Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1386 - Chương 1374: Tử Chiến Đến Cùng

Bất Diệt Long Đế Chương 1374: Tử chiến đến cùng

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Tuy hơi thống khổ, nhưng không phải không thể chịu đựng, cho nên Lục Ly mới lựa chọn chống chọi đến cùng.

Thời gian từ từ trôi qua, Thần Long Dịch trong ao càng ngày càng ít, cái miệng nhỏ nhắn của Thiên Hồ Vương mở càng lúc càng lớn, thân mình nàng run lên, hơi sợ hãi. Nàng sợ hãi Lục Ly nổ tan xác mà chết. Lục Ly hấp thu nhiều Thần Long Dịch như vậy, năng lượng trong cơ thể chắc đã đạt đến mức khủng bố. Đến lúc đó tự bạo, phạm vi mười dặm phỏng chừng không còn một ngọn cỏ.

Mấu chốt là khí thế của Lục Ly không ngừng tăng cao, điều này khiến Thiên Hồ Vương cảm giác thật áp lực, giống như trong cơ thể Lục Ly ẩn chứa một tòa núi lửa, tùy thời có thể phun trào.

Trưởng lão chấp pháp hiển lộ ra thần khải, thần niệm vẫn tập trung vào Lục Ly tùy thời chuẩn bị cứu viện. Hắn để Kha Mang rời khỏi sơn động, vạn nhất Lục Ly tự bạo, Kha Mang tuyệt đối chịu không nổi.

Trưởng lão chấp pháp không biết Lục Ly vì sao phải cố chấp tiếp tục hấp thu nhiều Thần Long Dịch như vậy, nhưng hắn tôn trọng lựa chọn của Lục Ly. Nếu thật sự tự bạo, hắn sẽ ở đó chôn cùng Lục Ly. Hắn cũng không có mặt mũi trở về gặp đám người Bạch Thu Tuyết, Khương Kỉ Linh, Lục Chính Dương.

Thời gian tiếp tục trôi qua, Thần Long Dịch trong Thần Long Trì đã còn ít ỏi không bao nhiêu, khí tức trên người Lục Ly trở nên thật khủng bố. Hắn thỉnh thoảng rống lớn, cảm giác như là một con cự thú Ma giới bị trói buộc.

- A!

Lục Ly nhe răng trợn mắt rống to, khí tức trên người càng thêm khủng bố. Hắn luyện hóa không ít Thần Long Dịch, thân thể hấp thu không ít, nhưng vẫn còn không ít năng lượng trong cơ thể hắn. Cho nên thân thể hắn lúc này giống như bao thuốc nổ, tùy thời có thể nổ mạnh.

- Không được.

Chờ tất cả Thần Long Dịch bị hấp thu, Lục Ly cảm giác năng lượng tích lũy trong cơ thể mình đạt đến cực điểm, giây tiếp theo sẽ bạo nổ. Hắn quyết định đứng lên, nổi giận gầm một tiếng, một tay đánh ra một quyền lên đỉnh đầu.

Xẹt xẹt!

Một quyền ảnh gào thét từ trong cánh tay hắn, tiếp theo quyền ảnh biến lớn, cuối cùng biến thành nắm tay quá mười trượng.

Rầm rầm rầm!

Nắm tay gào thét ra, thạch bích trên đỉnh đầu nháy mắt bị cắn nát, sơn diêu địa chấn. Cả tòa núi kịch liệt lay động, sau đó dưới ánh mắt sợ hãi của vô số Hải Trãi Tộc, Thiên Hồ Tộc, ngọn núi thật lớn bị chia năm xẻ bảy, đá vụn kích bắn đầy trời, nhưng cả tòa núi lại không trực tiếp bạo liệt...

Ầm!

Ngọn núi thật lớn chia năm xẻ bảy, đá vụn văng ra, núi đá lăn lộn, sơn thể chảy xuống, bụi mù cuồn cuộn, che thiên tế địa, tiếng gầm rú đinh tai nhức óc.

Hải Trãi Vương và một đám Thú tộc trợn mắt há hốc mồm nhìn. Sơn phong này ít nhất lớn mấy ngàn trượng, cao mấy trăm trượng, ngọn núi cao phong hùng vĩ như thế, đột nhiên bạo liệt, trong ngọn núi đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?

Vù!

Kha Mang phóng ra từ bên trong bụi mù, thần tình kinh hãi, hắn nhanh chóng né tránh đá vụn khắp nơi, môi khẽ mặc niệm:

- Thánh chủ, ngươi ngàn vạn lần đừng gặp chuyện không may, ngàn vạn lần đừng gặp chuyện không may…

Vừa rồi Lục Ly sắp tự bạo, trưởng lão chấp pháp để hắn đi ra ngoài, không nghĩ tới bên trong phát sinh trận nổ mạnh, khủng bố như thế, dọa Kha Mang sợ chết khiếp.

