Thấy vẻ kiên định trong mắt Lục Linh, Minh Xà bà bà thoáng chần chờ, nàng trầm mặc mấy giây, sau đó dứt khoát nói:
- Được rồi, ta đáp ứng ngươi, chẳng qua không thể giết Vũ Phi Giáp, ta chỉ có thể giúp ngươi đánh lui hắn.
Hưu!
Lục Linh biết đây là giới hạn của Minh Xà bà bà, nháy nháy mắt biểu thị đồng ý. Minh Xà bà bà lập tức tung người bay lên giữa trời, trên cổ lấp lánh quang mang, một ấn ký hình rắn nhỏ màu đen hiển hiện, từ trên thân nàng toát ra một cỗ khí tức vô cùng cường đại, nháy mắt liền bao phủ toàn thành.
- A
Tử Liên Nhi Dạ Vũ Hàm biến sắc, đám hộ vệ bên cạnh các nàng dồn dập bước lên chắn ở đằng trước, đồng thời điều khiển chiến xa cấp tốc lùi lại.
Vũ Phi Giáp cũng biến sắc, trên cổ hiện lên ấn ký một thanh kiếm, bộ dạng như gặp đại địch.
Còn về đám võ giả vẫn đang khai chiến bên dưới, tất cả đều bị khí tức cường đại của Minh Xà bà bà trấn áp cho không dám động đậy.
Nếu nói Mệnh Luân bảy màu của Vũ Hận khi trước khiến chúng võ giả tại trường cảm thấy giống như Huyền thú cường đại không thể địch lại, như vậy khí tức Minh Xà bà bà lúc này lại khiến bọn hắn cảm thấy như là đang đối diện với Thần Ma!
- Minh Xà, đi ra!
Minh Xà bà bà quát khẽ một tiếng, con rắn đen trên cổ nàng lấp lánh hắc quang vạn trượng, quải trượng hình rắn trong tay nàng cũng hắc quang đại thịnh. Minh Xà bà bà ném mạnh quải trượng lên không, giữa không trung quải trượng từ từ phân giải, hóa thành mấy ngàn con rắn đen nhỏ bé.
Vù vù!
Những rắn đen nhỏ bé kia tựa như tia chớp phá không mà đi, lần lượt tìm đến từng tên võ giả bốn đại gia tộc, thoáng chốc liền chui vào trong thân thể bọn họ.
Phanh phanh phanh phanh phanh
Một màn khiến tất cả võ giả Liễu gia kinh hoàng xảy ra, phàm là võ giả bị rắn đen chui vào, thân thể đột ngột nổ tung, hóa thành một đoàn thịt nát, bao gồm cả cường giả Hồn Đàm cảnh như tộc trưởng Trần gia Hà gia cũng đều bạo thể mà vong.
- Người Thần Nữ cung, ngươi quá phận!
Vũ Phi Giáp bạo nộ, không ngờ đối phương lại giết người ngay trước mặt hắn, đây là đang đánh mặt hắn a. Hắn chính là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy Bắc Mạc, như thế sau này hắn làm gì còn mặt mũi gặp người.
Ông!
Ấn ký thanh kiếm trên cổ hắn phát sáng lên, cũng phóng thích ra huyết mạch thần kỹ. Nhưng không đợi hắn kịp ra tay, khí tức trên thân Minh Xà bà bà đã lần nữa tăng cường, hơn nữa còn tăng cường gấp mấy lần.
- Chỉ với chút thực lực đó của ngươi mà cũng dám xưng địa đầu xà?
Minh Xà bà bà cười lạnh một tiếng, hai tay khua múa, đám rắn nhỏ đầy trời tức tốc chen chúc về phía ba người Vũ Phi Giáp.
- Quân Hầu cảnh?
Trường kiếm trong tay Vũ Phi Giáp vừa ra khỏi vỏ, lập tức lại thu về. Hắn không chút do dự, thân thể hóa thành một đạo bóng đen bay vút về hướng đông.
Tốc độ hắn rất nhanh, nhưng tốc độ Vũ Hận lại không được, Triệu Hi càng là chỉ có Huyền Vũ cảnh, thoáng chốc liền bị vô số rắn đen chui vào trong cơ thể. Nháy mắt, Triệu Hi hóa thành thịt nát, hương tiêu ngọc vẫn, Vũ Hận chỉ kiên trì được một nhịp thở, sau đó cũng bạo thể mà vong.
