Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Quả nhiên vương giả nhân tộc có một ít thủ đoạn, Tử Cơ bội phục!
Sau khi Tử Cơ công kích mấy vòng, tộc nhân của nàng cũng nhẹ nhàng lui xuống. Nàng dừng ngưng tụ thủy long, lấy ra một con hàu đặt ở khóe miệng, nàng cười tươi nói:
- Vương tộc nhân tộc, bây giờ ngươi có tư cách lắng nghe vô thượng thần khúc Nhân Ngư Tộc chúng ta “nhân ngư tình ca” rồi, nếu như ngươi có thể phá vỡ bài hát này, Tử Cơ sẽ hoàn toàn phục ngươi.
- Đích...đích ô...lỗ...
Tử Cơ thổi con hàu đặt ở khóe miệng lên, một khúc nhạc đặc biệt vang vọng, mấy con nhân ngư thú hoàng nhẹ nhàng nhảy múa bên người nàng. Đột nhiên mây mù ở gần đó nồng nặc lên, nhưng Lục Ly vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng tất cả cảnh vật trên đảo, giống như cảnh vật trên đảo trực tiếp hiện lên trong đầu hắn vậy.
Mắt Lục Ly từ từ trở nên mờ ảo, vẻ mặt say mê, hắn phát hiện thế giới trước mắt mình thay đổi, đi lên một cái đảo nhỏ vô cùng mỹ lệ, một đám phụ nữ xinh đẹp nhảy múa vây quanh hắn. Những cô gái kia cũng không có hấp dẫn hắn, chẳng qua là nhảy múa rất tự nhiên, để lộ ra tư thái và vũ đạo tuyệt mỹ.
Tiểu đảo rất đẹp, cảnh sắc tựa như tiên cảnh, các cô gái như mộng như ảo, tất cả đều không chân thật, rồi lại chân thật.
Còn có tiếng nhạc đặc biệt du dương kia, tựa như trên chín tầng trời bay tới, có thể làm cho người ta buông lỏng tâm linh một cách tự nhiên, để người ta yên lặng ở bên trong cảnh sắc đẹp này.
Lục Ly từ từ nhắm hai mắt lại, gương mặt say mê, vẻ tươi cười trên khóe miệng Tử Cơ càng lúc càng nồng nặc.
Nàng tiếp tục thổi, thế nhưng ánh mắt lặng lẽ ra hiệu cho nhân ngư thú hoàng phía sau. Những cô gái đang nhẹ nhàng nhảy múa kia nhất thời bay lên trời, tiếp tục nhảy múa ở giữa không trung, nhưng không ngừng nhích tới gần Lục Ly.
- Hưu!
Tử Cơ tự mình điểm chân một cái, thân thể mềm mại nhẹ nhàng bay lên, cũng chậm rãi nhích tới gần Lục Ly. Đồng thời cẩn thận quan sát các cử động trên thân thể Lục Ly, xác định Lục Ly bị ma khúc chấn nhiếp rồi.
Nhân Ngư Tộc có hai đại thần thông, thứ nhất chính là công kích linh hồn, thứ hai là khống chế nước. Thủy hệ áo nghĩa không có hiệu quả đối với Lục Ly, vậy chỉ có thể dựa vào công kích linh hồn.
Tử Cơ là tuyệt thế thiên tài vạn năm khó gặp của Nhân Ngư Tộc, không chỉ đột phá Thú Thần chi cảnh, hoàn toàn hóa thành hình người, còn cảm ngộ được vô thượng thần khúc của Nhân Ngư Tộc “nhân ngư tình ca”.
Tử Cơ hết sức tự phụ vào việc này, đừng nói Lục Ly chỉ là Nhân Hoàng hậu kỳ, coi như là Hóa Thần cảnh cũng có thể bị “nhân ngư tình ca” nhấn nhiếp linh hồn, không tự chủ được rơi vào ảo cảnh kỳ lạ nào đó, chết như thế nào cũng không biết...
Ngàn trượng, tám trăm trượng!
Lục Ly vẫn nhắm mắt lại như cũ, huyền lực trên người không có bất cứ ba động gì, trên mặt toàn là vẻ say mê, rõ ràng rơi vào bên trong ảo cảnh.
Đôi mắt Tử Cơ càng thêm sáng, nhưng cũng không có sơ ý, vẫn để tộc nhân chậm rãi nhích tới gần như cũ, còn mình thì theo sát phía sau, trong miệng không ngừng thổi bài hát kỳ lạ.
