Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Giết sạch tất cả!
Chấp pháp trưởng lão quát khẽ một tiếng, trong tay hắn xuất hiện một cây thiết côn, nhắm về phía những đại điểu màu xanh ở gần xuất thủ trước tiên, những đại điểu này bay ở giữa không trung, một khi bọn họ đi xuống đại điểu sẽ bay đi.
- Ầm ầm ầm!
Thiết côn của chấp pháp trưởng lão quét ngang, đầu mười mấy con đại điểu vỡ vụn, chấp pháp trưởng lão bay ra xung quanh. Lục Ly vũ động hai tay vô số Linh Phong thần binh bay đi, đại gia hỏa phía dưới lập tức bị bắn thành tổ ong vò vẽ.
- Phanh!
Thân thể Huyết Viên vỡ vụn, trên người Lục Ly tràn ngập thú uy, trấn áp thú tộc đang chen chúc nhau đến, Lục Ly bắt đầu giết hại.
Xung quanh cũng không có thú tộc cường đại, chỉ có một con thú hoàng, cho nên đối với Lục Ly và chấp pháp trưởng lão mà nói tàn sát quá dễ dàng.
- Ầm ầm ầm!
Lục Ly phóng ra Linh Phong thần binh, quét ngang từng mảnh thú tộc, chấp pháp trưởng lão không có sử dụng các sát chiêu còn lại, chỉ dùng thiết côn ném tới, mỗi lần đập xuống tất có mấy đầu huyền thú bị giết chết.
Nửa nén hương thời gian!
Ít nhất xung quanh có sáu bảy trăm con Huyết Viên, mấy ngàn đầu huyền thú, nhưng chỉ nửa nén hương thời gian đã bị hai người giết chết toàn bộ. Chấp pháp trưởng lão đang chuẩn bị rút lui, Lục Ly suy nghĩ một chút hỏi:
- Có cần hủy thi diệt tích hay không?
Dù sao Lục Ly vận dụng Linh Phong thần binh cũng chính là sát chiêu áo nghĩa, nếu như bị cường giả thú tộc thấy, rất dễ dàng phán đoán ra.
- Để ta làm là được!
Chấp pháp trưởng lão lấy ra một cái hồ lô, tay bắt pháp quyết, hồ lô biến lớn bay vụt lên, hơi nghiêng ở giữa không trung. Sau đó bên trong miệng hồ lô toát ra hỏa lãng, sông núi phía dưới nhất thời dấy lên liệt hỏa hừng hực, những thi thể thú tộc kia đều bị thiêu huỷ sạch sẽ...
- Đi!
Lục Ly không dám dừng lại nữa, hắn và chấp pháp trưởng lão bay về phía bắc như quỷ mị. Chấp pháp trưởng lão tản thần niệm ra, một khi phát hiện phía trước có thú đàn thì lập tức né tránh.
Bên này dấy lên liệt hỏa hừng hực, khói đen cuồn cuộn và tiếng thú gầm kinh thiên động địa vừa rồi làm rất nhiều thú đàn kinh động. Lục Ly và chấp pháp trưởng lão một đường đi về phía trước, rất nhanh gặp phải một ít thú đàn chen chúc mà đến.
Thế nhưng đều là một chút huyền thú cấp thấp, thần niệm chấp pháp trưởng lão quá mạnh, nhẹ nhàng mang theo Lục Ly tránh được, hơn nữa thần niệm hắn dò xét những huyền thú kia đều không có cảm ứng.
- Tốt lắm!
Lẩn trốn ra mấy chục vạn dặm, cũng không có thú tộc cường đại truy sát đến, Lục Ly và chấp pháp trưởng lão bình tĩnh lại. Hai người không dám tìm kiếm phi cầm để đi đường nữa, dù sao bay ở giữa không trung cũng quá bắt mắt.
- Đi thôi!
Chỉ cần không bị phát hiện hành tung, lấy chiến lực của chấp pháp trưởng lão và Lục Ly, khẳng định huyền thú bình thường không cách nào phát hiện hai người. Hai người có thể ung dung lẻn vào địa bàn cửu trảo Ngân Long Tộc, sau khi làm xong việc lại ung dung lẻn về.
...
- Gào!
