Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tại Thần Khải Thành hắn tìm được Bát trưởng lão, lại lấy một đống đồ ăn cho Âm Quỳ Thú, lúc này mới tiến vào Thí Ma Điện.
- Tình huống thế nào?
Vừa tiến vào Thí Ma Thành, Khương Thiên Thuận đã dẫn người tới nghênh đón, Lục Ly ngưng tiếng dò hỏi:
- Cửa vào đã được dọn dẹp chưa?
Nếu như cửa vào bị đánh hạ, bị hủy diệt, Lục Ly không cách nào tiến vào Tây Vũ đại địa mà nói... đám người Lục Chính Dương liền xong. Nếu Vũ Tộc có thể dùng kỳ trận phong ấn vây khốn bọn họ, thì sẽ có thể lợi dụng kỳ trận tươi sống mài chết bọn họ.
Khương Thiên Thuận lộ vẻ ngưng trọng nói:
- Trước mắt chưa có tin tức truyền về, sau khi ta nhận được tin tức đã phái ra năm vị trưởng lão đi qua trấn thủ cửa ra vào trước, còn đưa tin bảo quân sĩ bên kia, cho dù chết hết cũng phải giữ vững cửa ra vào!
- Ta biết rồi, ta đi đây.
Lục Ly gật đầu, không có nhiều lời nữa, thân thể chợt lóe lên tiến vào bên trong Thiên Tà Châu, Thiên Tà Châu hóa thành một đạo lưu tinh bắn thẳng đến phía tây.
Hiện tại thời gian rất cấp bách, tranh thủ thời gian, chỉ cần Lục Ly tiến vào Tây Vũ đại địa toàn bộ sự tình sẽ có thể giải quyết dễ dàng, nếu không đại quân nhân tộc có thể toàn quân bị diệt.
- Hưu!
Tốc độ Thiên Tà Châu rất nhanh, trên đường đi gần như không ngừng nghỉ, hiệu suất phi hành rất cao, chỉ hai ngày thời gian đã tới gần Tây Vũ thành.
Bên này có hai tòa thành trì, thế nhưng đều là thành trống, còn có một chút võ giả nhân loại đóng quân ở đây. Sau khi Lục Ly thấy những võ giả này, tinh thần đại chấn, điều này nói rõ cường giả Vũ Tộc không có phản công đi ra?
- Oanh!
Hắn tới vùng trời phía trên thành trì, thân hình lóe ra, nhìn quân sĩ phía dưới quát khẽ:
- Cửa vào Tây Vũ đại lục ở đâu?
Tự nhiên quân sĩ phía dưới đều biết Lục Ly, lúc này đầu tóc Lục Ly màu trắng rất dễ nhận, một tên Quân Hầu cảnh bay vụt lên, khom người nói:
- Điện chủ, ta dẫn ngươi đi!
- Đi!
Lục Ly thu hồi Thiên Tà Châu, thân thể chợt lóe lên, một tay mang theo người này bay về nơi xa, vừa phi hành vừa dò hỏi:
- Cửa vào Tây Vũ đại địa còn nằm trong tay chúng ta không?
Quân Hầu cảnh trả lời:
- Chuyện này... Không rõ ràng lắm, thế nhưng một ngày trước có năm vị trưởng lão đi sang bên kia!
- Một ngày trước?
Lục Ly hơi kinh ngạc, nhưng suy nghĩ một chút tốc độ trưởng lão Địa Tiên không quá nhanh, tốc độ Thiên Tà Châu của hắn có thể sánh bằng Hóa Thần, bọn họ lên đường cũng không được bao lâu, cũng có thể hiểu.
Hai người phi hành một đường, chỉ tốn một canh giờ đã tới cửa ra vào, Lục Ly dùng thần niệm quét từ xa, nội tâm nhất thời trầm xuống.
Bởi vì hắn phát hiện năm vị trưởng lão ở bên ngoài, cuồng oanh loạn tạc một tòa sơn mạch ở đối diện. Sắc mặt năm người đều vô cùng khó coi, một vị trưởng lão còn đang hùng hùng hổ hổ.
Lục Ly dùng thần niệm nhìn lướt qua bên trong sơn động, phát hiện bên trong có một cái truyền tống, thế nhưng tia sáng truyền tống có một chút ảm đạm, rõ ràng là bên kia bị phong ấn.
- Đã xảy ra chuyện!
