Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thật ra Đại Ma Thần cũng đang rất đau đầu, Thiên Tà Châu hắn không phá nổi, hiện tại đại quân tứ tộc quanh bốn phía đã tử thương hơn nửa, dù có được tổ chức lại cũng không nhiều ý nghĩa. Lục Ly hoàn toàn có thể lần nữa đánh giết sạch đại quân tứ tộc.
Dựa vào một mình hắn công thành?
Lục Ly có Linh Phong thành bảo, một mình hắn công thành cũng chẳng được, nhất thời sa vào thế tiến thoái lưỡng nan.
Lục Ly trầm ngâm thoáng chốc, sau đó đột nhiên hét lớn:
- Con dân trong thành nghe lệnh, trong thời gian ta không có mặt ở đây, các ngươi lấy Lôi trưởng lão làm đầu. Nhiệm vụ hàng đầu là trấn thủ Thí Ma Thành, những chuyện còn lại không cần để ý.
Lôi trưởng lão là bộ hạ trung thành của chấp pháp trưởng lão, chấp pháp trưởng lão và Lục Nhân Hoàng đều ở trong Thiên Tà Châu, Tam thái công chiến tử, Khương Thiên Thuận trúng độc Vu Thần, Lục Ly đành phải để Lôi trưởng lão thống quản sự vụ trong thành.
- Lục Ly, ngươi muốn đi đâu?
Chấp pháp trưởng lão trong Thiên Tà Châu nghe được lời này của Lục Ly, lập tức dò hỏi.
Hưu!
Lục Ly điều khiển Thiên Tà Châu bay vào trong hạp cốc, vừa phi hành vừa giải thích nói:
- Tất nhiên là đuổi giết đại quân tứ tộc, tấn công thành trì Ma tộc, bức bách Đại Ma Thần quay về phòng thủ.
Lục Ly nhìn ra thế tiến thoái lưỡng nan của Đại Ma Thần, bởi thế mới quyết định tiến thêm một bước để bức Đại Ma Thần triệt để thối lui. Hắn lấy công làm thủ, chuẩn bị đi tấn công thành trì Ma tộc, khiến Đại Ma Thần không thể không quay về.
Thiên Tà Châu hóa thành lưu tinh bay về hướng hạp cốc, Đại Ma Thần quét tròng mắt đỏ ngầu nhìn lướt theo, lại quay đầu nhìn Thí Ma Thành một cái, thở dài đành chịu, chui mình vào trong vết nứt không gian, biến mất không thấy đâu nữa.
Hô hô...
Quân sĩ toàn thành đợi thêm chừng mấy nén hương, xác định không có bất kỳ dị dạng nào khác, lập tức ai nấy thở phào một hơi, tiếp đó trong thành rộ lên từng hồi tiếng hoan hô khe khẽ, cuối cùng bùng lên thành cuồng hoan!
- Thắng! Chúng ta thắng!
- Thắng lợi, chúng ta cuối cùng đã thắng lợi! Nhân tộc đại thắng!
- Nhân tộc đại thắng, Lục Điện Chủ vạn tuế!
- Lục Điện Chủ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Vô số người rống lên, lao nhanh trên đường, vô số người khóc ròng, ai nấy ôm đầu khóc rống, có người lấy ra liệt tửu chuốc không ngừng, lại có người ngửa mặt lên trời không ngừng kêu hô!
Trận thắng này tới không dễ dàng, mọi người bị đè nén suốt hơn một năm, nhiều lần thất bại, nhiều thành trì bị hủy diệt, rất nhiều người trong lòng sớm đã tuyệt vọng. Lại không ngờ một thanh niên hơn hai mươi tuổi lại sáng tạo kỳ tích, dẫn dắt chúng nhân đi đến thắng lợi.
Nhìn thi cốt không thấy đâu là điểm cuối bên ngoài thành, nhìn sông máu còn đang nhỏ giọt chảy xuôi, nhìn chiến trường hoang tàn đổ nát, ai nấy đều tựa như đang nằm mơ, bọn hắn thực sự đã giết nhiều dị tộc như vậy ư? Bọn hắn đã thắng rồi ư?
Trên thân chúng nhân còn đang chồng chất vết thương, những quân sĩ trúng vu độc còn đang tru lên thống khổ, những điều này đều như đang nhắc nhở bọn hắn, đây đích xác là chân thực, bọn hắn quả thực đã thắng.