Năm trăm trượng, ba trăm trượng!
Hô hấp của Tử Cơ đã có chút dồn dập rồi, ánh mắt nhìn Thiên Tà Châu trong tay Lục Ly. Nàng chưa từng đi Thần Châu đại địa, nhưng đã từng tiềm phục ở trong Ma Tộc nên biết được một ít chuyện.
Ví dụ như trong tay Lục Ly có một viên thần khí, Đại Ma Thần nghĩ trăm phương ngàn kế chính là vì cái thần khí này. Nếu như nàng có thể kích sát Lục Ly lấy được thần khí này, nói không chừng có thể dẫn dắt Nhân Ngư Tộc đi về phía huy hoàng, giết trở về tổ giới, xưng bá vạn tộc.
Hai trăm trượng, một trăm trượng!
Lục Ly vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, nội tâm Tử Cơ giằng xé, phái thủ hạ thú hoàng xuất thủ, hay là tự mình xuất thủ đây? Mặc dù cảnh giới Lục Ly không cao, nhưng dù sao cũng là vương giả nhân tộc, có thể đánh bại tồn tại như Đại Ma Thần, nếu như thủ hạ xuất thủ ngộ nhỡ không cách nào kích sát thì sao?
Nhưng nếu tự mình xuất thủ mà nói... ngộ nhỡ trước khi chết Lục Ly phản kích, Lục Ly có sát chiêu cường đại thì sao?
- Quên đi, cẩn thận một chút là được!
Cuối cùng Tử Cơ quyết định, mặc dù lúc Lục Ly đánh chết Đại Ma Thần, nàng không có ở gần đó, không biết Lục Ly giết chết hắn như thế nào, nhưng khẳng định Lục Ly không chỉ có những thủ đoạn như trước mắt này.
Nàng đánh mắt một cái, trong mắt mười mấy tên thủ hạ chợt lóe sát cơ, trong tay đồng thời xuất hiện Hải Hoàng Xoa, tốc độ đạt đến cực hạn đột nhiên đâm về phía Lục Ly.
- Không đúng, lui...
Nhân ngư thú hoàng bay đi, lúc cách Lục Ly mười trượng, đột nhiên Tử Cơ quát lên. Bởi vì vào thời khắc này nàng phát hiện khóe miệng Lục Ly hơi động một chút, lộ ra một nụ cười tà mị.
- Đã muộn!
Đột nhiên hai mắt Lục Ly mở ra, điên cuồng vũ động hai tay, phóng thích Thú Thần chi uy trên người, vô số Linh Phong thần binh bắn ra bốn phương tám hướng. Cùng lúc đó hắn cũng phóng ra Linh Phong pháo đài, lập tức bao phủ những nhân ngư thú hoàng đó vào, Thiên Tà Châu trong tay của hắn phát sáng, Tiểu Bạch xuất hiện hóa thành một đạo bạch quang bay đi.
- Ầm ầm ầm phanh!
Khoảng cách quá gần, Lục Ly lại đột nhiên phát tác, rất nhiều nhân ngư thú hoàng căn bản chưa kịp phóng thích thủy thuẫn. Hơn nữa Thú Thần chi uy trấn áp các nàng trong nháy mắt, có sáu thú hoàng bị Linh Phong thần binh đánh trúng, thân thể bị xuyên ra từng lỗ máu, sau đó bị Linh Phong thần binh theo sát mà đến hoàn toàn vặn nát.
- Ầm ầm ầm!
Còn dư lại mấy con nhân ngư thú hoàng mạnh hơn một ít, tốc độ phản ứng rất nhanh, nhưng khoảng cách giữa Lục Ly và bọn chúng quá gần, tất cả đều bị đánh cho bị thương nặng nề đụng vào vách ngăn phía trên pháo đài.
- Xích xích!
Tiểu Bạch gầm lên bay tới, tốc độ của nó quá nhanh, một nhân ngư thú hoàng vừa mới bị đánh bay, Tiểu Bạch đã bay đến trên cổ nó. Một ngụm cắn xuống con nhân ngư thú hoàng nọ phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thân thể chợt lóe lên bạch quang biến trở về nguyên hình, rõ ràng là một mỹ nhân ngư nửa người nửa cá.
- Lục Ly, ngươi dám?