Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bởi vì Tiểu Bạch luyện hóa thần lực, bản chất đã có khác biệt với huyền thú phổ thông.
- Âm Quỳ Thú, ngươi ăn con rắn này không?
Lục Ly chỉ vào Âm Quỳ Thú nói, Tiểu Bạch đi theo kêu lên mấy tiếng, dường như con Long Mãng kia nghe hiểu, nhất thời sợ tới mức thân thể run lẩy bẩy, trong đôi mắt to lớn toàn là vẻ kinh hoàng.
Âm Quỳ Thú nhìn lướt qua, trong mắt vẫn là vẻ xem thường như cũ. Lục Ly vỗ trán, có một chút hết chỗ nói, bên trong thân thể Thú Hoàng có tinh nguyên cường đại, người bình thường ăn thịt Thú Hoàng sẽ có thể sống lâu trăm tuổi, vậy mà Âm Quỳ Thú lại một chút cũng không có hứng thú?
- Tiểu Bạch, ngươi hỏi một chút hắn muốn ăn cái gì?
Lục Ly buồn bực xua tay áo, Tiểu Bạch kêu lên xích xích, đột nhiên ánh mắt Âm Quỳ Thú lại nhìn về phía Lục Linh, trong mắt toàn là vẻ tham lam.
- Mẹ kiếp, muốn chết!
Lục Ly lấy ra một cây gậy to lớn, hung hăng nện xuống đầu Âm Quỳ Thú, con Âm Quỳ Thú này lại muốn ăn Lục Linh? Nó phản sao.
- Phanh!
Đầu Âm Quỳ Thú bị hung hăng đập một cái, nhưng thân thể nó không có nửa điểm rung động, càng không dám phản kháng, chỉ có chút oan ức nhìn Lục Ly.
- Ầm ầm ầm!
Lục Ly lại vung gậy đập mấy lần lần nữa, cuối cùng bất đắc dĩ bỏ qua. Bởi vì dù nện thế nào thì con Âm Quỳ Thú này cũng không cảm thấy đau nhức, ngược lại tay của hắn bị chấn động đến tê dại...
- Đi thôi!
Nếu con Long Mãng này là Lục gia lưu lại, lúc này Lục gia lại nhiều Địa Tiên như vậy, sẽ không gây thành đại họa gì, cho dù Long Mãng đột phá, Địa Tiên cũng có thể trấn áp.
- Xì xì!
Đột nhiên Tiểu Bạch kêu lên, đúng lúc Lục Ly thu Âm Quỳ Thú lại, nghe thấy nó gọi không ngừng, móng vuốt nhỏ còn vung vẩy, thì có một ít hoài nghi hỏi:
- Tiểu Bạch, ý ngươi là gì? Ta nhìn không hiểu.
- Hưu!
Đột nhiên Tiểu Bạch bắn ra, Lục Ly hoài nghi bay theo nó, Tiểu Bạch quét nhìn chung quanh, giống như đang tìm kiếm cái gì? Đám người Lục Ly cảm thấy có một chút không giải thích được.
Tiểu Bạch một đường phi hành, mọi người bay theo nó một ngày một đêm, Tiểu Bạch vẫn đang tìm kiếm cái gì, nhưng dường như không tìm được.
- Được rồi!
Thân thể Lục Ly vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, cứ đi theo như vậy cũng không phải là biện pháp. Hắn suy nghĩ một chút nói:
- Tiểu Bạch ngươi muốn tìm cái gì? Để Bát trưởng lão đi theo ngươi đi? Ta mệt mỏi, về Thần Khải Thành trước, ta ở trong thành chờ ngươi.
Tiểu Bạch hơi gật đầu, Lục Ly để Bát trưởng lão đi theo nó, còn hắn dẫn theo đám người Khương Ỷ Linh, Lục Linh bay về Thần Khải Thành.
Trở lại Thần Khải Thành, Lục Ly bắt đầu lật xem sách, muốn tìm ra tài liệu tương tự Âm Quỳ Thú, sau đó nhìn xem có thể tìm ra đồ ăn Âm Quỳ Thú thích ăn hay không.
Đồng thời hắn để Lục gia bắt đầu tìm kiếm các loại linh tài kỳ lạ, thử nghiệm từng cái xem Âm Quỳ Thú ăn hay không.
Lục Linh cũng hành động, nàng đưa tin đến Hỏa Ngục, chuẩn bị một ít đồ vật từ bên trong Hoang Giới Hỏa Ngục ra đây, xem Âm Quỳ Thú ăn hay không.
