Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vu Tộc muốn trái phải giáp công quân đội Nhân tộc, nếu không có mệnh lệnh của Vu Tộc Đại Đế, bọn họ cũng không dám truy kích.
Ô ô!
Bên chỗ Vu Lỗ Thành lại truyền đến tiếng kèn, quân đội lặng yên bố trí vòng vây phải rút quân về. Bố trí của bọn họ bị phá vỡ, tốc độ phản ứng của Nhân tộc nhanh như vậy, tiếp tục bố trí vòng vây, chỉ khiến quân sĩ Vu Tộc chết vô ích.
Nhân tộc tiếp tục tiến công, như cự thú chiến tranh khổng lồ, ai dám ngăn cản chắc chắn bị xé thành phấn vụn.
Trên một vùng núi lớn ở Vu Lỗ Thành, địa hình trong vùng núi rất phức tạp, nơi nơi đều là rừng rậm, thạch động, khe sâu, có thể là nơi che dấu tốt nhất của quân đội Vu Tộc.
Quân đội Vu Tộc tác chiến chính diện, trước kia liên thủ với tam tộc, vẫn đứng phía sau Man Tộc. Bọn họ chỉ có thể ẩn giấu phóng độc mới có thể tạo thành lực sát thương lớn nhất.
Dãy núi bị san bằng, tất cả địa hình có thể ẩn giấu quân sĩ Vu Tộc đều bị nổ nát. Khói độc dần xua tan, đại quân Nhân tộc ép sát từng bước, đại quân Vu Tộc không ngừng lui về sau.
- Trong thành bay ra đến trăm cường giả Vu Tộc!
Ngay lúc này, Hòa Nguyệt đột nhiên bẩm báo tình báo mới. Bởi vì lúc trước khắp nơi đều bị sương đen bao phủ, thần niệm tra xét khó khăn. Cho nên Lục Ly và quân sĩ Nhân tộc hoàn toàn không tra xét ra, mang theo Hòa Nguyệt xuất chinh quả là quyết định phi thường anh minh.
Lục Ly truyền lệnh xuống, để quân đội Nhân tộc đề phòng, giảm bớt tốc độ tiến công. Cường giả Vu Tộc không thể bay ra ngoài lung tung như vậy, tất có ý đồ.
Quả nhiên...
Sau mấy nén hương, sương đen phía trước đột nhiên quay cuồng, sau đó trở nên nồng đậm, ngưng tụ ra một con đại xà màu đen, quay cuồng giữa không trung, sau đó rất nhanh bay đến bên này. Một con hắc xà cuồn cuộn không ngừng, che thiên tế địa, giống như một vùng mây đen.
Vù vù vù!
Đám người Khương Thiên Thuận trước mặt lập tức đánh ra từng bàn tay to, ý đồ vỗ tan con hắc xà do luồng sương đen ngưng tụ. Nếu không sương đen tràn ngập vào, sẽ có rất nhiều người trúng độc.
Nhưng!
Rất nhiều bàn tay to vỗ mạnh, sương đen cũng không bị đẩy lui. Nhưng hắc xà ngưng tụ vẫn bị vỗ tan đi một ít, nhưng rất nhanh lại lan tràn ra.
- Đây không phải khói độc bình thường, bên trong còn có cổ trùng, toàn quân lui về sau trăm dặm. các trưởng lão đều ra tay công kích cổ trùng!
Lục Ly quát lớn một tiếng, hắn nhìn ba người Khương Kỉ Linh, nói:
- Mọi người vào trong Thiên Tà Châu đi, ta phải ra tay rồi, nếu không sẽ có lượng lớn quân sĩ tử vong.
Cổ trùng này Địa Tiên còn đánh không chết, rõ ràng là cổ trùng phi thường lợi hại. Những cổ trùng này mang theo khói độc cuồn cuộn, một khi vọt vào trong đại quân, sẽ có rất nhiều quân sĩ bị độc chết.
Trận hình của quân sĩ Nhân tộc đã rối loạn, đại quân Vu Tộc khẳng định lập tức áp chế lên, đến lúc đó, cho dù Lục Ly coo1 thể mang một đám cường giả trấn áp đại quân Vu Tộc, nhưng quân đội hai ba trăm nhân tộc phỏng chừng sẽ chết hơn phân nửa.
- Phu quân cẩn thận!
