Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ở bên kia, Lục Ly đã chuẩn bị xong từ lâu. Lần này Lục Ly xuất quan, dùng cách Vu Thần dạy cho hắn kết nối pho tượng ở đền thờ với Vu Thần bàn bạc, xác định phương án cụ thể.
Lần này chỉ là diễn kịch nên Lục Ly không triệu tập đại quân, chỉ để mấy ngàn cường giả canh giữ xung quanh thành Vu Lỗ. Dù sao cũng chỉ để Vu Thần biểu diễn mà thôi, hắn không cần thiết phải phô trương quá nhiều.
Vu Nha dẫn theo đại quân trăm vạn người kéo tới, toàn bộ Vu tộc mặc áo giáp màu đen, xung quanh cũng là khí độc màu đen nhìn từ xa giống như một đám yêu ma quỷ quái.
Khi đến gần thành Vu Lỗ, Vu Nha hét lớn:
- Lục Ly, lăn ra đây chịu chết đi.
- ...
Đám người Khương Thiên Thuận trưởng lão cau mày, Vu Nha càng ngày càng phách lối, dám kêu Lục Ly lăn ra, chắc hẳn hắn ta chán sống rồi.
- Vút vút vút!
Đám người Khương Thiên Thuận không lên mà ra lệnh cho mấy ngàn người giống như mấy ngàn con mãnh hổ Cuồng Sư xông ra giữa không trung, nhẹ nhàng trấn áp đại quân trăm vạn người ở đối diện.
- Vu Nha này đang đùa sao?
Lục Ly ở bên trong Thiên Tà Châu không nhịn được cười phá lên, điều khiên Thiên Tà Châu bay ra ngoài. Theo kế hoạch đám người Khương Thiên Thuận không cần phải làm gì, một mình Lục Ly ra tay là đủ. Lục Ly cũng không muốn vì diễn kịch với Vu Thần mà làm hao tổn binh tướng bên mình.
- Vút!
Lục Ly biến Thiên Tà Châu thành một quả cầu lửa bay ra ngoài lao về phía Vu Nha. Tiếng nổ lớn làm vô số quân sĩ Vu tộc phía dưới sợ tái mặt.
- Đến đúng lúc lắm!
Vu Nha ngông cuồng quát to, sau đó bất ngờ gia tăng khí tức, phía sau xuất hiện một con Hắc Long, nhìn qua cảm thấy khí chất phi phàm, giống như Thần tiên.
- Chết đi!
Vu Nha nổi giận hét lớn, ngưng tụ một hắc quyền khổng lồ đánh về phía Thiên Tà Châu.
Nếu như là bình thường, một quyền này không thể nào đánh lui Thiên Tà Châu. Nhưng vì để phối hợp diễn kịch cùng hắn ta, thởi điểm hắc quyền đập tới, Lục Ly lập tức điều khiển Thiên Tà Châu rút lui, bay ngược vào bên trong dãy núi thành Vu Lỗ.
- Bụp!
Thiên Tà Châu bị bay ra xa, đập vào ngọn núi bên trong thành. Cả dãy núi rung động kịch liệt, ngọn núi nứt ra, đất đá lăn xuống, cảnh tượng cực kỳ đáng sợ.
- Đại đế uy vũ, Đại Đế vô địch!
Quân sĩ Vu tộc bình thường cảnh giới thấp kém vốn không nhìn ra điều gì, cứ cho rằng Vu Nha có được thần lực Vu Thần nên chiến lực tăng vọt. Lục Ly là Đại Đế Nhân tộc, Thiên Tà Châu là thần khí vậy mà bị Vu Nha đánh bay một cách dễ dàng.
- Vút!
Thiên Tà Châu bay rất nhanh, bay lên từ phía dưới, bay một vòng rồi đâm xuống đại quân Vu tộc ở phái dưới. Đám quân sĩ Vu tộc bình thường làm sao chịu được một đòn va chạm của Thiên Tà Châu, nhiều quân sĩ chết ngay tại chỗ, đại quân Vu tộc trở nên hỗn loạn.
- Lục Ly, có giỏi thì ra đây đấu tay đôi với ta.
Vu Nha có vẻ sợ rằng quân sĩ Vu tộc không dám tấn công, nổi giận hét to. Lục Ly không thèm quan tâm, tiếp tục điều khiển Thiên Tà Châu đánh giết.
