Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1426 - Chương 1414: Không Chơi Với Ngươi Nữa

Bất Diệt Long Đế Chương 1414: Không chơi với ngươi nữa

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Đương nhiên suy cho cùng cũng vẫn vô dụng, bởi vì đến cấp độ chiến đấu này, chủ soái mà thua thì sĩ khí đại quân có cao hơn nữa cũng vô dụng. Nếu như Lục Ly có thể trấn áp Đại Đế Man tộc Thiết Hàn, đại quân năm trăm vạn người của Man tộc cũng không đủ để giết một mình Lục Ly.

Lục Ly chỉ nói một câu, sau đó không nhiều lời nữa, Thiết Hàn cũng không có thói quen nói nhảm, hắn chỉ về phía đông nói:

- Lục Ly, có dám cùng ta qua bên kia, một chọi một hay không?

- Một chọi một?

Lục Ly cười nhạt một tiếng, nhún vai nói:

- Rất vui lòng phụng bồi!

Mặc dù Lục Ly đã điều động một đội quân năm mươi vạn người, nhưng đừng quên, Chấp pháp trưởng lão và Thiên Hồ Vương đều là Hóa Thần cảnh, huống chi còn có cả Giải Trĩ Vương.

Chỉ cần hắn thành công cầm chân Thiết Hàn một hai canh giờ, mấy người Chấp pháp trưởng lão chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, Chờ đến khi Thiết Hàn trở về thì có lẽ đại quân năm trăm vạn người cũng gần như bị giết sạch rồi.

Lục Ly có thể nghĩ đến vấn đề này thì chắc chắn Thiết Hàn cũng có thể nghĩ đến. Thiết Hàn mời hắn qua bên kia để một chọi một có lẽ là có âm mưu gì đó.

Chỉ là Lục Ly có Thiên Tà châu nên hắn không sợ bất kỳ âm mưu gì. Ngay cả khi Man Thần mà Man tộc tín ngưỡng ngưng tụ ra một phân thần thì cũng chưa chắc có thể phá vỡ Thiên Tà châu của hắn.

- Ha ha ha, Vương giả Nhân tộc, quả nhiên có khí phách, đi thôi!

Thiết Hàn cười to hai tiếng, bay vút sang cánh đồng hoang phía tây. Lục Ly nháy mắt ra dấu với Chấp pháp trưởng lão, sau đó cũng bay vụt theo, đuổi sát Thiết Hàn.

- Tấn công!

Chờ Lục Ly và Thiết Hàn đều biến mất ở đường chân trời phía tây, Chấp Pháp trưởng lão vung mạnh tay lên, ra lệnh tấn công. Hắn cưỡi ngựa đi đầu lao tới, Thiên Hồ Vương nở một nụ cười quyến rũ, đi theo sau, đằng sau là Giải Trĩ Vương và một đám trưởng lão.

- Giết!

Thí Ma Điện trưởng lão hét to, trong tay xuất hiện một chiếc rìu lớn, trong mắt hiện lên vẻ khát máu. Mặc dù bên này chỉ điều động năm mươi vạn quân binh, nhưng bọn hắn có lòng tin có thể xử lý hơn một nửa đại quân Man tộc trong vòng một canh giờ.

- Tấn công!

Một tên cường giả Man tộc gầm lên, đại quân mấy trăm vạn Man tộc dốc toàn bộ lực lượng hình thàng trận địa cánh quạt lao tới.

Nhân tộc xếp thành trận địa hình mũi tên, còn Man tộc xếp thành trận địa hình trăng khuyết, hai bên nhanh chóng đâm vào nhau. Mấy người Chấp pháp trưởng lão giống như lưỡi dao sắc bén, dễ dàng xé nát đội hình của đối phương, dẫn theo đại quân tấn công vào trong

Đại quân hai bên va chạm, bắt đầu cuộc đấu tranh nảy lửa, chẳng bao lâu sau, dưới chân núi Man Thần sơn khắp nơi đều là thi thể của tướng sĩ, máu chảy thành sông.

....

- Thiết Hàn, đến nơi chưa?

Lục Ly bay theo Thiết Hàn mấy ngàn dặm, thấy Thiết Hàn còn tiếp tục bay về phía trước, hắn nhíu mày, mở miệng nói. Mặc dù Chấp pháp trưởng lão hẳn sẽ không xảy ra vấn đề, nhưng khoảng cách quá xa nếu có bất trắc gì, hắn sẽ không thể cứu viện kịp thời.

- Ha ha ha!

