Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Không có!
Mặt trưởng lão Thanh Loan Tộc tràn đầy vẻ kinh ngạc nói:
- Không có bất cứ dấu vết gì, dường như ba người này từ trên trời giáng xuống, sau đó lại đột ngột biến mất trong Hỏa Ngục! Ta đã điều tra, lối đi vào Hoang Giới Hỏa Ngục, không có nhúc nhích qua, ba người kia không có khả năng vô thanh vô tức tiến vào Hỏa Ngục. Mặt khác... Thông Thiên Sơn bên kia vẫn luôn có người của chúng ta trấn thủ, còn có cấm chế Thiên Huyễn Tộc bày xuống, cũng không có bất cứ dấu vết gì, không ai từ Thông Thiên Sơn đi xuống!
- Điều này sao có thể?
Lục Ly không dám tin nói, muốn đi vào Hỏa Ngục, hoặc là từ Thông Thiên Sơn đi xuống, hoặc là chỉ có thể tiến vào từ Hoang Giới.
Hiện tại hai bên đều không có dấu vết, chẳng lẽ ba người này trực tiếp xé rách hư không tiến vào Hỏa Ngục?
Năng lực dò xét của trưởng lão Thanh Loan Tộc không cần hoài nghi, Lục Ly mê mang rồi, hắn phất tay nói:
- Lập tức đưa tin cho Dạ Tra, triệu tập tất cả cường giả Thanh Loan Tộc ngươi tới đây, không được bỏ qua dấu vết nào.
- Dạ!
Trưởng lão Thanh Loan Tộc khom người làm lễ, bên trong họa sĩ dựa theo miêu tả của Minh Vũ đã vẽ ra mấy bức họa.
Lục Ly so sánh một chút, phát hiện vẽ không tệ lắm. Ba người này đều là nam tử, thoạt nhìn tuổi không lớn lắm, khí vũ hiên ngang, hiển lộ tài năng. Hai người khác thì giống như là gia tướng, ba người đều mặc chiến giáp màu tuyết trắng rực rỡ, công tử tài năng kia, lại càng hung hăng vênh váo, khiến người ta có ấn tượng khắc sâu.
- Người đâu, đưa bức họa này tới Hoang Giới và Vân Vụ Thành!
Lục Ly phất tay, đưa những bức họa này cho đám hôn nô Địa Tiên Ngô Phong Phùng Lão Thất đi phân biệt. Nếu đúng là cường giả cửu giới, bọn họ liếc mắt một cái sẽ có thể nhận ra.
Lục Ly không có đi ra, ánh mắt hắn nhìn Minh Vũ trầm giọng hỏi:
- Lúc ấy tình huống như thế nào? Bọn họ nói cái gì không, chắc không có khả năng không nói một lời đã trực tiếp bắt tỷ tỷ đi chứ?
- Nói!
Minh Vũ suy nghĩ một chút, trong mắt toàn là vẻ nghi hoặc không giải thích được, hắn giảng giải nói:
- Hình như tên công tử trẻ tuổi kia nói một câu... Hơn hai mươi năm, rốt cục ta tìm được ngươi?
- Hơn hai mươi năm? Rốt cục tìm được ngươi?
Trong mắt Lục Ly tràn đầy vẻ kinh ngạc, Khương Ỷ Linh Bạch Thu Tuyết liếc mắt nhìn nhau, cũng kinh nghi không thôi. Nếu như Minh Vũ không có nghe lầm mà nói... Chuyện này quá kỳ lạ rồi.
Hơn hai mươi năm trước, Lục Linh mới sinh ra, chẳng lẽ vị công tử trẻ tuổi này biết Lục Linh từ lúc nàng mới sinh ra?
Nghe khẩu khí của Minh Vũ thì dường như vị công tử kia cũng không lớn lắm? Làm sao hơn hai mươi năm trước biết Lục Linh được? Làm sao có thể tìm Lục Linh hơn hai mươi năm?
Con ngươi Lục Ly lấp loé, ngưng tiếng hỏi:
- Còn gì nữa không? Hay chỉ có một câu nói?
