Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cùng lúc, bên ngoài cơ thể Lục Ly, ngân quang lóng lánh. Long Khải hiện lên, chặt năng lượng công kích hắc bạch giao nhau của Huyết Viên Vương kia.
- Chết!
Thân mình Lục Ly như gió mát, nhẹ nhàng thổi qua, huyết trảo vỗ mạnh lên đầu Cùng Kì Vương. Một tiếng nặng nề nổ vang, huyết trảo đâm lên đầu lâu của Cùng Kì Vương. Nhưng cảm giác đâm vào phải dùng hết sức, lực phòng ngự của Cùng Kì Vương rất không tệ.
Huỵch huỵch!
Phía khác, Tiểu Bạch vọt đến phía sau Huyết Viên Vương, trực tiếp hiện lên gáy của nó, sau đó mở cái miệng nhỏ nhắn, đột nhiên cắn xé. Tiểu Bạch lợi hại hơn Lục Ly, miệng nhỏ của nó ngay cả phòng ngự của Âm Quỳ Thú cũng có thể phá vỡ, chút phòng ngự ấy của Huyết Viên Vương không tính là gì…
- Gừ!
Huyết Viên Vương chịu đau, giận dữ, cảm giác nguy hiểm trí mạng. Nhưng khi nó bị trói buộc, hai tay đều không thể di động, chỉ có thể kịch liệt vặn vẹo thân mình, đồng thời, hào quang hắc bạch trong thiên nhãn không ngừng vọt đến chỗ Lục Ly.
Lực phòng ngự của Long Khải có thể sánh bằng chung cực thần khải cửu gia, công kích của Hóa Thần Cảnh đều có thể kháng cự, càng đừng nói là lực công kích thiên nhãn của Huyết Viên Vương cũng không quá mạnh. Lục Ly sở dĩ dám cận chiến, cũng là bởi vì lực phòng ngự đã tăng lên.
Huỵch!
Cùng Kì Vương không ngừng gào thét, muốn công kích linh hồn của Lục Ly. Đáng tiếc công kích linh hồn của nó còn chưa đủ, Lục Ly không có nửa điểm bị ảnh hưởng. Huyết trảo lần lượt đâm xuống, đầu Cùng Kì Vương rất nhanh bị đào thành một cái lỗ, cuối cùng một viên nội đan cực đại bị đào ra, Cùng Kì Vương chết trong nháy mắt…
Gừ!
Tiểu Bạch thoải mái đắc thủ, nó trực tiếp cắn đứt cổ Huyết Viên Vương, chờ sau khi Linh Phong Tòa Thành biến mất, đầu và thân hình thật lớn của Huyết Viên Vương chia lìa, lần lượt đập lên dãy núi non.
- Hay lắm!
Trưởng lão chấp pháp có thể khống chế nguyên tố hắc ám, có thể thoải mái cảm ứng tình huống bên này. Lục Ly cũng không thả ra Âm Quỳ Thú, nhờ vào hắn và Tiểu Bạch đã có thể diệt sát Huyết Viên Vương và Cùng Kì Vương. Chiến lực này không thể không phục. Cho dù là hắn cũng sẽ không thoải mái như vậy.
- Tốt lắm, chỉ còn lại ngươi, Hải Trãi Vương!
Lục Ly xoay người nhìn Hải Trãi Vương, trầm giọng:
- Hiện tại cho ngươi một cơ hội, trở thành linh thú của ta hay là chết!
Hải Trãi Vương có một loại thần thông thật ghê gớm, phi thường hiếm thấy, có thể khống chế tốc độ thời gian, Lục Ly sở dĩ chém chết Huyết Viên Vương và Cùng Kì Vương là muốn bắt Hải Trãi Vương.
- Hừ!
Hải Trãi Vương hừ lạnh, mở miệng lớn, ngạo nghễ nói:
- Cổ Thú Tộc ta là chủng tộc tôn quý nhất, khiến chúng ta thần phục sinh vật hèn mọn như nhân tộc các ngươi sao? Nằm mơ đi!
- Cổ Thú Tộc các ngươi tính là loài tôn quý gì chứ?
Lục Ly cười lạnh, hào quang ấn ký màu đỏ ở mi tâm sáng lên, tiếp theo, thân thể cao lớn của Âm Quỳ Thú xuất hiện, Lục Ly lạnh nhạt nói:
- Thần Thú chân chính còn thần phục ta, các ngươi tính là cái gì? Cuối cùng, hỏi ngươi lần nữa, thần phục hay là chết?
- Thần Thú?