Thiết Hàn cười ha hả nói:

- Ngươi đang sợ hãi à? Ngươi không phải rất mạnh sao, ngay cả Đại Ma Thần cũng có thể giết. Chẳng lẽ lại sợ ta đặt bẫy. Nếu không dám tới, vậy thì cút về đi.

Nói xong ánh sáng trên người Thiết Hàn chợt lóe lên, tốc độ tăng lên rất nhiều, cắt ngang bầu trời bay ra xa. Lục Ly nhíu mày, Thiết Hàn có hơi khác thường, xem ra chắc chắn là có bẫy, biện pháp kích tướng cũng đã vô dụng.

Lục Ly không phải là đồ ngốc, hắn suy nghĩ trong đầu một lúc, lấy Thiên Tà châu ra, cơ thể chợt lóe sáng, vọt vào bên trong, sau đó điều khiển Thiên Tà châu vội vàng bay đi.

Tốc độ của Thiên Tà châu rất nhanh, mạnh hơn cả Hóa Thần bình thường. Mặc dù hai bên cách nhau mấy chục dặm, nhưng chỉ vẻn vẹn mười mấy hơi thở đuổi kịp.

- Đánh!

Lục Ly mặc kệ mọi thứ, điều khiển Thiên Tà châu đánh vào Thiết Hàn, giao chiến giữa cường giả với nhau nên hắn cũng chẳng thèm bận tâm tới danh dự, đạo đức hay chính nghĩa gì đó đều là những hành động ngu ngốc.

- Bụp!

Bên ngoài ánh sáng màu vàng lấp lánh xung quanh người Thiết Hàn còn xuất hiện một vòng sáng màu vàng đất nhàn nhạt. Thiên Tà châu đột nhiên đập mạnh vào Thiên Hàn phát ra âm thanh chói tai giống như đâm vào tường sắt. Nhưng Thiết Hàn vẫn bị đập bay ra ngoài. Đúng lúc xảy ra va chạm, Lục Ly lập tức giải phóng Linh Phong, cố gắng làm cho linh hồn Thiết Hàn cảm thấy sợ hãi.

Đáng tiếc.

Sau khi Thiết Hàn bị đánh bay thì lập tức bay vụt từ dưới đất lên, thay đổi phương hướng, từ phía tây bay về phía bắc, hắn quay đầu tức giận nói:

- Lục Ly, ngươi là Vương giả Nhân tộc, vậy mà lại sử dụng thủ đoạn đánh lén hèn hạ này, Thiết Hàn ta xem thường ngươi.

- Hừ!

Lục Ly phớt lờ lời nói vô nghĩa của Thiết Hàn, điều khiển Thiên Tà châu bay đi, nhưng lần này không lao về phía Thiết Hàn nữa. Thiết Hàn không bị Thiên Tà châu đụng chết, vừa rồi giải phóng Linh Phong cũng không có hiệu quả quá lớn, tiếp tục làm như vậy chỉ lãng phí thời gian thôi.

Hắn điều khiển Thiên Tà châu vượt qua Thiết Hàn, bay đến trước mặt hắn, thần niệm quét khắp mọi nơi sau khi xác định không có vấn đề gì, trong nháy mắt cơ thể của hắn xuất hiện ở bên ngoài.

- Linh Phong Thành Bảo!

Hắn khẽ quát một tiếng, Bản Mệnh châu xuất hiện, sau đó đột nhiên xuất hiện một tòa thành màu xanh lớn trăm dặm giữa không trung, bao vây lấy Thiết Hàn trong phạm vi ngàn trượng.

- Thứ gì?

Lần trước tấn công thành Thí Ma, Thiết Hàn không có mặt, nên hắn chưa từng nhìn thấy Linh Phong Thành Bảo. Bỗng chốc bị bao vây trong một tòa thành khiến hắn có chút hoảng sợ.

- Ối!

Linh Phong ngưng tụ thành những con rồng gió ầm ầm lao tới Thiết Hàn, nhưng lần này Thiết Hàn vẫn không bị ảnh hưởng quá lớn, chỉ là thấy được cảm giác đau đớn nhè nhẹ trong mắt hắn. Xem ra linh hồn Thiết Hàn hoặc là đã mạnh lên, hoặc là có một bảo vật phòng ngự linh hồn mạnh mẽ.

- Phong Thúc áo nghĩa

Vì không có cách nào tấn công linh hồn, Lục Ly lập tức điều khiển Linh Phong biến thành một sợi dây thừng vô hình trói Thiết Hàn lại, không cho hắn chạy trốn.

Bình Luận (0)
Comment