Minh Vũ gật đầu nói:
- Ba người này đột ngột xuất hiện, bắt lấy Linh tiểu thư, sau khi nói câu nói đó, liền đưa tay điểm Linh tiểu thư một cái, khiến nàng hôn mê. Công tử trẻ tuổi ôm Linh tiểu thư, ba người trực tiếp xé rách hư không rời đi. Chuyện này trừ ta ra, còn có một vài quân sĩ, hạ nhân và thị nữ trong trang viên cũng nhìn thấy, thế nhưng bọn họ bị khí thế của ba người kia trực tiếp ép tử vong rồi.
Sự tình rất đơn giản, đột nhiên ba người xuất hiện, trong nháy mắt mang Lục Linh đi, cũng không có gây chiến, không có giết người.
Những hạ nhân và thị nữ kia là bị tai bay vạ gió, có lẽ ba cường giả kia không ngờ có người quấy nhiễu hành động của bọn họ, nên trực tiếp phóng ra khí thế trấn áp, chiến lực thị nữ và bọn hạ nhân quá yếu, nên lập tức bị nghiền ép chết.
Dựa vào khí thế đã có thể ép Nhân Hoàng cảnh như Minh Vũ tới mức xương cốt rạn nứt hơn phân nửa? Trấn áp vô số thị nữ và hạ nhân trực tiếp chết đi?
Đây là lực lượng gì? Cho dù Hóa Thần cảnh cũng rất khó làm được? Hơn nữa nhìn tình huống ba người còn không phải cố ý gây nên? Huống chi vị công tử kia còn trẻ tuổi như thế?
Sắc mặt Lục Ly trở nên ngưng trọng, trong mắt toàn lè vẻ mê mang. Hắn sai người tra hỏi quân sĩ ở hiện trường một chút, không phải là hắn không tin Minh Vũ, mà chỉ muốn có được càng nhiều thông tin hơn.
Sau khi người kia rời khỏi đây, tin tức lấy được cũng không khác lắm, trừ người trong trang viên ra, quân sĩ bên ngoài thậm chí không kịp dò xét tình huống bên này. Chỉ cảm giác được ba luồng khí tức cường đại xuất hiện, tiếp theo Lục Linh đã bị bắt đi.
Lục Ly đi qua đi lại trong phòng, hiện tại không hỏi ra được cái gì, nên hắn cũng không biết làm sao. Trưởng lão Thanh Loan Tộc đã sớm phái ra rất nhiều thám báo đi thăm dò xung quanh, cho dù hắn đi tìm kiếm khắp nơi cũng không có ích gì.
- Hưu!
Nửa canh giờ sau, một vị quản sự Lục gia đi đến, trong tay cầm bức tranh họa sĩ vừa mới vẽ xong đưa cho hồn nô Địa Tiên xem xét, hắn bẩm báo bên tai Lục Ly nói:
- Ly thiếu, năm người Phùng lão thất, Ngô Phong đã nhìn bức họa rồi, bọn họ chắc chắn, ba người này tuyệt đối không phải cường giả cửu giới. Bọn họ nói bọn họ biết rất rõ Địa Tiên và Hóa Thần cửu giới, nếu như thực lực ba người này thật sự mạnh như vậy mà nói... Nhất định không phải người cửu giới.
- Chuyện này...
Lục Ly càng thêm mê mang, nếu như không phải người cửu giới, vậy ba cường giả thần bí này đến từ địa phương nào? Chẳng lẽ ngoài cửu giới ra, còn có giới diện cường đại khác?
- Ỷ Linh, các nàng theo ta ra ngoài một chuyến.
Dù sao ở đây cũng không lấy được bất kỳ tin tức gì, Lục Ly dứt khoát mang theo ba người Khương Ỷ Linh truyền tống ra khỏi Hoang Giới, sau đó một đường truyền tống đến cửa ra vào U Châu, Vân U Thành.
Tòa thành trì này xây dựng lên là vì bảo hộ cái cửa ra vào này, bây giờ thành trì hết sức phồn hoa, lúc nào cũng có mấy vị Địa Tiên trấn giữ, nơi đây rất an toàn.
- Công tử!
Bên này có ba vị Địa Tiên trấn thủ, hai người Phùng lão thất và Ngô Phong đều trở về rồi, ở ngay trong Vân U Thành, Lục Ly vừa xuất hiện tự nhiên mọi người lập tức tụ lại.