Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hồn Nô Địa Tiên đáp:
- Phía Hoang Giới phát hiện một lối thông đạo mới, nghe nói bên kia còn phát hiện một nơi phúc địa không tồi, có cả suối nước nóng, trong suối nước nóng có một loại chất lỏng đặc thù, có thể tăng cường nhục thân, mỹ dung dưỡng nhan, hai vị phu nhân đều bị Sương phu nhân kéo tới đó du ngoạn.
- À?
Lục Ly cảm thấy hứng thú, không ngờ lại phát hiện một nơi tốt như vậy. Thế là bèn khua tay nói:
- Đi, đi xem xem.
Hắn dẫn theo tên Hồn Nô Địa Tiên kia sải bước đi ra, phân phó đám hộ vệ bên ngoài một tiếng, để bọn hắn chuyển cáo Lục Linh và Minh Vũ, nói hắn đi Hoang giới, sau đó tiến vào thông đạo truyền tống đi tới Hoang Giới.
Thật ra, thông đạo mới nằm trong một tuyệt địa ở Hoang Giới, đương nhiên tuyệt địa là chỉ với con dân Hoang Giới, chứ đối với Địa Tiên thì nơi này không có gì nguy hiểm cả.
Truyền tống ba lần, phi hành một canh giờ, Lục Ly đã tới trong một mảnh sơn mạch, trong sơn mạch có độc chướng, đây không phải nhân tạo, mà là do tự nhiên hình thành, độc chướng rất độc, Quân Hầu Cảnh bình thường chạm vào đều phải chết.
Phía dưới sơn mạch có người, là Thiên Huyễn Tộc, thấy Lục Ly bay tới, bọn họ vội vàng đi qua hành lễ:
- Tham kiến Thánh Chủ.
- Đứng lên đi!
Lục Ly khẽ gật đầu, thần niệm quét hướng sơn mạch, nói:
- Các ngươi đang dọn dẹp độc chướng?
- Vâng!
Một tên trưởng lão Thiên Huyễn Tộc đáp:
- Sau khi phát hiện thông đạo, tộc trưởng đích thân tới, Linh tiểu thư cũng phái người đến đánh giết sạch độc trùng. Tộc Vương hạ lệnh kiến tạo một ít đại trận, xây dựng thông đạo, ngăn cách độc chướng, hiện tại đã có thể thuận lợi ra vào thông đạo.
- Tộc trưởng nhà các ngươi làm không sai.
Lục Ly rất hài lòng về Kha Mang, sau đó hiếu kì hỏi:
- Thông đạo này nối liền với chỗ nào? Đầu bên kia thông đạo có kiến tạo đại trận không?
- Thông hướng Trung Châu!
Trưởng lão trả lời:
- Đầu bên kia thông đạo còn đang dừng ở sát bờ Đông Hải, cách Trung Châu không xa, tộc trưởng chính đang cấp tốc xây dựng đại trận. Lục lão thái gia nghe nói thế liền phái người đến tu kiến truyền tống trận, đồng thời triệu tập đại quân trấn thủ, sau này Thánh Chủ muốn đi Thần Khải Thành có thể xuất phát từ bên này, khoảng cách sẽ gần hơn nhiều.
- Không sai!
Lục Ly khẽ gật đầu, thuận theo thông đạo tiến vào, bên này đã tu kiến một con đường, trên đường có rất nhiều đại trận ngăn cách không cho độc chướng lan tràn.
Đi về phía trước chừng ba nén hương, Lục Ly đã tới điểm cuối cùng, chỉ là nơi này có đại quân đóng quân, có chỗ còn đang xây dựng thành bảo, hiển nhiên đây chính là thông đạo truyền tống ra ngoài.
- Mấy người Thu Tuyết đâu?
Thần niệm Lục Ly quét qua, không phát hiện mấy người Bạch Thu Tuyết. Hắn nhướng mày, thần niệm tiếp tục đảo quanh, phát hiện ra một sơn động, sơn động này được huyễn trận bao phủ, bên ngoài còn có ba tên Hồn Nô Địa Tiên trấn thủ.
Hưu!
Lục Ly rảo bước đi đến bên ngoài sơn động, ngước mắt nhìn ba tên Hồn Nô Địa Tiên dò hỏi:
- Các phu nhân ở bên trong?