- Đại đế cứu mạng!
- Nhanh chóng tản người ra!
- Hạt châu này quá cứng rắn, không thể phá nổi, nhanh chóng tản ra chạy trốn, nếu không toàn bộ chúng ta sẽ bị đâm chết đấy.
- A!
Thiên Tà Châu mạnh mẽ lao vào đại quân Vu tộc. Quân sĩ bình thường bị đè vào thì chắc chắn chỉ có chết. Lúc đầu đội hình đại quân chỉnh tề, khí thế ngút trời. Bây giờ thì tán loạn, vô số người chạy trốn, có nhiều người hoảng sợ hét to.
- Lục Ly, nếu như ngươi vẫn cố chấp không chịu giác ngộ, ta chỉ có thể mời Vu Thần đến giết ngươi!
Vu Nha nổi giận hét lên, âm thanh vô cùng lớn, vang vọng cả mấy trăm dặm. Hắn bay về phái thành Vu Lỗ, phun một luồng khói đen về phía pho tượng.
- A!
Lúc này pho tượng lập tức phát ra một luồng sáng cao vạn trượng, đồng thời một cỗ thần uy mạnh mẽ bao phủ xung quanh phạm vi mấy trăm dặm, thoáng chống tất cả quân sĩ ở gần thành Vu Lỗ đều cảm nhận được.
- Không hay rồi! Là Chân thần hiển linh, các trưởng lão mau chạy thôi!
Lục Ly rất phối hợp, nói. Đám người Khương Thiên Thuận nhanh chóng bỏ chạy, vẻ mặt hoảng sợ giống như nhìn thấy ma.
- Vu Thần hiển linh!
Có quân sĩ kích động hét lớn, vô số quân sĩ Vu tộc mừng phát điên, nhao nhao bay vào bên trong thành Vu Lỗ, thành kính quỳ rạp xuống đất, không ngừng dập đầu trước pho tượng.
- Người nào dám giết con dân Vu tộc của ta.
Một âm thanh uy nghiêm từ trên chín tầng mây truyền tới, vang vọng cả vạn dặm, mười mấy gia tộc con dân vu tộc gần đó đều nghe được.
Âm thanh kia dường như có một loại ma lực thần kỳ, có thể khiến người ta sinh ra cảm giác sợ hãi, sùng bái.
- Tên này diễn trò tốt thật đấy!
Lục Ly thầm bĩu môi, cũng không lập tức bỏ trốn mà điều khiển Thiên Tà Châu dừng giữa không trung, chờ Vu Thần ra biểu diễn.
- Là người của Vu tộc thì đều là con dân của ta!
Âm thanh thần uy của Vu Thần tiếp tục truyền đến, vang vọng bốn phương tám hướng một lúc lâu:
- Dám giết hại con dân Vu tộc thì chính là kẻ thù của bản thần. Lập tức biến khỏi cửu giới, mãi mãi không được luân hồi.
- Hừ hừ!
Pho tượng Vu Thần không ngừng phun khí đen lên chín tầng mây , ngưng tụ thành một gương mặt không lồ. Gương mặt khổng lồ kìa nhìn rất đáng sợ, bên trong còn có vẻ thần uy sâu xa khó lường, làm cho người khác không dám nhìn thẳng.
- Cái này gọi là phong thái của thần linh à?
Lục Ly cười nhạo một tiếng, nhưng suy nghĩ kỹ thì thấy mánh khóe này đối với Vu tộc bình thường mà nói thì chính là sức mạnh của thần, người phàm không thể nào làm được như vậy. Kẻ yếu vốn sùng bái, kính sợ kẻ mạnh. Hào quang Thần Linh thần bí như vậy rất dễ thu hút người bình thường.
- Vu Thần, đừng có mà ngang ngược. Ra đây, ta với ngươi đấu với nhau một trận!
Lục Ly truyền lời ra ngoài, tiếp tục điều khiển Thiên Tà Châu bay tới. Gương mặt khổng lồ trên không trung kia lộ ra vẻ tức giận, lạnh lùng nói:
- Lấy trứng chọi đá, tự mình tìm đến cái chết!
Gương mặt ở giữa không trung biến mất, biến thành hơn một trăm nắm đấm bất ngờ lao về phía Thiên Tà Châu.
- Bùm!