Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly tiện tay ném bay Âm Quỳ Thú, sau đó vung nắm đấm lên, trùng trùng nện tới tượng gỗ khôi lỗi.
Xoạt xoạt!
Tượng gỗ bị nện đứt ngang, ầm vang bay vút ra xa, huỳnh quang trên đó dần trở nên u ám, không biết có còn hữu dụng hay không.
- Chết đi!
Lục Ly lại vẫn không ngừng, trên nắm tay lóng lánh hồng quang, cuốn theo lực lượng hủy thiên diệt địa ầm ầm nện xuống ngực Đại Ma Thần.
- Đại Ma Thần!
Bọn Tá Đằng Hùng kinh hãi rống lên, chỉ là bọn hắn đang bị sát khí Đại Ma Thần trấn áp, thân thể hoàn toàn không cách nào cử động, chỉ biết trơ mắt nhìn nắm đấm kia cấp tốc phá không lao đến, nện vào trong lồng ngực Đại Ma Thần.
Ầm!
Có tiếng nổ trầm muộn vang lên, Đại Ma Thần không có bị đánh bay, nhưng trong mắt hắn lại chất đầy vẻ hoảng sợ, thần sắc đám người Tá Đằng Hùng trong tiểu thành thì đều bi thống và tuyệt vọng.
- A...
Đám Lôi trưởng lão nhìn nắm đấm xuyên ra sau lưng Đại Ma Thần đang không ngừng nhỏ máu mà không khỏi há hốc mồm, không ngờ quyền này của Lục Ly lại xuyên thủng ngực Đại Ma Thần.
Ầm!
Cánh tay còn lại của Lục Ly tùy ý vung lên, đầu Đại Ma Thần tức thì nổ tung, thân thể tàn khuyết ngã xuống, cuộn lên một mảnh bụi đất.
Đại Đế Ma tộc, Đại Ma Thần, chết!
Trong lịch sử từng có rất nhiều Đại Ma Thần bị giết, nhưng Đại Ma Thần đột phá Hóa Thần Cảnh mà bị đánh chết thì chỉ có một. Đó là ở thời kỳ Thượng Cổ, bị Đấu Thiên Đại Đế kích sát, sau này, chuyện như thế chưa từng tái diễn thêm lần nào.
Nhưng hôm nay, lịch sử lặp lại!
Một vị Đại Ma Thần Hóa Thần Cảnh bị đánh chết, hơn nữa còn là trong tình huống hắn triệu hồi ra Âm Quỳ Thú cường đại từ Ma vực. Cảnh này khiến đám Tá Đằng Hùng không khỏi càng thêm tuyệt vọng.
Không còn Đại Ma Thần, Thiên Ma Tổ Khí cũng bị hủy, Âm Quỳ Thú thì hoàn toàn không phải đối thủ của Lục Ly, hiện tại, dù có là ai cũng không cách nào ngăn cản Ma tộc diệt vong.
Nhân tộc và tứ tộc đều là tử địch, huyết hải thâm cừu giữa hai bên sâu như biển, không cách nào hóa giải được. Chỉ cần có cơ hội, hai bên đều sẽ tận lực tiêu diệt nô dịch đối phương, hơn nữa còn tuyệt sẽ không cho đối phương cơ hội quật khởi.
Khoan nói Lục Ly mạnh đến biến thái, dù là không có Lục Ly, lần này cường giả Ma tộc vốn đã tử thương thảm trọng, không còn ai đủ sức ngăn nổi Nhân tộc tấn công.
- Tốt!
Có nhà buồn thì cũng có nhà vui, đám người Lôi trưởng lão lại cuồng hỉ không thôi, Đại Ma Thần chết đi, Thiên Ma Tổ Khí bị hủy, đồng nghĩa với Ma tộc đã đến bên bờ diệt vong. Chỉ cần Lục Ly trấn áp hoặc đánh chết Âm Quỳ Thú, không cần Lục Ly động thủ, chỉ riêng Thí Ma Điện cũng đủ sức hủy diệt Thần Doanh đại địa.
Hô hô!
Đánh chết Đại Ma Thần, thần sắc Lục Ly lại không hỉ không bi mà hờ hững nhắm mắt lại, bởi vì hắn phát hiện một vấn đề, thân thể hắn xuất hiện biến cố!
Hắn nội thị thân thể một lượt, phát hiện nguyên khí trong cơ thể tiêu hao quá độ, cảm thấy nguyên khí toàn thân như bị rút sạch, không khác gì người bệnh nặng sắp chết, một trận gió đều có thể thổi bay.
