Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly vẫy tay với Hải Trãi Vương phía xa, mở miệng nói:
- Hải Trãi Vương thần phục ta, chỉ cần trung thành trăm năm. Nếu các ngươi không thuần phục, ta sẽ giết sạch cường giả trong tộc đàn các ngươi, sau đó con dân các ngươi sẽ trở thành nô lệ của Hải Trãi Vương. Hải Trãi Vương, nếu Thiên Hồ Vương không thuần phục, ta sẽ nghĩ biện pháp tặng cho ngươi, mặt khác, những nữ tử của Thiên Hồ Tộc cũng tùy tiện để ngươi xử trí.
- Đa tạ chủ nhân!
Ánh mắt Hải Trãi Vương sáng đến dọa người, quỳ gối trên mặt đất, ánh mắt nhìn chằm chằm Thiên Hồ Vương.
Lục Ly nhún vai, ánh mắt nhìn U Lang Vương hỏi:
- U Lang Vương, hiện tại cho ngươi cơ hội, chọn đi.
U Lang Vương thật cứng rắn, lạnh giọng nói:
- Nhân loại ti bỉ, muốn U Lang Vương ta thần phục ngươi? Chết tâm này đi.
- Được!
Lục Ly nhìn Hải Trãi Vương, hạ lệnh:
- Có thể đẩy U Lang Vương ra ngoài không?
- Không thành vấn đề!
Hải Trãi Vương gật đầu mạnh, tùy ý biến ảo bản thể, miệng rộng đột nhiên hút mạnh, một dòng khí màu xanh dao động, bao vây U Lang Vương, đẩy ra ngoài.
- Âm Quỳ Thú, giết chết hắn!
Thân mình Lục Ly bay vụt đi, Âm Quỳ Thú gào thét, nâng móng vuốt lớn đập lên đầu U Lang Vương vừa mới bay ra.
Bịch!
U Lang Vương vẫy mười cánh muốn trốn, nhưng dòng khí màu đỏ của Âm Quỳ Thú run lên, U Lang Vương không động đậy được nữa, bị đập chết.
- Rắc rắc!
Sau đó Âm Quỳ Thú mở lớn miệng, cắn đầu U Lang Vương. Nhưng nhai mấy cái rồi nhổ ra ngay, giống như thịt của U Lang Vương không đủ ngon. Con ngươi kim hoàng sắc của nó tập trung lên Ngân Long Vương, rất hung phấn, hiển nhiên là phi thường muốn ăn Ngân Long Vương.
- Tốt lắm!
Ánh mắt Lục Ly nhìn Thiên Hồ Vương, hắn lạnh lẽo nói:
- Thiên Hồ Vương đến phiên ngươi, lựa chọn đi. Ngươi yên tâm… nếu ngươi không chịu thần phục, ta sẽ không giết ngươi, chỉ phế đi tu vi của ngươi, phong ấn linh hồn ngươi, ta đã đáp ứng Hải Trãi Vương rồi.
Hắc hắc!
Hải Trãi Vương cười khinh, Thiên Hồ Vương cười thêm âm trầm. Nàng là nữ vương cao cao tại thương, là Chuẩn Thần Thú, thực lực và địa vị của nàng cao hơn Hải Trãi Vương rất nhiều, trước kia, Hải Trãi Vương chỉ xứng run rẩy dưới chân nàng, lúc này còn dám có ý tưởng xấu xa với nàng?
Nghĩ đến nếu tu vi bị phế, linh hồn bị phong, đến lúc rơi vào tay Hải Trãi Vương, sợ là sống không bằng chết!
Nhưng tôn nghiêm của Thiên Hồ Tộc khiến nàng không thể thỏa hiệp, nàng cắn chặt răng nói:
- Ta từ chối!
- Từ chối? Có cốt khí!
Lục Ly phất tay, trầm quát:
- Hải Trãi Vương, mang Thiên Hồ Vương ra đây!
- Được!
Hải Trãi Vương nhất thời vô cùng hưng phấn, đột nhiên hút dòng khí bao phủ Thiên Hồ Vương. Thiên Hồ Vương chậm rãi được đẩy ra ngoài, nàng nhìn con ngươi sáng loáng kim quang của Âm Quỳ Thú, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ, nàng biết kết cục chờ đợi nàng sẽ cực kỳ bi thảm.
Khi dòng khí màu xanh không ngừng đẩy nàng ra ngoài, Thiên Hồ Vương càng ngày càng hoảng sợ, bởi vì dâm tà trong mắt Hải Trãi Vương quá nồng, khiến nàng nhớ tới lúc trước hình như có chút ân oán với Hải Trãi Vương? Nếu nàng thật sự chống cự đến chết, không chỉ bị Hải Trãi Vương lăng nhục, toàn bộ tộc nhân của nàng sẽ bị Hải Trãi Tộc hành hạ đến chết.
