạt một tiếng nói:
- Các ngươi ngồi yên ở đây, ta đi ra ngoài một chuyến, rất nhanh sẽ giải quyết tất cả sự tình.
Lục Nhân Hoàng và Khương Ỷ Linh dồn dập đứng dậy, Lục Ly không có cho hai người cơ hội nói chuyện, thân thể chợt lóe lên trực tiếp xuất hiện ở bên ngoài biệt viện.
Thời gian mới đi qua gần nửa canh giờ, người ở phía ngoài lại cảm giác như qua mấy năm. Sau khi Thiên Tà Châu lóe sáng, Lục Ly xuất hiện ở bên ngoài, vô số thần niệm khóa lại trên Thiên Tà Châu, tinh thần mọi người lập tức chấn động.
Rốt cục Lục Ly đi ra!
Sau khi đám người Cơ Chiến Thiên dò xét thấy Lục Ly chỉ vẻn vẹn đột phá Nhân Hoàng, nội tâm thở phào nhẹ nhõm. Khương Thiên Thuận và tam thái công lại thất vọng, chỉ có vẻ mặt chấp pháp trưởng lão là không thay đổi.
Lục Ly đưa tay thu Thiên Tà Châu vào trong tay, sải bước đi ra ngoài. Đi đến bên ngoài biệt viện, hắn nhìn vòng bảo hộ huyết hồng, quét nhìn đám người Cơ Chiến Thiên giữa không trung.
Cuối cùng ánh mắt của hắn nhìn đến Cơ Mộng Điềm, khóe miệng lộ ra một chút đùa cợt, sử dụng huyền lực lớn tiếng nói:
- Cơ Mộng Điềm, ban đầu ta còn muốn để ngươi sống thêm một đoạn thời gian, nếu như ngươi bị cải tạo linh hồn mà nói... Ta thậm chí có thể bỏ qua ngươi. Nhưng thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại muốn xông vào, thì ta chỉ có thể lạt thủ tồi hoa, đưa ngươi và cả nhà Cơ gia các ngươi đi Minh Giới rồi, tất cả mọi người tham dự sự tình lần này đều phải chết!
Con ngươi Lục Ly nhìn lạnh giá như dã thú, Cơ Mộng Điềm có một chút luống cuống. Thế nhưng nghĩ đến Lục Ly chỉ có Nhân Hoàng cảnh, cho dù Nhân Hoàng có mạnh hơn nữa thì cũng chỉ có thể diệt sát Địa Tiên? Vốn không có khả năng vượt hai cấp chém giết Cơ Chiến Thiên? Huống chi còn có Khốn Thần Đại Trận!
Nghĩ tới đây nội tâm Cơ Mộng Điềm hơi có một chút tự tin, mặt nàng không biểu cảm nói:
- Lục Ly, chúng ta không có ý nhằm vào ngươi, chẳng qua là tình thé ép buộc, đây là quyết nghị của Trưởng Lão Đường, cũng không phải là ý tứ của cá nhân ta. Hi vọng ngươi có thể phối hợp một chút, ngươi yên tâm... Chúng ta tuyệt đối không làm khó dễ ngươi!
- Ha ha ha.
Lục Ly ngửa mặt lên trời cười to, đời này hắn hận nhất loại người dựa vào đại nghĩa làm bừa, rõ ràng làm gái thanh lâu, lại còn muốn lập bảng hiệu.
Cái thế giới này vốn không có đạo lý, nắm tay to chính là đạo lý. Nếu như Thí Ma Điện và Cơ Chiến Thiên cho rằng nắm tay bọn họ lớn, thì trực tiếp đánh giết là được, còn cần lấy lý do đường hoàng như vậy làm cái gì? Khiến người ta nôn mửa.
Ánh mắt hắn như dao găm, quét qua trên người Cơ Chiến Thiên và các trưởng lão, lạnh giọng nói:
- Quyết nghị của Trưởng Lão Đường? Nói như vậy... Chư vị trưởng lão đều đồng có ý muốn giết chết Lục Ly ta?
Một đám trưởng lão bị Lục Ly nhìn đến mức nội tâm run lên, rất nhiều người không dám đối mặt với Lục Ly, chỉ có Cơ Chiến Thiên là không lộ ra biểu cảm nói:
- Lục Ly, không có ai muốn mưu hại ngươi, chẳng qua là muốn ngươi đưa Thiên Tà Châu ra mà thôi. Chỉ cần ngươi đưa Thiên Tà Châu ra, Đại Ma Thần sẽ lập tức lui binh, Thí Ma Điện sẽ ban cho ngươi một cái danh vị trưởng lão vinh dự, ngày sau ai dám tổn thương ngươi, kẻ đó chính là địch với tất cả mọi người Thí Ma Điện.