Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly đã chiếm được căn nguyên tinh huyết của Cửu Trảo Ngân Long. Tuy hắn còn muốn căn nguyên tinh huyết của Ngân Long Vương, nhưng bây giờ bảo mệnh quan trọng hơn. Thiên Tà Châu có thể chịu đựng vài thập niên nữa, nhưng Đấu Thiên Giới không chờ được, cường giả Cửu Giới nói hạ xuống thì hạ xuống…
Vù vù!
Lục Ly và trưởng lão chấp pháp thương nghị một phen, thống nhất ý kiến, truyền tống Quy Cốt đến. Lục Ly dò hỏi thẳng thừng:
- Ngươi có biết cửa vào của Hỗn Độn Luyện Ngục không?
- Hỗn Độn Luyện Ngục?
Thân mình thấp bé của Quy Cốt khẽ run, giống như nhớ đến chuyện gì đáng sợ, sau đó hắn thành thật trả lời:
- Trên địa bàn tộc ta từng có một cửa ra vào như vậy, nhưng đời tổ phụ ta, Ngân Long Tộc đã hủy diệt cửa vào này, tổ phụ ta cự tuyệt. Cuối cùng tổ phụ ta bị đánh chết, cửa ra vào Hỗn Độn Luyện Ngục cũng bị hủy diệt rồi.
- Đáng tiếc!
Lục Ly khe khẽ thở dài, hỏi:
- Còn lại mấy cửa ra vào? Ngươi có biết không?
- Ba!
Quy Cốt thật khẳng định nói:
- Cửa ra vào kỳ thật có rất nhiều, nhưng đã bị hủy toàn bộ, chỉ còn lại ba. Ở trong Ngân Long Sơn, Tà Chu Động, Thiên Hồ Lâm… Nhưng ba nơi này thật bí mật, không phải cường giả của tam tộc bọn họ, tuyệt đối sẽ không biết. Ba cửa ra vào này còn bị phong ấn, ta nhớ rõ một cường giả tộc ta tự phong ấn, sau đó hắn không có trở về nữa…
- Ngươi xác định chỉ còn lại ba?
Lục Ly chưa từ bỏ ý định, hỏi.
- Phi thường xác định!
Quy Cốt giải thích:
- Bởi vì vạn năm trước có rất nhiều chủng tộc trộm đi Thủy Ngục của Hỗn Độn Luyện Ngục, linh tài chỗ đó tương đối nhiều, cũng phi thường thích hợp tu luyện, nhưng sau đó một cường giả Thú tộc không cẩn thận đi Kim Ngục, bị cường giả Cửu Giới bắt. Ngay lúc đó Ngân Long Vương sợ cường giả Cửu Giới truy tung đến Cổ Thú Giới, cho nên mới hạ lệnh hủy diệt thông đạo còn lại, chỉ để lại ba thông đạo.
- Chuyện này…
Lục Ly và trưởng lão chấp pháp liếc nhau, hai người đều hơi đau đầu.
Ba lối ra ở chỗ ba đại cường tộc, có nghĩa là bọn họ muốn đi Hỗn Độn Luyện Ngục thì phải đi diệt tộc.
- Đi trước!
Cho dù thế nào thì đột phá vây công rồi nói sau, tốc độ của Thiên Tà Châu có thể sánh bằng Hóa Thần. Thần Thú bình thường theo không kịp, chỉ có Thần Thú tốc độ cao mới có thể đuổi theo. Như vậy có thể khiến hơn hai trăm Thần Thú phân tán, tiêu diệt từng bộ phận.
Sau khi quyết định, Lục Ly nói với trưởng lão chấp pháp một tiếng, Thiên Tà Châu đột nhiên biến lớn, sau đó hào quang chợt lóe, bay về phương đông.
Bịch!
Bốn phương tám hướng đều là Thần Thú, Thiên Tà Châu muốn bay đi, tự nhiên phải đột phá vòng vây của Thần Thú. Thần Thú bên ngoài cách không xa, tốc độ lại nhanh, cho nên chỉ một lát đã gặp phải một con Thần Thú.
Thần Thú kia thoải mái bị đánh bay, Lục Ly vẫn còn khống chế Linh Phong phóng xuất đi, đồng thời nói với trưởng lão chấp pháp:
- Thái gia gia ra ngoài động thủ rồi lập tức tiến vào.
Thân mình trưởng lão chấp pháp chợt lóe, thiết côn xuất hiện trong tay, đột nhiên đập lên đầu một Thần Thú bên ngoài, sau đó nháy mắt bị Thiên Tà Châu thu vào.
