Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1268 - Chương 1256: Tóc Trắng Trong Chớp Mắt

Bất Diệt Long Đế Chương 1256: Tóc trắng trong chớp mắt

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Ông!

Hai mắt Lục Ly đột nhiên mở ra, trong con ngươi toàn là một mảnh huyết hồng, một luồng sát khí nồng đậm từ trong mắt lan tràn ra, khí huyết khủng bố này còn cường đại hơn cả Âm Quỳ Thú.

Hù hù!

Trong mắt Âm Quỳ Thú lần nữa chớp qua một tia sợ hãi, móng vuốt khổng lồ vốn đang định chộp tới Lục Ly, lúc này lại thoáng ngập ngừng bất định.

- Âm Quỳ Thú, giết!

Đại Ma Thần bạo nộ hét lớn, phù văn lấp lánh, uy áp trên người tràn ngập ra, rốt cục Âm Quỳ Thú cũng hạ quyết tâm, vung lên móng vuốt hung hăng chộp tới Lục Ly.

- Điện chủ!

Bọn Lôi trưởng lão kinh hãi kêu lên, lực lượng trảo này của Âm Quỳ Thú lớn đến cỡ nào? Đừng nói Lục Ly, dù có là cường giả Hóa Thần Cảnh cũng sẽ bị bóp cho thịt nát xương tan mất.

Hí hí!

Phía dưới, Tiểu Bạch hoảng hốt kêu lên, nó vốn đã không đứng lên nổi, lúc này lại giãy giụa bò dậy, tung mình bay vụt đến, miệng không ngừng gào thét, tựa hồ phải nhắc nhở Lục Ly né tránh.

Vấn đề là Lục Ly còn đang bị khí lưu màu đỏ quấn quanh, thân thể hắn hoàn toàn không cách nào di động thì làm sao tránh được?

- Hừ!

Lúc này, Lục Ly cũng không hề có ý định tránh né, trong đôi mắt đỏ ngầu chất đầy chiến ý, một cảm giác rất kỳ diệu dâng lên trong đầu.

Trong đầu hắn phù hiện một ý niệm mơ hồ, rằng từ tận sâu trong thâm tâm, tựa hồ hắn không hề e sợ con Âm Quỳ Thú khủng bố này, ngược lại nó chỉ như một con kiến con mà thôi!

Cảm giác này xuất hiện rất quỷ dị, trước đó Lục Ly nhìn thấy Âm Quỳ Thú còn lạnh cả sống lưng, như thể đứa trẻ nít nhìn thấy Huyền thú khổng lồ. Lúc này hắn lại cảm thấy Âm Quỳ Thú chỉ như một con dã thú nhỏ bé, đưa tay liền có thể trấn áp.

Ngao!

Hắn ra tay theo bản năng, trong cổ họng phát ra một tiếng gầm nhẹ như dã thú, hai tay thoáng dùng sức, sau đó... chuyện quỷ dị xảy ra...

Trên thân Lục Ly lấp lánh hồng quang, tiếp đó một cỗ khí tức khủng bố truyền ra từ trong người, khí lưu màu đỏ trói buộc hắn bỗng chợt biến mất, như thể nước bị bốc hơi, Lục Ly theo bản năng vung nắm đấm lên, nện tới thú trảo khổng lồ đang từ trên trời nghiền xép xuống.

- A...

Khoảnh khắc này, không thời gian phảng phất dừng lại, nắm đấm nho nhỏ kia của Lục Ly va đập với móng vuốt như núi của Âm Quỳ Thú. Vóc dáng nhỏ bé của Lục Ly và thân hình như sơn mạch của Âm Quỳ Thú hình thành tương phản thị giác cực mạnh, nhìn không khác gì một con kiến hôi muốn lay trời!

Oanh!

Tiếng nổ trầm muộn vang lên, cảnh tượng khiến chúng nhân không ai dám tin hiện ra, không gian chấn đãng kịch liệt, sóng khí tán ra khắp bốn phương tám hướng, sau đó Âm Quỳ Thú khổng lồ như sơn mạch chợt bắn ngược lên như vẫn thạch, thốc chốc liền bị đánh bay lên cao không vạn trượng, trong khi đó, thân hình Lục Ly vẫn sừng sững giữa trời, không một tia di động.

Yên tĩnh, toàn trường tưởng như chết lặng!

