Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Xem ra hai thần thuật trước cũng không quan trọng lắm, Man Thần ném cho hắn cũng không cảm thấy tiếc, thần thuật này khá quý giá như vậy nên Man Thần có chút không nỡ.
- Chủ Thần huyết thệ đúng không?
Lục Ly thờ ơ nói:
- Không có vấn đề gì, chỉ cần ngươi không vi phạm hiệp nghị, con người ta coi trọng nhất là uy tín, với lại đối với ta thì giết ngươi con dân Man tộc cũng không được lợi gì.
- Ồ! Ngươi biết sao?
Man Thần hơi giật mình, sau đó lại nhớ Lục Ly cũng biết khá nhiều chuyện ở Thần giới, nên cũng bình thường trở lại.
- Chúng ta ra ngoài nói đi.
Lục Ly suy nghĩ, nói:
- Ngươi truyền cho ta thần thuật này, sau đó lại giúp ta giết mấy kẻ thù, thì ta sẽ không yêu cầu thêm bất kỳ điều gì nữa, hiệp định của chúng ta coi như đã thành công. Hơn nữa ta cam đoan, nếu như ta có đi Thần giới, ta cũng sẽ không để Nhân tộc diệt trừ Man tộc, giúp ngươi bảo toàn sức mạnh tín ngưỡng.
- Giết mấy người?
Man Thần có chút chần chờ, sau đó hỏi lại:
- Giết người ở cấp bậc gì?
- Hóa Thần cảnh!
Lục Ly không chút giấu diếm nói:
- Có lẽ sẽ có đỉnh phong Hóa Thần, nhưng tuyệt đối đều là người phàm.
- Người phàm?
Man Thần cũng không quá để ý, hắn rất sảng khoái nói:
- Được rồi, ngươi lập lời thề Chủ Thần huyết thệ đi, sau đó ta sẽ truyền thần thuật cho ngươi, ngươi đã biết Chủ Thần huyết thệ, hẳn cũng đã biết hậu quả của việc vi phạm lời thề đúng không?
Lục Ly khẽ gật đầu, dù sao hắn muốn thống trị Man tộc chỉ là để chống lại cường giả Cửu Giới, việc này với việc Man Thần có được sức mạnh tín ngưỡng của Man tộc hoàn toàn không xung đột.
Hắn trịnh trọng lập lời thề Chủ Thần huyết thệ, Man Thần hoàn tâm yên tâm, truyền âm thanh vào trong bí cảnh cẩn thận giảng giải thần thuật, Lục Ly ghi chép toàn bộ từng chữ từng chữ một.
- Không Linh cảnh giới?
Lục Ly tìm hiểu sơ sơ một chút, xác định thần thuật này không có vấn đề, vẻ mặt tươi cười, lần này đến đại địa Bắc Man đại địa có được rất nhiều thứ hay ho.
Thần thuật ‘Không Linh cảnh giới’ này chắc chắn có giá trị hơn cả Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật.
Sau khi kết thúc thỏa thuận với Man Thần về chuyện ở đại địa Bắc Man. Đối với Man Thần và Vu Thần mà nói, chỉ cần có thể bảo vệ sức mạnh tín ngưỡng, thì việc ai là người thống trị hai khối đại địa thì không quan trọng.
Man Thần ra lệnh cho Thiết Hàn trở thành hồn nô của Chấp pháp trưởng lão, mặc dù Thiết Hàn có chút kháng cự, nhưng nhiều năm qua hắn luôn thờ phụng Man Thần, lo ngại uy nghiêm của Man Thần, nên cuối cùng vẫn không dám làm trái ý Man Thần.
Đương nhiên, Thiết Hàn biết rất rõ, nếu như hắn kháng cự, Man Thần chắc chắn sẽ một chưởng vỗ chết hắn, sau đó thay một cường giả Man tộc trở thành Tân Đại Đế Man tộc.
Sau này không cần phải đọc kịch nữa, Lục Ly dẫn đại quân rút lui, Thiết Hàn tuyên bố với bên ngoài rằng Man Thần đã đánh cho Lục Ly bị thương nặng, đại quân Nhân tộc rút lui. Vậy nên tất nhiên tín ngưỡng của Man tộc đối với Man Thần sẽ không thay đổi, thậm chí là càng kiên định hơn. Hư ảnh cao chót vót của Man Thần cũng đã dọa sợ không ít Man tộc.