- Hả?
Đám tộc vương Thú tộc Ngân Long Vương, Thiên Hồ Vương, Tà Chu Vương không bay giữa không trung mà ngồi xếp bằng trên một tòa núi nhỏ. Khi Thiên Tà Châu cử động, tất cả tộc vương đều mở mắt, trong mắt đầy kinh ngạc.
Thiên Tà Châu vẫn không nhúc nhích, lúc này lại động đậy, mọi người tự nhiên không kịp phản ứng. Chờ Thiên Tà Châu đánh bay một Thần Thú, trưởng lão chấp pháp xuất hiện đánh chết Thần Thú kia, mọi người mới bừng tỉnh lại.
- Thật can đảm!
Thân hình cong vòng của Ngân Long Vương đột nhiên đứng thẳng lên, vẻ mặt nổi giận, bộ dáng giận dữ kia dọa sợ mấy Thần Thú bên cạnh.
Tuy Ngân Long Vương đã già nhưng cường đại của hắn, uy nghiêm của hắn, bá đạo của hắn đã sớm khắc sâu trong lòng tất cả Thần Thú. Không có Thần Thú nào dám khinh thường lão nhân này, bởi vì quyền uy của hắn là thành lập trên thi thể vô số Thần Thú.
Phù phù phù!
Ngân Long Vương, Tà Chu Vương, Thiên Hồ Vương, Huyết Viên Vương, U Lang Vương, Hải Trãi Vương, Cùng Kì Vương, toàn bộ bay đi, trong mắt Thiên Hồ Vương tỏa ra hai luồng hoàng quang, ý đồ dọa sợ trưởng lão chấp pháp.
Chỉ tiếc, tốc độ của trưởng lão chấp pháp quá nhanh, sau khi đánh lén xong, lập tức tiến vào Thiên Tà Châu, cho nên công kích của Thiên Hồ Vương thất bại. Thiên Tà Châu hóa thành một luồng lưu quang, biến mất ở chân trời xa xa.
Ô!
- Đuổi theo!
- Thật lớn mật!
Hơn hai trăm Thần Thú tức giận, tộc vương của bảy đại Thú tộc đã đuổi giết đến, nhóm Thần Thú còn lại cũng không chần chờ, điên cuồng lao về phía đông, vừa đuổi theo vừa chửi ầm lên.
Con vịt sắp nấu chết lại muốn bay đi?
Bay thì cũng không sao, Thiên Tà Châu vừa động, còn dám đánh chết một Thần Thú trước mặt bọn họ. Bộ dáng ra tay không kiêng nể gì của nhân tộc khiến đám Thần Thú tức giận. Rất nhiều Thần Thú gào thét muốn thiên đao vạn quả hai nhân tộc này, luyện hóa linh hồn thành con rối, trấn áp trọn đời.
Nhưng...
Bọn họ rất nhanh đã phát hiện, tốc độ của bọn họ dường như không đủ? Sau khi truy tung một lát, bọn họ phát hiện đã mất đi thân ảnh của Thiên Tà Châu và mấy đại tộc vương.
Mọi người có thể làm gì? Chỉ có thể tiếp tục đuổi theo phía trước, nội tâm cũng thật kinh nghi. Thiên Tà Châu nhanh như vậy, vì sao lúc trước không trốn đi, để mọi người oanh kích lâu như vậy.
Tiếp tục đuổi theo mấy vạn lý, phía trước đột nhiên nhìn thấy một bóng người, đó lại là Hải Trãi Vương.
Hải Trãi Vương giống như chờ bọn họ, Hải Trãi Vương sau khi chờ chúng Thần Thú đuổi đến, xua tay trầm quát:
- Các ngươi đừng đuổi theo nữa, bằng vào tốc độ của các ngươi là đuổi theo không kịp. Chúng ta thương nghị một phen, quyết định mang bọn ngươi đến lĩnh vực của Cùng Kì Tộc bố trí một Vạn Thú Trận, vây khốn hạt châu kia.
- Dạ!
Chúng Thú tộc lĩnh mệnh, trong tay Hải Trãi Vương sáng lên quang mang thanh sắc, tiếp theo, trong cơ thể hắn xuất hiện sương xanh, ngưng tụ giữa không trung, cuối cùng xuất hiện một quang quyển màu xanh.
Hải Trãi Vương trầm giọng:
- Toàn bộ đi vào!
Phù phù phù!
Một đám Thần Thú nhảy vào quang quyển, toàn bộ biến mất không thấy.