Dòng khí màu xanh rốt cuộc đẩy ra hết Thiên Hồ Vương. Lục Ly lạnh lùng nói:
- Âm Quỳ Thú, phế đi Thiên Hồ Vương, đào ra nội đan của nàng, đừng giết chết!
Hù hù!
Âm Quỳ Thú giang ra hai cánh, gào thét phóng ra, cái đuôi như roi sắt quất mạnh lên người Thiên Hồ Vương, hơi thở hung lệ kia trấn áp Thiên Hồ Vương sợ hãi đến cực điểm.
- Đừng!
Thiên Hồ Vương cuối cùng vẫn cắn răng rống lên. Lục Ly vẫn luôn chú ý Thiên Hồ Vương, lập tức ra mệnh lệnh dừng tay với Âm Quỳ Thú.
Hù hù!
Âm Quỳ Thú hét lớn một tiếng, cái đuôi ngừng lại, nhưng dòng khí màu đỏ trên người tràn ra, trói buộc Thiên Hồ Vương.
Sau khi Lục Ly hạ lệnh thì không nói gì, ánh mắt nhìn Thiên Hồ Vương. Thiên Hồ Vương thống khổ nhắm hai mắt, than nhẹ:
- Hồ Phi nguyện thần phục!
- Hồ Phi!
Ngân Long Vương nổi giận rống to:
- Ngươi sao có thể làm ra chuyện như vậy? Ngươi chẳng lẽ đã quên vinh quang của Cổ Thú Tộc rồi sao? Chẳng lẽ ngươi quên tình cảnh năm đó của Thiên Hồ Tộc các ngươi sao? Chẳng lẽ ngươi đã quên lời thề khi trở thành Thiên Hồ Vương sao?
Thân thể mềm mại của Thiên Hồ Vương rung động, cuối cùng không nói gì hết. Có vài lời khi đã nói, có tôn nghiêm khi đã buông bỏ, nàng không còn dũng khí tiếp tục kiên trì. Vừa rồi Hồ Phi không tự sát, kỳ thật đã chứng minh nàng không dũng khí bảo trì tín niệm trong lòng.
Hồ Phi không sợ chết nhưng không có nghĩ nàng không sợ tộc đàn của mình bị giết hại. Nữ tử trong tộc mình bị ngược đãi, nàng còn trẻ, nàng còn chưa chán sống.
- Được, Thiên Hồ Vương, ta cũng cho ngươi một hứa hẹn!
Lục Ly mặt không chút thay đổi gật đầu nói:
- Ngươi thần phục ta, chỉ cần trăm năm, trăm năm sau, ta thả ngươi tự do, cũng vĩnh viễn không giết hại tộc nhân nào của Thiên Hồ Tộc, dâng ra ấn ký căn nguyên linh hồn đi.
Trên mặt Thiên Hồ Vương vẫn là vẻ thống khổ, mi tâm rất nhanh sáng lên, một đóa hoa hồng phấn bay tới, biến mất ở mi tâm Lục Ly.
- Tốt lắm!
Lục Ly cảm ứng được liên hệ với Hồ Phi, hắn liền hạ lệnh Âm Quỳ Thú thả Hồ Phi. Hồ Phi nhu thuận bước đến phía sau Lục Ly, không gian giới chợt lóe lên một bộ váy dài màu trắng.
Hải Trãi Vương biến về hình người, bĩu môi, có chút không cam lòng. Nhưng khi Lục Ly nhìn thoáng qua, hắn lập tức cúi đầu đứng thẳng. Thiên Hồ Vương đã là linh thú của Lục Ly, Hải Trãi Vương đương nhiên không dám mơ tưởng xa vời.
- Chỉ còn lại ngươi, Ngân Long Vương!
Lục Ly nhìn Ngân Long Vương. Thân thể cao lớn của Ngân Long Vương quay cuồng rít gào trong dòng khí màu xanh, hắn rống giận:
- Muốn ta thần phục? Ngươi mơ tưởng, ngươi nằm mơ! Ngân Long Tộc ta chính là chủng tộc cao quý nhất, tộc ta xưng bá vạn giới hơn trăm vạn năm, về sau cũng là bá chủ Cổ Thú Giới, muốn ta thần phục một Nhân tộc hèn mọn, mơ tưởng!
- Âm Quỳ Thú!
Lục Ly không nói thêm lời vô nghĩa, Âm Quỳ Thú lập tức phóng ra dòng khí màu đỏ, trói buộc toàn thân Ngân Long Vương. Nhưng chiến lực của Ngân Long Vương không tồi, vẫn vặn vẹo thân mình, không ngừng rống giận.