Ai nấy đều ngước mắt nhìn lên Âm Quỳ Thú giữa trời cao, trong mắt hiện đầy mê mang, tựa hồ cảnh này như là đang nằm mơ, hoặc là ảo giác, chứ căn bản không thể nào xảy ra được.

Hưu!

Rất nhanh Âm Quỳ Thú liền rơi rụng xuống, trùng trùng nện lên sơn mạch phụ cận, san bằng nguyên một ngọn núi. Mặt đất trong phạm vi ngàn dặm xung quanh đều chấn động kịch liệt, tiểu thành cũng lắc lư, nơi Âm Quỳ Thú rơi xuống, khói bụi bốc lên rợp trời.

Tê tê...

Thẳng đến lúc này mọi người mới bừng tỉnh, lập tức từng hồi tiếng hít thở sâu vang lên. Ai nấy đều nhìn Âm Quỳ Thú bị nện xuống nơi xa, lại nhìn Lục Ly đứng ngạo nghễ ở giữa không trung, trong mắt toàn là vẻ khó mà tin tưởng.

- Không đúng, nhìn đầu Lục Ly xem!

Trong tiểu thành, có Ma tộc kinh hô, lúc này chúng nhân mới chuyển dời ánh mắt nhìn lên đầu Lục Ly, chỉ thấy không biết từ lúc nào, toàn bộ đầu tóc Lục Ly đã chuyển màu tuyết trắng...

- Điện chủ, đầu điện chủ!

Đám Lôi trưởng lão cũng theo đó kinh hô, vừa nãy đầu tóc Lục Ly còn đen nhánh, nhưng sau một quyền, lúc này lại đã thành màu trắng tuyết...

Tóc trắng chỉ sau chớp mắt?!

Chuyện quỷ dị như vậy khiến ai nấy đều chấn kinh không thôi, nhưng quan trọng nhất chính là vừa rồi Lục Ly tung quyền nện bay Âm Quỳ Thú, hai chuyện này kết hợp lại, càng thêm phần quỷ mị mê ly.

Lực lượng Âm Quỳ Thú lớn đến cỡ nào? Nhìn từng đạo khe rãnh bị nện ra dưới mặt đất bây giờ là biết! Dưới đôi móng vuốt của Âm Quỳ Thú, một tòa thành trì có thể bị chấn nát, một ngọn núi có thể bị san bằng, hư không có thể bị xé rách, lực lượng như thế đã không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung.

Thế mà, một kích cường đại cỡ đó, lại bị Lục Ly vung quyền nện bay. Thậm chí Lục Ly còn không di động dù chỉ một tia, cảm giác như thể thứ Lục Ly đánh bay không phải một con cự thú cao ngàn trượng, mà chỉ là một con ruồi nhặng.

- Cái này, chẳng lẽ đây là lực lượng của Thần?

Thân hình Đại Ma Thần khẽ run rẩy, ngơ ngác nhìn lên Lục Ly đang đứng ngạo nghễ giữa không trung, hắn cảm thấy kẻ mà mình đang nhìn thấy không phải là nhân loại, mà là thần linh, một thần linh không thể đối đầu!

- Lực lượng thật cường đại!

Sau khi tung ra một quyền kia, Lục Ly liền đứng im không nhúc nhích, chính hắn cũng bị hù sợ.

Vừa rồi hắn vung ra quyền kia, năng lượng Sát Đế chi huyết trong thân thể được điều động một chút, khắc đó hắn cảm thấy mình đang khống chế một cỗ năng lượng vô cùng khủng bố, có thể một quyền đánh nát thiên địa, đừng nói Âm Quỳ Thú, dù có là Thông Thiên Sơn hắn đều có thể đánh nát được.

- Đây chính là lực lượng của Thần?

Trong đầu Lục Ly phù hiện cảnh tượng thiếu niên tóc trắng vung vẩy chiến đao chém giết ác ma, những ác ma kia đều cường đại hơn Âm Quỳ Thú, nhưng dưới đao Sát Đế đều bị đồ sát như dê cừu, một đao vung lên, mấy con ác ma liền bị nhẹ nhàng chém nát, thế không thể ngăn.

- A? Tóc ta?

Rốt cục Lục Ly cũng nhận ra đầu tóc mình bạc trắng, hắn kinh ngạc đưa tay vò một lúc lâu, sau đó nội thị thân thể một phen, phát hiện không có quá nhiều dị biến, liền cũng không quá để ý.

Tóc bạc không phải chuyện lớn gì cả, quay đầu làm chút linh dược điều trị là xong.

Bình Luận (0)
Comment