Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1352 - Chương 1340: Áo Nghĩa Cửu Phẩm

Bất Diệt Long Đế Chương 1340: Áo nghĩa cửu phẩm

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Ách?

Thần niệm trưởng lão chấp pháp đảo qua, phát hiện Lục Ly vẫn ở phía trước. Hắn rõ ràng đã bay vài trăm dặm, sao Lục Ly và Kha Mang còn đứng phía dưới?

Hắn bay vụt xuống, nhìn Lục Ly hỏi:

- Các ngươi vẫn đứng ở đây?

- Đúng vậy!

Lục Ly cười khổ nói:

- Đại gia gia, người vừa rồi vẫn xoay tròn ở phía trên, chẳng lẽ người không cảm giác được sao?

- Không có, ta cảm giác vẫn luôn bay thẳng!

Trên mặt trưởng lão chấp pháp lộ vẻ kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên hắn gặp được đại trận thần kỳ như vậy, hắn trầm tư nói với Kha Mang:

- Chúng ta trực tiếp nổ tung mặt đất phụ cận, công kích một đường được không?

- Nếu có thể phá trận đơn giản như vậy, đây đã không phải là Thiên Địa Kỳ Trận...

Kha Mang cười khổ, trong mắt hắn hiện lên hào quang ám hoàng, bắt đầu chăm chú nhìn cảnh tượng bốn phía. Trưởng lão chấp pháp và Lục Ly không hiểu trận pháp cấm chế, chỉ có thể đứng ở một bên chờ Kha Mang tra xét xong.

Thời gian từ từ trôi qua, ước chừng qua nửa canh giờ, Kha Mang mở mắt bất đắc dĩ nói:

- Thánh chủ, trưởng lão chấp pháp, lần này sợ là Kha Mang khiến mọi người thất vọng rồi. Thiên Địa Kỳ Trận này là do hình thành tự nhiên, hơn nữa là loại phi thường nghịch thiên, cộng thêm có trận pháp cấm chế của chủng tộc cường đại Cổ Thú Tộc, cho nên ta không phát được trận này. Ít nhất... trong thời gian ngắn ta không thể phá vỡ, trừ phi để ta nghiên cứu vài năm!

- Vài năm?

Nội tâm Lục Ly và trưởng lão chấp pháp trầm xuống, không nói sau vài năm cường giả cửu giới sẽ đáp xuống Đấu Thiên Giới, đại tộc của Cổ Thú Tộc sẽ cho bọn họ thời gian sao? Phỏng chừng không bao lâu, cường giả của bảy đại cường tộc đều chen chúc đến.

- Âm Quỳ Thú!

Mi tâm Lục Ly chợt lóe lên, một hư ảnh ngưng tụ, thân ảnh thật lớn của Âm Quỳ Thú xuất hiện, Lục Ly hạ lệnh với Âm Quỳ Thú:

- Nhìn thấy tòa núi kia không? Bắn nát tòa núi kia cho ta!

Linh trí của Âm Quỳ Thú thấp, sẽ nghiêm khắc chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly. Có lẽ nó có thể không bị đại trận ảnh hưởng, đến tòa núi xa xa, chỉ cần hủy diệt một tòa núi phỏng chừng đại trận đã bị phá vỡ?

Trên thực tế!

Lục Ly đã suy nghĩ nhiều rồi, Âm Quỳ Thú phóng nhanh, nhưng chỉ đi ra ngoài hơn mười lý, nó lại... quay đầu trở về.

- Tà môn!

Lục Ly hết nói nổi, Thiên Địa Kỳ Trận có thể ảnh hưởng đến cả Âm Quỳ Thú có linh trí thấp, bọn họ càng không cần nói, khẳng định không thể đi ra đại trận này.

- Thiên Tà Châu!

Lục Ly cuối cùng chỉ đặt hy vọng lên Thiên Tà Châu, đây chính là một loại thần khí. Hắn để Thiên Tà Châu phi hành thẳng tắp, nếu vẫn bị nhốt trong này, bọn họ sẽ hoàn toàn không ra ngoài được.

Vù!

Thân mình Lục Ly nhanh chóng tiến vào trong Thiên Tà Châu, còn thu tất cả mọi người vào Thiên Tà Châu. Hắn khống chế Thiên Tà Châu bay thẳng, bản thân hoàn toàn không quản Thiên Tà Châu, mặc cho nó phi hành.

