Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Rất nhanh ánh mắt Lục Ly trở nên kiên định, lẩm bẩm nói:
- Nhất định ta sẽ cố gắng tu luyện, nhất định ta sẽ đi Thần Giới tìm ngươi, nhất định.
Lục Nhân Hoàng đứng dậy vỗ bả vai Lục Ly, không nói cái gì, chỉ muốn xoay người ra.
Đột nhiên Lục Ly nhớ tới cái gì, ngưng tiếng hỏi:
- Phụ thân, mẫu thân vẫn còn ở dưới Hàn Băng Thâm Uyên, hay là... dời mộ phần nàng vào mộ tổ Lục gia đi? Một mình nàng ở dưới Hàn Băng Thâm Uyên rất cô đơn.
- Mẫu thân ngươi không cô đơn.
Lục Nhân Hoàng xoay người lộ ra một nụ cười thê lương, nhàn nhạt nói:
- Dưới Hàn Băng Thâm Uyên chỉ là mộ chôn quần áo di vật của nàng, ta vẫn luôn đặt di thể nàng ở trong không gian giới, ta luôn luôn phụng bồi nàng, chính là vì sợ nàng quá cô đơn.
- Phụ thân!
Lục Ly nhìn thấy gương mặt cương nghị kia của Lục Nhân Hoàng, không hiểu sao cảm thấy hoảng sợ, hắn an ủi:
- Có lẽ sau khi phi thăng thành thần, sẽ có thần thông chết đi sống lại, đến lúc đó chúng ta sẽ nghĩ biện pháp làm mẫu thân sống lại.
- Ừ!
Lục Nhân Hoàng nhếch miệng cười một tiếng, nói:
- Cho nên cha con chúng ta đều phải cố gắng, ta phải trở về Băng Ngục rồi. Có lẽ lần sau lại gặp nhau, ta đã là Hóa Thần cảnh.
Lục Nhân Hoàng xoay người rời đi, Lục Ly ngồi trầm mặc ở bên trong một lúc lâu, đám người Khương Ỷ Linh tiến vào hắn cũng không để ý mảy may.
- Phu quân, đừng đau khổ nữa!
Bạch Hạ Sương kéo quần áo Lục Ly, Bạch Thu Tuyết đứng ở trước mặt Lục Ly, không nói, nhưng dán mặt lên hai đầu gối Lục Ly, Khương Ỷ Linh thì đi ra sau lưng Lục Ly lặng lẽ xoa hai vai giúp hắn.
- Ta không đau khổ.
Lục Ly cố nặn ra nụ cười, trong tay hắn xuất hiện một khối ngọc phù nói:
- Bản mạng ngọc phù của tỷ tỷ vẫn chưa vỡ, nên nàng không có việc gì, ta sẽ nghĩ biện pháp đi tìm nàng, nàng cũng sẽ nghĩ biện pháp trở về tìm chúng ta.
- Ừ!
Ba người đều hơi gật đầu, bản mạng ngọc phù của Lục Linh không có vỡ, coi như đây là tin tức tốt duy nhất đi.
- Được rồi, ta muốn bế quan!
Lục Ly đứng dậy hoạt động thân thể một thoáng nói:
- Truyền mệnh lệnh của ta, không cần phải để ý đến chuyện của tỷ tỷ, Minh Vũ tiếp tục quản lý chuyện Hỏa Ngục Hoang Giới. Chuyện Thí Ma Điện để gia gia trông coi, chuyện Lục gia giao cho ngũ thái công. Nếu như không phải chuyện lớn đừng đến quấy rầy ta, tất cả sự tình cứ để bọn họ quyết định.
Ba người Khương Ỷ Linh thấy trong mắt Lục Ly khôi phục thần thái, đều hơi tiêu sầu. Trong khoảng thời gian này các nàng đều ăn không ngon ngủ không yên, đứng ngồi không yên, thấy Lục Ly rốt cục phấn chấn, thì các nàng cũng yên tâm không ít.
Lục Ly bế quan lần nữa, còn Lục Nhân Hoàng thì lập tức đi Băng Ngục. Thí Ma Điện bên kia rất bình tĩnh, mặc dù có trưởng lão nói muốn tấn công Nam Vu Đại Địa Bắc Man Đại Địa Tây Vũ Đại Địa, nhưng bị Lục Chính Dương bác bỏ. Đông Doanh Đại Địa vẫn chưa có triệt để ổn định lại, lại muốn đi khuếch trương?