Hiện tại đồ ăn của Âm Quỳ Thú biến thành chuyện lớn nhất của Lục Ly!
Chiến lực của Âm Quỳ Thú đã có thể sánh bằng Hóa Thần, nếu như đào tạo lên, sẽ có thể quét ngang Hóa Thần.
Ngược lại nếu không tìm được đồ ăn mà nói... Âm Quỳ Thú sẽ trở nên suy yếu, đến lúc đó ngay cả Địa Tiên cũng không đánh được.
Ba bốn năm sau, đám lão bất tử Ma Hoàng Giới sẽ hạ xuống, thậm chí Trung Hoàng Giới Địa Hoàng Gới Thần Hoàng Giới và lão quái Hóa Thần của năm tiểu giới diện cũng sẽ hạ xuống.
Đến lúc đó Lục Ly chỉ có thể trốn vào bên trong Thiên Tà Châu, nhưng còn con cháu Lục gia thì sao? Nhân tộc Thần Châu đại địa thì sao?
Không chỉ Lục gia, sau khi Lục Ly hạ lệnh, Thiên Địa Chủng Đại Phật Tự Linh Lung Các đều động lên. Vấn Tiên Điện và tam đại thế lực còn lại, nghe nói Lục Ly muốn thiên địa kỳ bảo cũng dồn dập hành động, đủ loại kỳ vật được đưa tới...
Thời điểm Lục Ly trọng thương, mặc dù tam đại thế lực không có quá nhiều cử động, nhưng lại thờ ơ lạnh nhạt, rục rịch, điểm này Lục Linh đã nói cho Lục Ly rồi.
Lục Ly không nói gì, đây là chuyện thường tình của con người, tam đại thế lực suy nghĩ vì mình cũng là bình thường, dĩ nhiên muốn Lục Ly cho bọn hắn sắc mặt tốt, là không thể nào.
Cho nên tam đại thế lực đưa tới rất nhiều linh tài bảo vật, Lục Ly trực tiếp để người nhận lấy, thủ lĩnh tam đại muốn gặp hắn, hắn lại không gặp một ai.
Chỉ nửa tháng thời gian, các loại linh dược, linh tài, đồ vật kỳ lạ ở Thần Châu đại địa đều được góp nhặt vô số, Lục Ly để người vận chuyển ra ngoài thành, sau đó thả Âm Quỳ Thú ra.
Mấy vạn loại linh tài xếp thành một hàng, còn có rất nhiều huyền thú non bị Tù Ma Liệm trói buộc, bày đầy phương viên mười dặm.
- Gào!
Âm Quỳ Thú được thả ra, Lục Ly chỉ vào những linh tài kia ra hiệu cho Âm Quỳ Thú.
Người sau không cần Tiểu Bạch thuật lại cũng có thể hiểu rõ, nó cẩn thận quét mắt nhìn một lượt, rất nhiều thứ chỉ thản nhiên liếc mắt một cái, căn bản không có bất kỳ để ý, tâm thần đám người Lục Ly trầm xuống đáy cốc.
Lần này gần như tụ tập hơn phân nửa bảo vật ở Thần Châu đại địa, nếu như chỗ này vẫn không có đồ ăn Âm Quỳ Thú cảm thấy hứng thú, thì Lục Ly cũng không biết phải làm sao nữa.
- Ồ?
Đột nhiên ánh mắt Âm Quỳ Thú ngừng lại, dừng ở trên một quả cầu màu hoàng kim, nó há miệng cắn quả cầu kia một cái, nhai hai lần rồi nuốt xuống.
- Tốt!
Hai mắt Lục Ly nhất thời phát sáng doạ người, lập tức quát lên:
- Vừa rồi nó ăn cái gì vậy?
Gương mặt ngũ thái công trở nên khó coi, linh tài bảo vật nơi đây hắn đều có ghi chép, tự nhiên biết quả cầu màu hoàng kim kia là cái gì, hắn cười khổ một tiếng nói:
- Lục Ly, đó là trứng của Diệt Mông Điểu...
- Trứng chim?
Tinh thần Lục Ly hơi chấn động, nhưng thấy sắc mặt ngũ thái công, hắn lại chần chờ hỏi:
- Ngũ thái công, có phải trứng chim này vô cùng ít đúng không?
- Không phải ít...
Ngũ thái công lắc đầu cười khổ nói:
- Là đã tuyệt chủng rồi, trứng chim này đã được bảo quản mấy ngàn năm, Diệt Mông Điểu đã tuyệt chủng mấy ngàn năm trước rồi.