- Đi!
Đám Tử Liên Nhi quan chiến phía đằng xa đều bị dọa cho mất mật, không dám ở lại nhìn nhiều, vội điều khiển chiến xa hoàng kim trốn đi. Minh Xà bà bà không phải người Bắc Mạc, đại khai sát giới ở Bắc Mạc đã là quá giới, vạn nhất nàng sợ cường giả Bắc Mạc trả thù, chạy lại đây giết người diệt khẩu thì sao?
- Người Thần Nữ người, ngươi khinh người quá lắm, khinh người quá lắm! Đợi đấy, tộc trưởng chúng ta sẽ truy sát các ngươi!
Vũ Phi Giáp đã xông ra Vũ Lăng thành, hắn quay đầu nổi giận gầm lên một tiếng, tiếp đó thân thể tiếp tục lao nhanh về nơi xa, chỉ mấy chớp mắt liền hoàn toàn tan biến.
- Ha ha!
Minh Xà bà bà không để uy hiếp của Vũ Phi Giáp ở trong lòng, đám rắn đen bay trở lại chỗ nàng, ngưng tụ lại thành hình quải trượng như cũ.
Nàng hạ xuống, ôm lấy Lục Linh bay lên phi thuyền thiết giáp trên không. Suy nghĩ một lát, nàng lại truyền lời xuống nói:
- Các ngươi phải đối tốt với đệ đệ con bé này một chút, đệ đệ nàng mà có nửa điểm vấn đề, lão thân diệt tộc các ngươi.
Xem ra Minh Xà bà bà rất là coi trọng Lục Linh, dặn dò người Liễu gia tự nhiên là để khiến Lục Linh an tâm.
Nói xong, Minh Xà bà bà về lại trên phi thuyền thiết giáp, phi thuyền lóe lên quang mang, hiển lộ giữa trời. Sau đó hóa thành một Cự Thú Hư Không lao về hướng nam phá không mà đi, chớp mắt đã tan biến phía chân trời.
Ầm!
Không bao lâu sau, một bóng người gian nan đi ra từ trong thạch bảo Tây viện Liễu gia, trên mặt trên người hắn toàn là máu tươi, ngực lõm sâu, bộ dạng vô cùng thê thảm.
Hắn lăn lộn trên đất vài vòng, giãy dụa bò dậy, hướng về bầu trời phía nam không ngừng gào thét:
- Tỷ tỷ, tỷ tỷ...
Lục Ly một mực chưa hề ngất đi, chỉ là bị thương quá nặng, căn bản không cách nào động đậy.
Thật ra sự tình xảy ra sau đó hắn đều thấy được qua lỗ ở trên tường, hắn trơ mắt nhìn Lục Linh bị thiêu chết mà đành bất lực. Khắc đó hắn thiếu chút ngất đi, tiếp sau Minh Xà bà bà bay xuống, hắn mới cố gắng gượng theo dõi tình hình.
Khi này hắn đã định lao ra, nhưng khí tức Minh Xà bà bà quá cường đại, ép cho hắn không động được. Thẳng đến lúc Minh Xà bà bà mang theo Lục Linh rời đi, hắn mới triệu tập Huyền lực, nín hơi cường hành đụng tường đi ra.
Nhưng mà...
Hắn đi ra quá trễ, chiếc phi thuyền thiết giáp sớm đã tan biến không thấy tăm hơi trên bầu trời phương nam, người tỷ tỷ mà hắn yêu quý nhất cũng không biết bị mang đến phương nào.
Phốc!
Gào thét khiên động vết thương, hai mắt Lục Ly tối sầm, cuồng phún một búng máu, cả người ngã vật xuống đất, triệt để ngất đi.
Hí hí
Tiểu Bạch từ bên trong thạch bảo lao ra, thấy Lục Ly hôn mê, nó kêu lên nôn nóng, chạy vòng vòng quanh Lục Ly.
Hưu!
Liễu Di đứng trong hẻm nhỏ rốt cục hồi thần lại, bước nhanh chạy vội mà đến, nàng không quản Tiểu Bạch, khoái tốc nhét một viên thuốc chữa thương vào miệng Lục Ly.
Giờ Lục Ly không thể chết, lão thái bà khủng bố kia nói, phải đối tốt với đệ đệ Lục Linh, bằng không nàng sẽ diệt tộc Liễu gia.