Ngũ thái công quản lý Lục gia có rất nhiều lỗi, nhưng hiện tại không ai dám trêu chọc Lục gia. Cho dù có một ít ngưu quỷ xà thần tiềm phục ở chỗ tối, thì lúc này cũng không dám động, nếu không chắc chắn sẽ bị Lục Ly phá tan thành từng mảnh.
Lại trôi qua hơn một tháng, bên Bát trưởng lão đã bắt đầu vận chuyển trứng thú tới. Hiện tại tốc độ sinh sôi nẩy nở của Phì Di Thú đã rất nhanh, có thể bắt đầu thu thập trứng thú rồi.
Lục Ly thả Âm Quỳ Thú ra, để nó đi lại trong Hỏa Ngục, cùng đi theo Tiểu Bạch tu luyện, Tiểu Bạch lấy Man Thần Đỉnh ra ngày đêm dùng lôi điện tôi luyện ở bên trong.
Lục Ly bảo Minh Vũ phái người trấn thủ bên kia, để không ai được nhích tới gần Âm Quỳ Thú. Dưới tình huống bình thường chỉ cần không ai trêu chọc Âm Quỳ Thú, nó sẽ không làm bậy. Linh trí con linh thú này rất thấp, trừ ăn ra thì chính là ngủ, nhưng thật ra lại rất dễ nuôi.
- Bức tiểu đồ thứ mười ba rồi!
Sắp xếp tốt sự tình Âm Quỳ Thú, Lục Ly tiến vào cung điện bên trong Thiên Tà Châu, hắn đã cảm ngộ được mười hai bức tiểu đồ của bức đại đồ thứ hai rồi, còn thiếu ba bức tiểu đồ là đại thành. Đến lúc đó không chỉ có thể cảm ngộ một cái áo nghĩa cường đại mới, mà cảnh giới của hắn cũng có thể tăng lên tới Nhân Hoàng hậu kỳ.
- Tốt nhất cường giả cửu giới các ngươi không nên tới Đấu Thiên Giới, nếu không... Hừ hừ!
Âm Quỳ Thú không ngừng trở nên mạnh mẽ, chiến lực hắn đang nâng cao, đợi mấy năm sau, chưa chắc hắn đã không có năng lực đối chiến một đám Hóa Thần cảnh.
Nếu như cường giả cửu giới dám đến, hắn không ngần ngại tru diệt tất cả bọn họ, sau đó lại giết tới cửu giới, huỷ diệt những siêu cấp đại gia tộc kia
Đại điện bên trong Thiên Tà Châu.
Sau khi Lục Ly bế quan một tháng liền mở mắt, lúc này trong mắt của hắn toàn là vẻ hi vọng, bởi vì bức đại đồ thứ hai đã cảm ngộ được rồi, hiện tại đã đến thời khắc thu hoạch.
Bên trong bức đồ này bao hàm một loại áo nghĩa, một loại áo nghĩa hết sức huyền diệu. Nếu như không hoàn toàn cảm ngộ mười lăm bức tiểu đồ, không thông hiểu đạo lí thì Lục Ly cũng không thể xác định đây là loại áo nghĩa gì. Lúc này hắn hơi có một ít chạm tới rồi, chỉ chờ khắc hoạ bức đồ vào bên trong Thiên Tà Châu, xác định thành quả mà thôi.
Liên tục bế quan một tháng, tinh thần hắn có một ít mệt mỏi, cho nên nghỉ ngơi một ngày một đêm ở bên trong, sau đó bắt đầu minh khắc tuyến lộ đồ vào Bản Mạng Châu.
Đây là một bức đồ lớn, cần tiêu phí một chút thời gian, Lục Ly khắc trọn ba ngày bốn đêm mới hoàn thành toàn bộ.
Lúc trước hắn phán đoán không sai, phải cảm ngộ một bức tuyến lộ thiên đồ lớn rồi sau đó cùng nhau khắc vào, mới có thể dung hợp tốt hơn. Nếu như cảm ngộ một bức hình nhỏ đã minh khắc đi vào, cuối cùng hắn khẳng định sẽ phải nhức đầu một phen.
- Thần lực!
Sau khi tuyến lộ thiên đồ được khắc vào Bản Mạng Châu, Lục Ly bắt đầu triệu tập thần lực tăng phúc tuyến lộ thiên đồ.
Hắn triệu tập rất nhiều thần lực đi qua, từng đường văn bức hình mới bắt đầu tỏa sáng, cuối cùng cả bức đồ thuận lợi sáng lên, vào thời khắc này suy đoán trong lòng Lục Ly cũng được xác minh.
.