Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Công kích!
- Hải Trãi Vương, bao vây hạt châu này.
- Tản ra!
Đám người Tà Chu Vương, Thiên Hồ Vương bạo rống, nhóm Thần Thú lập tức bay ra, Hải Trãi Vương há mồm phun ra một ngụm khí xanh.
- Ha hả!
Tiếng cười của Lục Ly truyền ra, thần niệm của hắn vẫn tập trung lên Hải Trãi Vương, Thần Thú còn lại đều không để ý. Cho nên, Hải Trãi Vương vừa cử động miệng, hắn lập tức khống chế Thiên Tà Châu chuyển hướng, sau đó đánh lên người một Thần Thú.
Ầm!
Tốc độ cao như vậy, con Thần Thú kia căn bản không thể né tránh, chỉ có thể bị Thiên Tà Châu kéo đi một đường. Tốc độ của Thiên Tà Châu đạt đến cực hạn, trong chớp mắt thì biến mất ở phía tây.
Xuy xuy!
Sau khi bay ra khỏi mười dặm, Lục Ly phóng ra Linh Phong trấn áp Thần Thú, sau đó trưởng lão chấp pháp xuất hiện, một gậy đập chết Thần Thú kia.
- Tiếp tục đi!
Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay về đường cũ, Ngân Long Vương, Tà Chu Vương, Cùng Kì Vương, Huyết Viên Vương nổi giận đuổi theo, nhìn thấy Thiên Tà Châu bay trở về, một đám đại lão Thú tộc nổi giận tận trời.
Gừ gừ!
Huyết Viên Vương biến ảo ra bản thể, y bào toàn thân bạo liệt, biến lớn với tốc độ khủng bố, cuối cùng biến thành một cự vượn che trời. Một đôi mắt đỏ như máu như hai vầng huyết nguyệt, hai chân mỗi lần đạp lên mặt đất sẽ tạo thành hai hố sâu.
Xuy xuy.
Trong tay hắn xuất hiện một cây Lang Nha Bổng dài trăm trượng, đạp mạnh lên Thiên Tà Châu. Sừng trên đầu Ngân Long Vương sáng lên, bắn ra hai luồng lôi điện. Tà Chu Vương phun ra vô số sợi tơ trắng, muốn bao phủ Thiên Tà Châu.
- Ha ha ha!
Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu đột ngột chuyển hướng giữa không trung, trượt thành một độ cung, bay về phía trái, công kích của toàn bộ Thần Thú đều thất bại.
Sau đó khi đám Thần Thú chưa kịp phản ứng, Thiên Tà Châu lại chuyển biến, đánh bay từng con Thần Thú trong đội ngũ Thần Thú.
Bịch!
Lần này bay hơn mười lý, trưởng lão chấp pháp xuất hiện, một gậy đập lên Thần Thú kia, tiếp theo thân mình lóe lên, tiến vào trong Thiên Tà Châu, nhanh nhẹn, linh hoạt.
- A, a!
Vừa rồi con Thần Thú kia là bộ tộc Huyết Viên. Huyết Viên Vương tận mắt nhìn thấy tộc nhân của mình bị giết, nhất thời tức giận không thể chịu nổi. Hắn nổi giận vung vẫy Lang Nha Bổng, mấy tòa núi nhỏ bốn phía bị đập nát, bụi đất đầy trời nổi lên cuồn cuộn, Thú tộc cấp thấp ở bốn phía sợ run, cũng không dám đào tẩu…
Vù!
Thiên Tà Châu tiếp tục xung phong, tốc độ hạt châu quá nhanh, Thần Thú bên này quá nhiều, thoải mái đánh bay từng Thần Thú.
Lục Ly chuyên tìm Thần Thú cấp thấp động thủ, bởi vì Linh Phong có thể thoải mái kinh sợ bọn họ. Trưởng lão chấp pháp động thủ đánh chết cũng đơn giản. Hơn nữa như vậy có thể khiến đám Thần Thú khủng hoảng, khiến bọn họ mất tinh thần, khiến tộc vương bảy đại Thú tộc càng thêm nổi giận.
Sau vài lần xung phong, Thiên Tà Châu không tránh khỏi bị đánh trúng vài lần. Nhưng sau khi tầng phong ấn thứ ba mở ra, lực phòng ngự và tốc độ của Thiên Tà Châu đều đã tăng cao, chút công kích như vậy hoàn toàn không hao tổn năng lượng gì, Lục Ly không hề hấn gì.