Thiên Huyễn Tộc là bộ hạ trung thành nhất của Lục Ly, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu với Lục Ly. Nếu Lục Ly chết đi, Lục gia ngã xuống, thủ hạ của Lục Ly đều sẽ bị thanh toán. Thiên Huyễn Tộc cũng tuyệt đối thẳng tay chém giết.

Vù!

Bên trong sơn thể, vài thân ảnh phóng ra, thần niệm Kha Mang quét tới, nhất thời mừng rỡ. Bởi vì trưởng lão chấp pháp mang Lục Ly bay ra, Thiên Hồ Vương đi theo bên cạnh. Tuy Lục Ly đã hôn mê, nhưng chỉ cần không tự bạo thì không sao.

- Không chết!

Chờ thần niệm của hắn tra xét Lục Ly còn hơi thở hay không, biết chỉ là hôn mê, hoàn toàn yên tâm, bay qua dò hỏi:

- Trưởng lão chấp pháp, Thánh Chủ đã xảy ra chuyện gì?

- Hôn mê rồi, hẳn không có vấn đề gì, năng lượng tích lũy trong cơ thể hắn đã phát tiết ra ngoài.

Trưởng lão chấp pháp giải thích, sau đó mang theo Lục Ly nhảy vào một tòa núi lớn bên cạnh, tìm kiếm một sơn động bố trí chỗ ở cho hắn.

Kha Mang, Thiên Hồ Vương, Hải Trãi Vương vội vàng đuổi theo. Hải Trãi Vương hỏi một câu, trưởng lão chấp không trả lời hắn, chỉ xua tay nói:

- Tiếp tục làm chuyện của các ngươi đi. Thiên Hồ Vương, ngươi theo dõi thử thế cục của Cổ Thứ Giới, trong khoảng thời gian này, Cổ Thú Giới còn có thể gây ra nhiễu loạn gì.

Thiên Hồ Vương biết trưởng lão chấp pháp là thái gia gia của Lục Ly, không dám ngỗ nghịch mệnh lệnh của trưởng lão chấp pháp. Hơn nữa, chính nàng cũng muốn nắm trong tay thế cục của Cổ Thú Giới.

Nàng cần làm nô lệ của Lục Ly trăm năm, trong khoảng thời gian này khẳng định không ngây ngốc mãi ở Cổ Thú Giới. Cho nên trước khi rời đi, nàng phải nắm giữ cả Cổ Thú Giới trong tay. Nếu không chờ nàng trở lại, Thiên Hồ Tộc phỏng chừng sẽ bị diệt tộc.

Thiên Hồ Vương và Hải Trãi Vương đều bay ra ngoài, vẻ mặt hai người chua sót, bởi vì ngọn núi chỗ Thần Long Trì đều bị Lục Ly nổ sập, Thăng Long Đạo trân quý nhất bị hủy, khiến cả người bọn họ cũng đau đớn!

Thăng Long Đạo a!

Cường giả Ngân Long Tộc vì sao nhiều như vậy? Vì sao có thể xưng bá Cổ Thú Giới trăm vạn năm? Trợ giúp của Thần Long Trì cũng không phải đặc biệt lớn, bảo địa lớn nhất là Thăng Long Đạo, giờ đây đã bị Lục Ly nổ nát…

- Không đúng, chủ nhân công kích phía trên, nói không chừng Thăng Long Đạo còn không hoàn toàn bị hủy diệt!

Thiên Hồ Vương chợt nhớ đến một chuyện, trên mặt lộ ra tia hi vọng, vội vàng triệu tập rất nhiều cường giả Thiên Hồ tộc bắt đầu đào móc núi non.

Sau khi Hải Trãi Vương nghe vậy, lập tức triệu tập một vài tộc nhân hỗ trợ đào móc, đồng thời hai người còn dặn dò cẩn thận ngàn vạn lần không được lỗ mãng, khai quật sơn thạch từng chút một.

Một đám cường giả đào móc thật nhanh, chỉ nửa canh giờ đã đào ra một hố sâu. Thần Long Trì còn ở dưới đáy sâu, đào thêm nửa canh giờ, thần niệm Thiên Hồ Vương đã tra xét được tình cảnh phía dưới.

- Tốt!

Thiên Hồ Vương đột nhiên kích động kêu to, Hải Trãi Vương tra xét.

Bình Luận (0)
Comment