Lục Ly nhức đầu rồi, dưới tình huống truyền tống bị phong ấn, rất khó phá giải. Mặc dù hắn mang theo đám người Kha Mang tới đây, nhưng nếu như phá giải cần thời gian rất lâu, sợ là đám người Lục Chính Dương cũng chết hết rồi.
- Đừng công kích nữa!
Tiếng hừ lạnh của Lục Ly vang lên, năm vị trưởng lão vội vàng dừng lại, dồn dập bay tới quỳ trên mặt đất cúi đầu nói:
- Điện chủ, bọn ta vô năng, xin trách phạt.
- Không giành được cửa vào, liền lấy truyền tống trận ra trút giận sao?
Lục Ly hừ lạnh một tiếng, nói:
- Nếu như đánh hỏng truyền tống trận, vậy thì hoàn toàn không vào được nữa, như vậy có ý nghĩa gì sao? Một đám ngu xuẩn!
Năm vị trưởng lão đều đã già rồi, nhưng bị Lục Ly giáo huấn giống như cháu trai, lại không dám phản bác, ngược lại lộ ra vẻ hổ thẹn.
- Oanh!
Thiên Tà Châu loé sáng, đám người Kha Mang xuất hiện, Lục Ly chỉ vào truyền tống trận nơi xa. Đám người Kha Mang lập tức hiểu, phi thân lên, đi đến bên ngoài truyền tống đại môn, bắt đầu nghĩ biện pháp phá giải.
Lúc Lục Ly ở Hỏa Ngục đã nghĩ đến chuyện cửa ra vào có thể bị phong ấn hoặc là hủy diệt, cho nên đi tìm đám người Kha Mang trước, chính là vì phòng ngừa tình huống bây giờ.
Lục Ly quét nhìn mấy lần, ánh mắt chuyển sang mấy vị trưởng lão hỏi:
- Xung quanh còn cửa ra vào không?
- Không có!
Một vị trưởng lão họ Tôn chắp tay nói:
- Chỉ có cái cửa này có thể ra vào, hơn nữa còn do nội gian mở ra. Đám người Lục trưởng lão cho rằng lần này tấn công Vũ Tộc rất nhẹ nhàng, hơn nữa lúc nào cửa ra vào bên này cũng có mấy vị trưởng lão trấn thủ, cho nên không đi chiếm đoạt những cửa ra vào còn lại...
- Gia gia quá sơ suất rồi!
Lục Ly khẽ thở dài, bên kia Kha Mang dò xét một phen liền đi tới bẩm báo:
- Cái cửa ra vào này không cách nào mở ra, có lẽ đã hỏng hoặc là truyền tống đại môn bên Vũ Tộc bị hủy.
- Dẫn đường, đi tới cửa ra vào ở gần, nhanh!
Lục Ly vung tay lên, năm vị trưởng lão lấy ra bản đồ xem xét một phen, toàn bộ bay lên trời, bay về phía nam.
Sau khi tới một cái sơn cốc ở phía nam, một vị trưởng lão tìm được một cái sơn động, quả thật nơi đây có một cái cửa vào ra.
Không có gì bất ngờ, cửa ra vào bên này cũng bị phong ấn, không cách nào trực tiếp truyền tống vào.
Kha Mang dẫn người tiến vào trước, cẩn thận kiểm tra một phen, Kha Mang đi ra nói:
- Thánh chủ, cái truyền tống này không bị hủy diệt, bên kia chỉ bị phong ấn mà thôi, ta có bảy thành nắm chắc phá giải nó.
Kha Mang là thiên tài vạn năm khó gặp của Thiên Huyễn Tộc, kể từ khi hắn đi theo Lục Ly, cảnh giới gần như không có gì nâng cao, bây giờ vẫn là Quân Hầu cảnh. Toàn bộ thời gian của hắn đều dùng để nghiên cứu trận pháp cấm chế ảo trận, sợ là trên phương diện trận pháp cấm chế toàn bộ Đấu Thiên Giới không có ai mạnh hơn so với hắn.
- Bảy thành?
Lời nói của Kha Mang khiến đôi mắt mọi người phát sáng, Lục Ly ngưng tiếng hỏi:
- Ít nhất cần bao lâu thời gian?
Kha Mang suy nghĩ một chút nói:
- Cái cấm chế này tương đối cổ xưa, nếu như thuận lợi mà nói, chỉ nửa tháng là có thể phá vỡ.