Trong mắt Hải Trãi Vương đều là vẻ kinh ngạc, thân mình cũng thấp hơn vài phần, sau khi nó cảm ứng hơi thở của Âm Quỳ Thú, nội tâm càng thêm hoảng sợ. Hắn cảm ứng được hơi thở Thần Thú từ trong cơ thể Âm Quỳ Thú, kia không phải hơi thở của Chuẩn Thần Thú như Ngân Long Vương mà là hơi thở Thần Thú chân thật tồn tại.
Các tộc đều có tín ngưỡng thần linh của chính mình, tín ngưỡng của Cổ Thú Tộc tự nhiên là Thần Thú. Tuy phẩm chủng không giống nhưng bọn họ cũng không xa lạ với hơi thở của Thần Thú.
Âm Quỳ Thú là triệu hoán từ Thượng giới, tuy không có thông thần chân chính nhưng hơi thở Thần Thú trên người không thể giả được...
Thần Thú lại trở thành linh thú của nhân tộc trẻ tuổi?
Điều này khiến nội tâm Hải Trãi Vương nổi dậy sóng lớn. Hơn nữa Lục Ly còn có thần khí, chẳng lẽ Lục Ly là Thần Vương Chi Tử từ Thần giới hạ phàm? Hay Lục Ly là Chân Thần chuyển thế?
Lục Ly thấy chần chờ trong mắt Hải Trãi Vương, mở miệng nói:
- Hải Trãi Vương, ngươi hẳn là biết Cổ Thú Giới không có Thú tộc có thể ngăn cản chúng ta. Nếu các ngươi còn khờ khạo như vậy, tất cả Cổ Thú Tộc đều sẽ bị giết tuyệt. Thần phục ta, ta cam đoan Hải Trãi Tộc các ngươi muôn đời bất diệt. Mặt khác, ta chỉ cần ngươi nguyện trung thành trăm năm, sau trăm năm ta trả ngươi tự do.
- Trăm năm?
Nội tâm Hải Trãi Vương hơi dao động, thọ nguyên của Thú tộc dài hơn nhân tộc rất nhiều. Cường giả Thú tộc bình thường có thể sống hơn bốn năm nghìn năm, thời gian trăm năm đối với bọn họ chỉ là cái nháy mắt.
- Âm Quỳ Thú!
Nhìn thấy Hải Trãi Vương vẫn còn chưa quyết định, thời gian đã lâu như vậy, Lục Ly không kiên nhẫn nhìn thoáng qua Âm Quỳ Thú. Sóng khí màu đỏ trên người Âm Quỳ Thú nhất thời run lên, sau đó toàn thân Hải Trãi Vương bị dòng khí màu đỏ trói buộc, thân mình hoàn toàn không thể nhúc nhích.
- Giết Hải Trãi Vương, lại đi diệt bộ tộc Hải Trãi Thú!
Lục Ly bạo rống, Âm Quỳ Thú gào thét, giương hai cánh, nâng lên móng vuốt thật lớn, chộp tới đầu của Hải Trãi Vương. Âm Quỳ Thú vừa công kích, khí tức bạo ngược trên người hắn tràn ngập ra, dọa sợ Hải Trãi Vương đến mức linh hồn thiếu chút nữa chảy máu.
- Đừng động thủ, ta thần phục...
Thời điểm cuối cùng, Hải Trãi Vương rống to, nội tâm Lục Ly lập tức mừng rỡ như điên. Thần thông của Hải Trãi Vương rất biến thái, sau này sẽ là trợ lực lớn.
Hắn vội vàng hạ lệnh Âm Quỳ Thú, để hắn lui lại, ánh mắt nhìn Hải Trãi Thú nói:
- Ngươi hiểu linh thú thuật không? Giao căn nguyên linh hồn cho ta!
- Hiểu...
Thần tình Hải Trãi Vương cười khổ, nó nhắm hai mắt lại, luyện hóa căn nguyên linh hồn, nội tâm cũng uất ức không thôi. Hắn biết một khi trở thành linh thú của nhân tộc, đời này nó sẽ bị Cổ Thú Tộc xem thường, Hải Trãi Tộc cũng sẽ bị kì thị chủng tộc và chèn ép!
Vấn đề là!
Thần Thú còn thần phục Lục Ly, hắn còn có gì mất mặt? Hải Trãi Tộc bị kỳ thị, bị chèn ép, nhưng nếu không thần phục, Hãi Trãi Tộc có thể sẽ không tồn tại nữa. Hơn nữa Lục Ly chỉ hiệu lực hắn trăm năm, sau trăm năm hắn lại được tự do, điểm này phi thường hấp dẫn.