Chiến lực của Khương Kỉ Linh kỳ thật cũng không tồi, mạnh hơn trưởng lão Thí Ma Điện bình thường, nhưng nàng vẫn nhu thuận gật đầu, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương cũng không nói gì. Các nàng đều biết, các nàng ở bên ngoài cũng không giúp được gì nhiều, ngược lại khiến Lục Ly vì vướng bận các nàng, không thể toàn lực ra tay.
Lục Ly vừa ra tay, lập tức biết có hay không!
Cổ trùng này rất lợi hại, nhưng Linh Phong Thần Binh của Lục Ly có thể phá vỡ phòng ngự của Địa Tiên, cổ trùng sao chịu nổi?
Thân mình Lục Ly bay đi, lập tức phóng ra mấy ngàn Linh Phong Thần Binh. Kích thước Thần Binh phóng thích lần này không quá lớn, giống như cương châm. Những cương châm giống như đều có mắt, chủ động tìm kiếm cổ trùng ẩn núp trong làn sương mù đen. Sau khi Linh Phong Thần Binh bay qua, từng con cổ trùng bạo liệt thành sương máu.
- Điện chủ uy vũ!
Mấy trăm vạn quân sĩ rất nhanh lui về sau, nhìn thấy Lục Ly dũng mãnh, hung phấn hét lên. Linh Phong Thần Binh của Lục Ly là vô hình, nhưng có thể mơ hồ cảm nhận chút dấu vết. Nếu tra xét thì trông khá huyền diệu, lại rất dọa người…
Chỗ Vu Tộc bay đến rất nhiều hắc xà, khắp nơi đều là cổ trùng, ước chừng hơn mấy chục vạn. Nhưng sau khi Lục Ly ra tay, tốc độ tiêu diệt quá nhanh, mỗi một Linh Phong Thần Binh đều có thể thoải mái cắn nát mấy trăm cổ trùng.
Cổ trùng vừa chết, khói độc lập tức không thể tiếp tục phi hành. Đám người Khương Thiên Thuận tùy tiện vung tay đã thoải mái đánh tan làn khói độc.
Gần nửa nén hương, một làn sương mù đen bị đán tan, cổ trùng ẩn núp bên trong đầu bị vỗ nát.
“Phốc phốc!”
Vùng núi non xa xa, trong một vùng rừng rậm, mấy chục cường giả Vu Tộc há mồm phun ra máu, sắc mặt dưới áo choàng đều trở nên vô cùng tái nhợt.
Đây đều là cường giả của Vu Tộc, vừa rồi, bọn họ phóng ra cổ trùng bản mạng. Những cổ trùng bản mạng này ẩn núp trong rất nhiều cổ trùng. Bọn họ định để những cổ trùng này bay theo làn khói độc, khiến quân đội Nhân tộc rối loạn, sau đó đại quân Vu Tộc sẽ xông kích lên.
Không nghĩ rằng cổ trùng bản mạng của bọn họ lại dễ dàng bị Lục Ly đánh chết, cổ trùng bản mạng đối với bọn họ là nửa cái mạng, cổ trùng bị giết, bọn họ đều bị thương không nhẹ.
- Không có biện pháp!
Một lão giả lau máu trên khóe miệng, thở dài nói:
- Truyền tin cho Đại Đế, để hắn hạ lệnh toàn quân công kích, chỉ có thể dựa vào nhân số. Toàn bộ dũng sĩ Vu Tộc đều đã chết, cũng tuyệt không thỏa hiệp.
Mấy quân sĩ đưa tin rất nhanh phóng đến Vu Lỗ Thành, sau nửa nén hương, trong thành vang lên tiếng kèn cấp tốc.
- Tử chiến, tử chiến, tử chiến!
Sau khi tiếng kèn vang lên, toàn bộ quân sĩ Vu Tộc ẩn núp xung quanh đều rống to. Hơn ngàn vạn quân đội cùng nhau rống to, tạo nên tiếng động rung trời lỡ đất, chấn động đến mức màng tai của quân đội Nhân tộc phía xa cũng nhói đau.
Bịch bịch bịch!
Trong làn sương mù đen vang lên từng tiếng bước chân nặng nề, sau đó vô số cự thú đột nhiên hiện ra từ trong làn sương mù đen. Cự thú này kỳ thật cũng quá mạnh mẽ, chỉ là một Huyền thú lục phẩm.
Đa Giác Thú!