Hắn chỉ cần chú ý Hải Trãi Vương là được. Bởi vì dòng khí màu xanh của Hải Trãi Vương có thể bao vây Thiên Tà Châu. Sau khi bị nhốt, Lục Ly chỉ có thể làm Thiên Tà Châu xuyên qua không gian, như vậy, năng lượng tiêu hao sẽ rất lớn.
Bịch bịch bịch!
Mỗi lần Thiên Tà Châu bay đến, tất có Thần Thú bị đánh bay, sau đó khi đám Thần Thú sơ suất, trưởng lão chấp pháp xuất hiện đánh chết Thần Thú đó bằng một côn.
Sau khi Linh Phong công kích, Thần Thú bị đánh bay dường như không thể chủ động phòng ngự. Như vậy, lực phòng ngự sẽ giảm đi, trưởng lão chấp pháp là Hóa Thần Cảnh, một côn đập chết cũng thật bình thường.
Ba, năm, mười…
Mắt thấy một đám Thần Thú bị đánh chết, các tộc vương càng ngày càng nổi giận, Thần Thú cấp thấp đã hơi khủng hoảng.
Tốc độ Thiên Tà Châu nhanh như vậy, căn bản không thể đuổi kịp, hơn nữa cho dù đuổi kịp thì sao? Ai có thể phá vỡ hạt châu này? Ngay cả thần thông thiên phú của Hải Trãi Vương cũng không thể bao vây Thiên Tà Châu, nội tâm của những Thần Thú cấp thấp này kỳ thật vô cùng tuyệt vọng.
Hai nhân tộc kia căn bản không thể chiến thắng, ở lại nơi này chỉ có thể chờ chết!
Vấn đề là… chạy có thể chạy thoát không?
Nếu không trấn áp được hai nhân tộc kia, đối với Cổ Thú Giới là một đại kiếp nạn khó giải. Hai nhân tộc đánh chết không thành, ngày sau cường giả Nhân tộc sẽ hạ xuống không ngừng, Cổ Thú Tộc sẽ bị toàn diệt.
Cho nên không có Thú tộc dám thối lui, chỉ có thể mù quáng đuổi giết theo Thiên Tà Châu, chờ đến khi Thiên Tà Châu bay đến, lại điên cuồng công kích, hy vọng có thể phá vỡ Thiên Tà Châu.
Bịch bịch bịch!
Thiên Tà Châu lần lượt bay tới, lần lượt kéo theo một đám Thần Thú, cuối cùng Thần Thú này bị trưởng lão chấp pháp đập nát đầu, biến thành từng đống thi thể rơi xuống.
- Không được!
Sau nửa canh giờ, mấy đại tộc vương rốt cục tỉnh ngộ, tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp. Thần Thú cấp thấp ở lại chỉ có thể chịu chết, Thiên Tà Châu bay tới bọn họ đều không thể tránh đi, chỉ có thể chờ bị đánh chết.
- Rút đi! Ngoài tộc vương các tộc, toàn bộ rút đi!
Ngân Long Vương rít gào, nhóm Thần Thú như trút được gánh nặng, bỏ chạy bốn phương tám hướng. Lục Ly không buông tha đám Thần Thú kia, một đường đuổi giết. Tộc vương bảy đại Thú tộc chỉ có thể đuổi giết.
Sau khi Lục Ly đuổi giết bốn Thần Thú, Thiên Tà Châu đột nhiên đứng giữa không trung. Sau khi tộc vương bảy đại Thú tộc đuổi theo, thanh âm của hắn truyền ra ngoài:
- Các ngươi cho là ta không dám đối phó với các ngươi sao? Xem ta đánh chết đám các ngươi thế nào?
Tộc vương bảy đại Thú tộc chỉ có ba Chuẩn Thần Thú, chiến lực còn lại đều chỉ sánh bằng Địa Tiên, nhiều nhất là Địa Tiên đỉnh phong. Cấp bậc này muốn đánh trúng Lục Ly đã khó.
Hắn vẫn còn giữ lại hậu thủ, chiến lực Âm Quỳ Thú rất khủng bố, Lục Ly cảm thấy không hề yếu hơn Ngân Long Vương. Cho nên chỉ cần có cơ hội, hắn sẽ bắt toàn bộ tộc vương bảy đại Thú tộc hoặc đánh chết.
Nếu không có cơ hội… vậy thì sáng tạo cơ hội đi!