Đám người Lục Ly vừa mới rời đi ba nén hương thời gian, địa phương bọn họ thiêu huỷ đã bị vô số thú đàn chiếm cứ. Hỏa diễm bên này đã dập tắt, thế nhưng rất nhiều nơi vẫn còn khói nhẹ.
Vô số thú tộc không ngừng gầm lên giận dữ, nhiều nhất chính là Huyết Viên, từng con Huyết Viên cao đến mấy chục trượng như một tòa núi nhỏ đứng sừng sững ở đây, trong con ngươi to như chuông đồng toàn là sự tức giận và vẻ hung ác bạo ngược.
Toàn thân những con Huyết Viên này không có lông dài, mà toàn là lân phiến thật nhỏ màu đỏ, răng nanh rất dài, phía trên lấp lánh ánh sáng màu u lam, thoạt nhìn hết sức dọa người.
- Ngao!
Nơi xa có từng tiếng thú gầm rung trời vang lên, tiếp theo đại địa chấn động, mấy chục đầu Huyết Viên khổng lồ phi nhanh mà đến.
Những con Huyết Viên này cao gần trăm trượng, khí huyết ngập trời, hơn nữa bọn chúng và những con Huyết Viên còn lại khác nhau, bọn chúng có ba mắt, nhưng con mắt ở giữa khép lại.
Mấy chục đầu Huyết Viên này vừa đến, toàn bộ Huyết Viên và huyền thú xung quanh bò lổm ngổm trên mặt đất, thân thể còn hơi hơi phát run, kinh hoàng không thôi.
- Gào!
Sau khi mấy chục đầu Huyết Viên bay tới, liền ngửa mặt lên trời gầm gừ mấy tiếng, tiếp theo toàn bộ bò lổm ngổm trên mặt đất, quỳ lạy về phía bắc.
- Vù vù!
Chưa đi được bao xa đã có bốn đạo lưu quang bay vút đến, tốc độ nhanh như tia chớp, nếu như Lục Ly và chấp pháp trưởng lão ở đây nhất định sẽ ngạc nhiên.
Bởi vì có bốn lão giả bay từ phía bắc tới, bề ngoài giống y như nhân tộc, hình thể cũng không kém nhiều lắm. Điểm khác biệt là mi tâm bốn lão giả này đều có vết thẳng, giống như nơi này có một con thiên nhãn vậy.
Sau khi bốn lão giả tới bên này, toàn bộ thú tộc càng thêm sợ hãi, tất cả đều dán trên mặt đất, không dám phát ra nửa điểm thanh âm. Ngay cả mấy chục đầu thú hoàng cũng như thế, không dám liếc mắt nhìn bốn lão giả này một cái.
- Hừ!
Một trong bốn lão giả nặng nề hừ, không ngờ trong miệng phun ra cổ ngữ, cổ ngữ này và cổ ngữ của các chủng tộc viễn cổ trong Đấu Thiên Giới giống nhau như đúc, lão giả kia lạnh giọng nói:
- Vậy mà dám giết chóc trên địa bàn Huyết Viên Tộc chúng ta? Là ai có lá gan lớn như thế? Đồ sát con dân chúng ta thì thôi đi, còn dám hủy thi diệt tích?
- Xem một chút không phải sẽ rõ sao?
Một lão giả khác lạnh nhạt nói, tiếp theo vết xước trên mi tâm hắn chậm rãi mở ra, quét nhìn bốn phương tám hướng một cái, rất nhanh trên gương mặt yên tĩnh như mặt nước lộ ra một chút kinh ngạc, hắn kinh ngạc nói:
- Làm sao có thể? Nhân tộc? Làm sao nhân tộc có thể tiến vào Cổ Thú Giới? Chẳng lẽ phong ấn ở những cửa ra vào kia bị phá vỡ rồi?
- Nhân tộc?
Nét mặt ba lão giả còn lại tràn đầy kinh ngạc, sau đó mở con mắt thứ ba ra quét nhìn bốn phía. Dường như con mắt thứ ba của bọn họ có thể nhìn thấy chuyện đã từng xảy ra, bọn họ ung dung thấy được hình ảnh Lục Ly và chấp pháp trưởng lão giết hại thú đàn, rất nhanh trên mặt tràn đầy vẻ kinh sợ.
- Đúng là nhân tộc!