Thiết Hàn biến thành hồn nô của Chấp pháp trưởng lão, vậy nên chuyện ở đại địa Bắc Man lập tức trở nên đơn giản. Thiết Hàn được Man Thần ban cho Thuẫn Giáp Thuật, hơn nữa ở Man tộc uy danh của hắn không ai có thể bì nổi, có Thiết Hàn hỗ trợ thì việc giám thị đại địa Bắc Man quá đơn giản.
Lục Ly giao hết những chuyện còn lại cho Chấp pháp trưởng lão, đồng thời còn truyền cho Chấp pháp trưởng lão Thuẫn Giáp Thuật và Nguyên Linh thuật. Nếu như Chấp pháp trưởng lão có thể tìm hiểu hai thần thuật này, lực phòng ngự chắc chắn sẽ cực kỳ kinh khủng, thậm chí còn vượt qua cả Thiết Hàn , Hóa Thần bình thường chắc chắn không thể làm gì hắn.
Kha Mang lại bắt đầu xây dừng đền thờ, ngay cạnh pho tượng Vu Thần. Đền thờ này không khác mấy đền thờ gần đó là mấy, chỉ khác nhau ở chỗ pho tượng.
Man tộc không ngừng vận chuyển đỉnh cấp linh tài đến, Chấp pháp trưởng lão cũng không khách sáo. Đồ tốt cũng nên ưu tiên cho Nhân tộc sử dụng, lần này đại quân Nhân tộc chết hơn một trăm vạn người, Chấp pháp trưởng lão muốn dạy cho Man tộc một bài học.
Lục Ly dẫn ba người Khương Khinh Linh trở về, để Hòa Nguyệt lại cho Chấp pháp trưởng lão, để Chấp pháp trưởng lão giám thị toàn bộ Đấu Thiên giới. Hắn cần thời gian để tu luyện, không có nhiều thời gian để lo mấy việc đó!
Mấy đại gia tộc ở đại địa Thần Châu vẫn đang di chuyển, Lục Ly đã nói chuyện với Chấp pháp trưởng lão về những chuyện này một lần, sau đó cũng ném chuyện này cho hắn xử lý. Nhiệm vụ hiện tại của Lục Ly chính là tu luyện và tu luyện, những cái còn lại đều không quan trọng.
Hắn lập tức đi Hỏa Ngục, ba người Khương Khinh Linh cũng trở về theo để tu luyện trong trang viên của đại bản doanh Hỏa Ngục.
Khi bọn người Lục Ly trở về, đúng lúc gặp được đệ tử của mấy đại gia tộc đang chuyển đi. Bên ngoài của vào Hoang giới đều là đệ tử của các gia tộc, đang xếp hàng tiến vào Hỏa Ngục.
Rất nhiều nhân tộc cảm thấy cực kỳ tò mò, cũng có chút lo lắng, còn có chút sợ hãi và bất an. Dù gì thì đại địa Thần Châu cũng là nơi họ sống từ nhỏ đến lớn, bây giờ chuyển đến một nơi xa lạ, nghe nói còn rất là hoang vu, thành trì đều vừa mới xây dựng, khắp nơi đều ẩn núp nguy hiểm, nhưng lại là một kho tàng tu luyện nên mới có nhiều cảm xúc đan xen như vậy.
- Mau nhìn kìa, kia là ai vậy?
- Là Ly thiếu!
- Là Linh tiểu thư và cô gia, còn có hai vị phu nhân.
- Uây, thế mà có thể nhìn thấy Ly thiếu.
Từ xa, bốn người Lục Ly đã nghe thấy tiếng bàn tán xôn xào. Rất nhiều người tụ tập lại một chỗ, vẻ mặt đều vô cùng hưng phấn và vui mừng. Lục Ly cả năm không về nhà, nên rất khó để có thể thấy mặt bọn họ. Đương nhiên nếu có trở về, thì đa số nhân tộc đều không có tư cách nhìn thấy mấy người Lục Ly.
Ánh sáng trên người Lục Ly quá chói mắt, người đứng đầu Thần Châu Chiến Thần bảng, điện chủ của Thí Ma Điện, cứu tinh của nhân tộc, chỉ đứng sau Đấu Thiên Đại Đế Nhân tộc mà thôi.