- Vâng, công tử.
Một tên Địa Tiên khẽ gật đầu, Lục Ly sải bước đi vào, mới vừa tiến vào sơn động, mấy đạo thần niệm liền lập tức quét tới. Là đám thị nữ thủ hạ Khương Khinh Linh, đám thị nữ này đều là người Linh Lung Các, trong đó có ba tên là Quân Hầu Cảnh.
- Cô gia!
Bọn thị nữ thấy là Lục Ly, ai nấy đều buông lỏng cảnh giác, Lục Ly gật đầu đi vào. Trong sơn động rõ ràng đã được tân trang qua, trên đường có ánh đèn soi rọi, mặt đường cũng rất bằng phẳng.
- Ha ha ha!
Tiến vào sâu trong sơn động, Lục Ly ẩn ẩn nghe được bên trong truyền ra tiếng cười như chuông bạc, là giọng của Bạch Hạ Sương. Quanh nơi này còn có một huyễn trận, có thể ngăn cách thần niệm thăm dò, bên ngoài là hai tên thị nữ thủ hộ.
- Cô gia.
Hai tên thị nữ vừa nhìn thấy Lục Ly lập tức hành lễ, đang định nhắc nhở đám người Khương Khinh Linh ở bên trong, Lục Ly lại làm động tác cấm thanh, đồng thời phất tay để hai người lui ra. Hai tên thị nữ lập tức hiểu ý, đỏ mặt lui xuống.
Lục Ly đi vào huyễn trận, bên trong có sương mù mờ mịt, tầm nhìn rất hạn chế, Lục Ly phát hiện nơi này có một đầm nước, tiếng nước chảy róc rách đều đều bên tai.
Trong khung cảnh như ẩn như hiện, ba mỹ nhân như ba Mỹ Nhân Ngư ngâm mình giữa đầm nước, hơi nước bốc lên vờn quanh ba người. Bởi vì ngâm mình trong suối nước nóng, làn da cả ba đều đỏ tươi. Lúc này, ba người ngồi sóng vai, đẹp không sao tả xiết, như thể đây là phong cảnh mỹ diệu nhất trên thế gian.
- Ai?
Nghe được tiếng bước chân, ánh mắt Khương Khinh Linh bỗng chợt quét tới, sắc lạnh như kiếm, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương cũng kinh ngạc, vội giơ tay che trước ngực, lặn xuống nước, đề phòng nhìn sang bên này.
- Hắc hắc, trừ ta, còn ai dám có gan vào đây?
Giọng Lục Ly vang lên, vẻ đề phòng trong mắt ba người lập tức tan biến, thay vào đó là thần thái ngượng ngùng, nét mặt đỏ bừng như gấc chín. Bạch Thu Tuyết gắt giọng nói:
- Ngươi làm cái gì? Mau đi ra, chờ chúng ta mặc quần áo tử tế cái đã.
- Ha ha ha!
Lục Ly bật người ha hả, cả người lao vút vào trong đầm nước:
- Ba vị mỹ nhân, các ngươi cảm thấy cơ hội tốt như vậy, vi phu sẽ để lỡ qua? Các ngươi ngoan ngoãn thị phụng vi phu đi. Nơi này chính là dã ngoại hoang vu, các ngươi có kêu rách cổ họng cũng vô dụng.
- A, lưu manh...
Bạch Hạ Sương hét lên khoa trương, đám thị nữ phía ngoài lại đều làm không nghe thấy, mặt mũi đỏ bừng đứng ngây ra đó.
Các nàng đều biết, tiếp theo đây, khẳng định còn có thể nghe được thanh âm khiến người càng thêm ngượng ngùng.
Suối nước nóng này đúng là không sai, bên trong không biết cất chứa thứ gì, chỉ biết ngâm mình trong suối nước nóng một lát, lập tức cảm thấy nhục thân cường đại lên rõ rệt, hơn nữa còn có thể tẩm bổ làn da, khiến làn da càng thêm trắng nõn trơn mềm.
Nơi đây đã được phát hiện từ hơn nửa tháng trước, ba nàng một mực ở lại chỗ này, có nữ tử nào mà không thích cái đẹp? Vừa được đẹp, lại vừa có thể tu luyện, bảo địa như thế e là nơi mà tất cả nữ tử trên thế gian đều muốn có.