Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 146 - Chương 146: Huyết Trùng Thảo

Bất Diệt Long Đế Chương 146: Huyết Trùng Thảo

Chẳng qua, lúc này nàng lại không khỏi nhíu mày nói:

- Lục Ly, không phải ta hẹp hòi, mà là gia tộc đã không còn Hỏa Ngọc thạch. Lúc rời khỏi Vũ Lăng thành vốn mang theo một túi lớn, nhưng đã thất lạc bên ngoài Thiên Đảo Hồ. Hiện tại tình hình gia tộc thế nào chắc ngươi cũng biết, chúng ta không khả năng lấy ra Huyền Tinh đi mua sắm Hỏa Ngọc thạch, ngươi tốt nhất đừng nuôi sủng vật này nữa.

Tiểu Bạch không phải sủng vật, mà là một Huyền thú cường đại, chỉ là hình thể quá nhỏ, bình thường trên thân không có khí tức cường đại, khiến cho người ta rất dễ hiểu lầm.

Tiểu Bạch từng tham gia qua rất nhiều lần chiến đấu, lập được chiến công hiển hách. Chẳng qua trong chiến đấu tại Khách Đường Liễu gia, hay lần chém giết lão giả đầu trọc ở bên ngoài Thiên Đảo Hồ, tình huống đều khá là hỗn loạn, tốc độ Tiểu Bạch lại quá nhanh, Liễu Di đều không thấy được, cho nên nàng một mực không biết sức chiến đấu thực sự của Tiểu Bạch.

Lục Ly làm sao có thể vứt bỏ Tiểu Bạch?

Khoan nói con thú này có thể khống chế Huyền thú cấp thấp, cũng không nói nó từng giúp mình nhiều lần, chém giết rất nhiều cường địch. Chỉ nói nuôi lâu như vậy rồi, giữa Lục Ly và Tiểu Bạch cũng có được cảm tình thâm hậu, Lục Linh bị cường hành mang đến Thanh Châu, hiện tại Tiểu Bạch thành là đồng bạn thân mật duy nhất của hắn.

Hắn khẽ nhướng mày, nhìn sang tên trưởng lão Liễu gia và mấy tên võ giả cạnh nhà gỗ, thấp giọng nói:

- Tộc trưởng, thật khó khăn vậy ư? Ngay cả Huyền tinh để mua một túi nhỏ Hỏa Ngọc thạch cũng không có?

- Có thì có!

Liễu Di khe khẽ thở dài, thấp giọng nói:

- Nhưng thật sự đã không nhiều, ta vừa mới lên làm tộc trưởng, thực lực cũng yếu, trong gia tộc căn bản không có mấy uy tín. Hiện tại gia tộc khó khăn như vậy, nếu ta cường hành muốn đi mua Hỏa Ngọc thạch, sợ rằng sẽ khiến rất nhiều trưởng lão bất mãn.

Liễu Di chỉ vào dược điền trước mặt nói:

- Những hạt giống Huyết Trùng thảo này được Huyết Cừu đưa tặng miễn phí, nhưng mấy thứ như Huyết Tê đều cần phải mua, tiêu tốn rất nhiều Huyền Tinh. Hơn nữa đống Huyết Trùng thảo này ngươi cũng thấy rồi đấy, phẩm tướng quá kém, khả năng gia tộc phải lỗ vốn, giờ tất cả trưởng lão đều đang sầu chết, nếu ta còn đề ra muốn mua Hỏa Ngọc thạch…

Lục Ly sắc mặt âm trầm gật gật đầu, nói đến cùng vẫn là Liễu gia quá nghèo, Liễu Di còn chưa xác lập được quyền uy tộc trưởng.

Hắn đảo mắt nhìn đống Huyết Trùng thảo, hỏi:

- Thật không có cách nào bồi dưỡng Huyết Trùng thảo cho thật tốt? Sao không đi Lạc Thần đảo tìm người nghe ngóng thử xem? Vạn nhất Huyết Cừu che giấu phương pháp bồi dưỡng thì sao?

- Nghe ngóng…

Liễu Di lắc đầu nói:

- Huyết Cừu quả thực không hề giấu diếm, phương pháp gieo trồng Huyết Trùng thảo rất nhiều người đều biết, nhưng không có đất nham tương tốt thì căn bản không cách nào gieo trồng ra Huyết Trùng thảo thượng phẩm.

Lục Ly đảo mắt nhìn sang Huyết Trì bên cạnh, lại nói tiếp:

- Liệu có liên quan gì đến huyết dịch tưới tiêu không? Hay là đổi sang dùng huyết dịch của Huyền thú cường đại chút.