Trên mặt đám người Lôi trưởng lão lộ rõ vẻ vui sướng không cách nào giấu diếm, chẳng qua rất nhanh nụ cười lại chuyển thành đắng chát. Lần này mặc dù Nhân tộc đã thắng, song cũng tử thương thảm trọng, đại chiến tứ tộc, Nhân tộc chí ít chiến tử bốn năm trăm vạn quân sĩ, trưởng lão chấp sự cũng chiến tử không ít.
Ngay mới vừa rồi, trưởng lão chấp sự bị Đại Ma Thần đánh giết đã nhiều đến hơn ba trăm người. Ngoài ra trước trước sau sau còn có hơn trăm trưởng lão chấp sự trúng độc của Vu Thần, nếu không giải được độc, hơn trăm người bị băng phong kia cuối cùng đều sẽ chết.
- Dù thế, cuối cùng chúng ta vẫn thắng, Nhân tộc đã vượt qua hạo kiếp.
Lôi trưởng lão thở ra một hơi thật dài, lúc này trong đầu hắn đột nhiên hiển hiện thân ảnh một người, đó chính là điện chủ hai đời trước, Hình Mục.
Hắn nhớ lại lúc Lục Ly đi ra từ tiểu chiến trường, Cơ Chiến Thiên khăng khăng chặn giết Lục Ly, cuối cùng được Hình Mục cứu, đến sau còn bảo vệ Lục Ly suốt mười năm.
- Quyết định khi đó của Hình Điện Chủ đúng là anh minh, nếu lúc ấy Lục Ly chiến tử, lần này sợ rằng Nhân tộc sẽ bị diệt tộc triệt để!
Lôi trưởng lão thì thào một tiếng, tiếp đó lại nghĩ đến hình như đương thời tượng Đấu Thiên Đại Đế cũng từng phát sáng, bởi thế Hình Mục mới xuất hiện? Như vậy chính là Đấu Thiên Đại Đế đang bảo vệ Lục Ly?
- Đại Đế!
Lôi trưởng lão đảo mắt nhìn về phía tượng Đấu Thiên Đại Đế, khom người hành lễ một cái thật sâu. Vị thần thủ hộ Nhân tộc này thời thời khắc khắc đều nhớ tới Đấu Thiên Giới, nhớ tới con dân hắn.
Hoặc cũng có thể... hắn sớm đã dự liệu được kiếp nạn hôm nay, Lục Ly là người được hắn âm thầm bồi dưỡng, dùng làm quân cờ đối kháng kiếp nạn này.
Thiên địa là bàn, chúng sinh là cờ, ai là quân cờ, ai là người đánh cờ?
Lôi trưởng lão không biết, hắn nghĩ đời này chắc không cách nào biết được, có lẽ chỉ khi phi thăng thành người Thần Giới mới có tư cách trở thành người đánh cờ?
Hoặc có khi... người đánh cờ ở Thần Giới, bản thân lại là quân cờ trong tay người khác?
Lục Ly!
Hiện tại Lôi trưởng lão chỉ có thể xác định một điểm, tằng tôn tử này của chấp pháp trưởng lão, tương lai tuyệt đối có hy vọng tới Thần Giới, trở thành người đánh cờ. Theo đuổi Đấu Thiên Đại Đế, chinh chiến Thần Giới, khai sáng bá nghiệp bất hủ.
Tốc độ Thiên Tà Châu rất nhanh, Lục Ly chỉ mất vẻn vẹn nửa canh giờ đã đuổi kịp quân đội đang vỡ trốn. Chẳng qua quân đội đã trốn chạy tán loạn, hoang nguyên bên ngoài hạp cốc lại rộng lớn vô biên, quân đội tứ tộc chia thành từng toán nhỏ phân tán đào tẩu, Lục Ly chỉ đuổi kịp một đội ngũ chừng mấy ngàn người.
Oanh!
Thiên Tà Châu như vẫn thạch không gian, từ trên cao không ầm vang nện xuống đại quân Ma tộc bên dưới. Hướng Lục Ly phi hành là biên giới tây nam, phía bên này là thành trì Ma tộc, chạy trốn về đây dĩ nhiên chính là đại quân Ma tộc.
- Nhân loại ghê tởm!
- Mọi người tản ra!
- Trốn!
Ma tộc dồn dập chui vào trong khe nứt không gian, Lục Ly cường hành xông ngang đụng thẳng một trận, lại chỉ kịp đâm chết đụng thương hơn hai trăm Ma tộc, số còn lại đều trốn vào được trong khe nứt không gian.