Vừa nãy hắn một mực công kích, một mực triệu tập năng lượng Sát Đế chi huyết nên không để ý. Giờ dừng lại mới phát hiện vấn đề, lại nội thị thêm mấy lần, cuối cùng mới nhu chợt hiểu ra...
Sát Đế chi huyết quá bá đạo, đó là lực lượng của Thần, vừa rồi một phàm nhân như hắn mượn dùng lực lượng của Thần, chiến lực đột ngột tăng vọt, nhẹ nhàng đánh chết cường địch. Nhưng hậu di chứng tiếp ngay sau đó cũng rất rõ ràng, nguyên khí trong cơ thể tiêu hao quá độ, đầu tóc hắn bạc trắng cũng là vì nguyên nhân này.
Điều này hệt như một võ giả vốn chỉ có thể giơ lên vật nặng một trăm cân, lại mượn nhờ dược vật cường hành giơ lên vật nặng vạn cân. Khi giơ có lẽ còn chưa cảm thấy được gì, nhưng sau khi dược lực hết tác dụng, thân thể tất sẽ xuất hiện di chứng nghiêm trọng.
Đây không phải thương tích bình thường, không phải trọng thương do bị đánh, ám sát, hay cụt tay cụt chân, mà là thấu chi nguyên khí trong người, bản nguyên tiêu hao quá nhiều.
- Nhất định phải cấp tốc trấn áp hoặc đánh chết Âm Quỳ Thú!
Nháy mắt, Lục Ly liền đưa ra quyết định, mặc dù Đại Ma Thần chết rồi, nhưng vạn nhất đám Ma tộc còn lại có thể khống chế Âm Quỳ Thú thì sao? Bây giờ nhân khi hắn còn có thể hành động, năng lượng Sát Đế chi huyết còn chưa hoàn toàn tiêu tán, hắn nhất định phải nắm quyền khống chế thế cục.
Ông!
Hắn mở mắt ra, sát khí lập tức lan tràn, thân hình hắn chợt lóe, lao đi như tia chớp, thoáng chốc đã bay đến trên đầu Âm Quỳ Thú.
Đại Ma Thần chết đi, không ai khống chế Âm Quỳ Thú, bởi thế Âm Quỳ Thú cứ ngơ ngác đứng đó, mặc dù thực lực nó đã tăng lên không ít, song tựa hồ linh trí vẫn không đề thăng là mấy.
Hù hù!
Thấy Lục Ly bay đến, nó có vẻ hoảng hốt co rụt lại thành một đoàn, sợ hãi nhìn Lục Ly, trong đôi mắt to như chuông đồng không còn vẻ hung ác bạo ngược, mà như là một con chó nhỏ đáng thương.
Lục Ly vốn định lập tức động thủ, nghĩ cách phá mở lớp phòng ngự ngoài thân Âm Quỳ Thú, sau đó đánh giết nó, nhưng thấy cảnh này trong lòng hắn khẽ động, quát lạnh nói:
- Âm Quỳ Thú, cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là thần phục ta, hoặc là chết!
Hù hù!
Âm Quỳ Thú tựa hồ nghe không hiểu tiếng Lục Ly, nghi hoặc kêu lên một tiếng, mắt to chớp chớp, Lục Ly nhướng mày, hắn như chợt nhớ tới điều gì, quát khẽ với Tiểu Bạch phía xa xa:
- Tiểu Bạch, lại đây.
Hưu
Tiểu Bạch bị thương rất nặng, nhưng Lục Ly giải trừ được nguy cơ, còn đánh chết Đại Ma Thần, khiến nó rất hưng phấn, tức thì bay vụt đến, chui vào trong ngực Lục Ly, thần sắc ủy khuất ngước mắt nhìn lên.
Ông!
Lục Ly lấy ra một ít Hồn Tinh ném cho Tiểu Bạch nhai nuốt, sau đó nói:
- Tiểu Bạch, ngươi dùng Thú Ngữ nói với Âm Quỳ Thú, để nó hoặc là thần phục ta, hoặc là chết!
Hí hí, hí hí!
Tiểu Bạch hưng phấn gật gật đầu, lông bờm dựng thẳng lên, không ngừng kêu hét với Âm Quỳ Thú, nhìn như thể một con chó thủ sơn đang gào thét với dã thú ở trên núi.
Trước kia Tiểu Bạch có thể câu thông với Huyền thú, có thể khống chế rất nhiều Huyền thú cấp thấp.