Lục Ly cảm thấy, Thiên Địa Kỳ Trận này không thể ra ngoài là bởi vì kỳ trận ảnh hưởng linh hồn của bọn họ, chỉ dẫn linh hồn bọn họ đi sai đường, cho nên mới không tự chủ xoay vòng tại chỗ. Tuy linh trí Âm Quỳ Thú thấp, bởi vì có linh hồn nên vẫn bị ảnh hưởng.

Thiên Tà Châu hoàn toàn là tử vật, không có linh hồn, còn là thần khí, Lục Ly cảm thấy sẽ không bị ảnh hưởng.

Trên thực tế, hắn vẫn là nghĩ nhiều rồi, Thiên Tà Châu ước chừng bay nửa nén hương, thần niệm Lục Ly tra xét bên ngoài, phát hiện Thiên Tà Châu vẫn đang xoay quanh tại chỗ.

- Sao có thể?

Lục Ly truyền tống Kha Mang và trưởng lão chấp pháp ra ngoài, nhìn núi non quen thuộc đằng xa, trên mặt hoàn toàn ảm đạm. Thiên Tà Châu này không thể bay ra ngoài, bọn họ sợ là rất khó để đi ra ngoài.

- Không có gì không thể!

Kha Mang khe khẽ thở dài, giống như nhìn ra vấn đề, hắn nhìn không trung nói:

- Thiên Địa Kỳ Trận này không phải ảnh hưởng linh hồn của người mà là trong lúc vô hình khống chế không gian phụ cận. Thời điểm chúng ta không phát hiện, không gian tự xảy ra biến ảo, cho nên chúng ta cứ liên tục xoay vòng.

Lục Ly và trưởng lão chấp pháp liếc mắt nhìn nhau, cảm thấy phỏng đoán của Kha Mang cũng không phải không có đạo lý. Nếu không gian tự xảy ra biến ảo, bọn họ sẽ bất tri bất giác xoay vòng tại chỗ.

- Ta đi thử lại!

Trưởng lão chấp pháp phóng người ra, trong tay hắn xuất hiện một thiết côn tối đen, vận chuyển huyền lực, múa may thiết côn. Thiết côn kia không ngừng lớn lên. Mỗi lần hắn vung vẫy, bốn phương tám hướng sẽ có thiên địa huyền lực tụ tập đến.

- Áo nghĩa cửu phẩm?

Muốn đột phá Hóa Thần Cảnh thì phải hiểu được áo nghĩa cửu phẩm. Nhìn biểu hiện của trưởng lão chấp pháp, hắn rõ ràng muốn phóng thích áo nghĩa cửu phẩm, nhìn xem có lực phá trận hay không.

- Đừng!

Cùng với múa may của trưởng lão chấp pháp, sắc trời bốn phía đột nhiên trở nên tối đen nhanh chóng. Hơn nữa không phải loại tối đen của màn đêm buông xuống. Bởi vì cho dù vươn tay giữa ban đêm, đám người Lục Ly vẫn có thể nhìn rõ cảnh vật phụ cận. Nhưng lúc này, Lục Ly phát hiện hoàn toàn thấy không rõ, cái gì cũng không thấy rõ, giống như linh hồn mình bị giam cầm trong không gian phong bế, hoàn toàn tối đen.

- Áo nghĩa hắc ám!

Nội tâm Lục Ly hoảng sợ, hắn không gặp qua trưởng lão chấp pháp phóng thích áo nghĩa cửa phẩm, lại không nghĩ rằng khủng bố và dọa người như thế. Nếu trưởng lão chấp pháp công kích hắn, hắn sợ là chết thế nào cũng không biết, trừ phi hắn lập tức tiến vào trong Thiên Tà Châu.

- Chuyện này...!

Kha Mang tự nhiên bị dọa, thân mình run lên, nhưng nghĩ đây là áo nghĩa do trưởng lão chấp pháp phóng thích, hắn mới hơi an tâm.

- Xuy xuy!

Đột nhiên, bốn phía thiên địa chấn động, khí tức hủy diệt thiên địa tràn ngập. Đám người Lục Ly phát hiện sắc trời đột nhiên sáng ngời, giống như nguyên tố hắc ám đều bị điều động, ngưng tụ ra một loại thần thông khủng bố.

Nguyên tố hắc ám đích xác bị điều động!

Thiết côn trên trăm trượng trong tay trưởng lão chấp pháp đều bị hắc khí bao phủ. Thiết côn của hắn lớn lên gấp mấy lần. Hắn vung lên đại hắc côn có thể sánh bằng Kình Thiên Cự Trụ, đánh về trước.

Xẹt!

Không gian phía trước chấn động từng tầng, vỡ ra khe không gian mấy trượng.

Bình Luận (0)
Comment