- Đổi một ít rồi, vô dụng!

Liễu Di đi tới bên Huyết Trì, quay đầu cười khổ nói:

- Huyết dịch Huyền thú cường đại? Nơi này là Thiên Đảo Hồ, lấy đâu ra nhiều Huyền thú cường đại như vậy?

Lục Ly đi tới, nhìn vào Huyết Trì sửng sờ một lúc lâu. Liễu gia lâm vào khốn cảnh, ngày thường đều rất khó qua, khoan nói tài nguyên tu luyện, ngay cả thức ăn cho Tiểu Bạch đều thành vấn đề.

Hí hí…

Tiểu Bạch tựa hồ nghe hiểu hai người nói chuyện, có chút gấp gáp, nhảy tới nhảy lui trên vai Lục Ly, móng vuốt không ngừng gãi lên cổ Lục Ly.

- Tiểu Bạch, đừng gấp, ta sẽ nghĩ cách.

Lục Ly vỗ vỗ trấn an Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lại tiếp tục cào cổ Lục Ly, kết quả không cẩn thận bắt được dây thừng đen trên cổ Lục Ly, còn bẻ gãy.

Lục Ly đứng ngay cạnh Huyết Trì, vòng răng thú trên cổ bị Tiểu Bạch cào ra, lúc này dây thừng vừa đứt, răng thú rớt xuống, rơi vào trong Huyết Trì.

- Tiểu Bạch!

Lục Ly tức giận, trừng Tiểu Bạch một cái, vén tay áo tiến vào trong Huyết Trì vớt răng thú. Răng thú này chính là bảo bối, là vật kỷ niệm duy nhất phụ thân hắn lưu lại, Lục Ly sao dám vứt bỏ?

Ừng ực ừng ực…

Đúng lúc này, bên trong Huyết Trì bất ngờ toát ra vô số bọt khí, quay cuồng lăn động, như thể Huyết Trì đang bị đun sôi.

Liễu Di giật mình, liên thanh nói:

- Lục Ly ngươi làm cái gì, những huyết dịch này rất trân quý, mấy ngày nay Huyết Tê không thể tiếp tục lấy máu, mau vớt đồ của ngươi lên.

Lục Ly vội vàng vươn tay mò xuống, cũng may Huyết Trì không sâu, thoáng chốc hắn đã tóm được vòng răng thú. Nhưng lúc mang lên lại phát hiện răng thú chớp lóe, hắn hơi ngớ, sau đó liền lập tức nhét vào trong ngực.

A!

Liễu Di thấy răng thú chớp lóe, kinh nghi hỏi:

- Lục Ly, đây là bảo bối gì? Sao lại phát sáng.

- Xuỵt!

Lục Ly làm động tác đừng nói chuyện, trầm ngâm khoảnh khắc, lát sau mới chỉ vào huyết dịch trong Huyết Trì nói:

- Giờ ngươi cầm những huyết dịch này đi tưới tiêu một cái, thử xem Huyết Trùng thảo có lớn được nhanh hơn chút nào không?

Răng thú không nghi ngờ là dị bảo, mỗi lần Lục Ly luyện hóa đan dược răng thú đều sẽ phát sáng, sau đó dược hiệu tăng nhiều. Lần này rơi vào trong huyết trì, răng thú lại cũng phát sáng? Liệu có phải... răng thú cũng có tác dụng cải thiện hoặc tăng phúc huyết dịch Huyết Tê?

Hiệu quả cụ thể thế nào Lục Ly cũng không biết, thế là hắn bèn thúc giục Liễu Di đi thử, ý đồ nghiệm chứng suy đoán trong lòng.

Giờ còn chưa tới thời điểm tưới tiêu, Liễu Di thấy Lục Ly kiên trì bèn gọi tới hai người, để bọn họ tưới tiêu cho Huyết Trùng thảo. Chẳng qua nàng có chút lo lắng, chỉ để hai tên võ giả tưới tiêu cho mấy chục gốc Huyết Trùng thảo, vạn nhất xảy ra chuyện thì sao?

Tưới tiêu xong, Lục Ly và Liễu Di mở to hai mắt tử tế quan sát mấy chục gốc Huyết Trùng thảo kia. Tùy theo thời gian trôi qua, con ngươi hai người dần dần lóe sáng, bởi vì mấy chục gốc Huyết Trùng đảo vừa được tưới rõ ràng đều sáng bóng hơn mấy phần.

- Lục Ly, Lục Ly!

Bình Luận (0)
Comment