Nhóm dịch: Tiêu Dao Miêu Các
Phụ trách: Vô Tà Team
Ầm ầm ầm!
Bốn phương tám hướng vang lên tiếng nổ không dứt, núi sụp đất nứt, toàn bộ rung bần bật, may mắn bên này đều là thành bảo xây bằng đá rất vững chắc, không sụp đổ ngay.
Lục Ly thấy Đấu Thiên Đại Đế không ra tay, chờ giây lát, hắn bắt đầu ngưng tụ Thạch Đầu Nhân, theo sau bỏ đám Thạch Đầu Nhân vào Thiên Tà Châu. Ngưng tụ một trăm Thạch Đầu Nhân rồi mà nhìn Đấu Thiên Đại Đế vẫn chưa chịu ra tay, Lục Ly khom người bẩm báo:
- Đại Đế, hay là ta ra ngoài ngăn trở bọn họ một chút? Ta không đối phó Hóa Thần đỉnh phong được, nhưng dư sức đánh lại Hóa Thần cảnh bình thường.
Hư ảnh Đấu Thiên Đại Đế quay qua, mỉm cười nhìn Lục Ly, nói:
- Đi đi, có bản đế ở đây, ngươi cứ việc ra tay.
- Tốt!
Lục Ly đi vào Thiên Tà Châu, hắn ngẫm nghĩ, đưa thần niệm về phía Tử Liên Nhi, điều khiển Thiên Tà Châu bay qua, truyền lời ra:
- Tử Liên Nhi, đừng chống cự, ta thu nàng vào.
- Không cần ngươi quan tâm!
Ai biết Tử Liên Nhi mặt âm trầm nói:
- Ta không liên quan gì tới ngươi, mặc kệ ta!
-...
Lục Ly câm nín, trong lòng thở dài, thật sự mặc kệ, hắn đã tận tình tận nghĩa, Tử Liên Nhi muốn chết, hắn thật sự không ngăn được.
Vèo!
Hắn khống chế Thiên Tà Châu bay đi xa, tập trung vào một phương hướng, bên kia có mấy Hóa Thần tiền kỳ. Hắn không giết được Hóa Thần đỉnh phong, nhưng dư sức làm thịt mấy Hóa Thần tiền kỳ.
- Lui ra!
Bên kia có Hóa Thần đỉnh phong là lão tổ của Tề gia. Nhìn thấy Thiên Tà Châu bay tới, hắn vội vàng ra lệnh cho ba Hóa Thần cảnh bên cạnh mình. Lục Ly có thể ngưng tạo một ít Thạch Đầu Nhân, còn có thể khống chế Linh Phong, Hóa Thần cảnh bình thường không đấu lại hắn.
Đám Hóa Thần này vừa rồi bị Lục Ly dọa, giờ phút này nhìn thấy Thiên Tà Châu bay tới, tự nhiên cấp tốc bay khỏi. Nhưng tốc độ của bọn họ sao nhanh hơn Thiên Tà Châu được, chốc lát đã bị đuổi kịp. Lão tổ Tề gai thấy Thiên Tà Châu đuổi theo thì đành theo sát, nếu để Lục Ly thả ra Thạch Đầu Nhân cùng Linh Phong thì khó bảo vệ ba Hóa Thần kia.
Lục Ly có chút khó xử, hắn mà thả Thạch Đầu Nhân ra sẽ bị lão tổ Tề gia hủy ngay, căn bản không có cơ hội làm chết ba Hóa Thần kia.
- Hừ!
Trong thành đột nhiên truyền ra tiếng hừ lạnh, quyển kinh thư trong tay Đấu Thiên Đại Đế sáng lên, một đám chữ viết màu vàng bắn tới, đuổi theo lão tổ Tề gia với tốc độ khủng bố. Những chữ viết dường như có ma lực thần kỳ, quấn quanh lão tổ Tề gia, sau đó, lão tổ Tề gia không nhúc nhích được.
Giọng nói bá đạo mà lại lạnh như băng của Đấu Thiên Đại Đế vang lên:
- Lục Ly, bản đế ở đây, ngươi cứ mặc sức giết!
Pho tượng Đấu Thiên Đại Đế có quyển kinh thư, hư ảnh cũng cầm kinh thư. Trước kia Lục Ly cho rằng Đấu Thiên Đại Đế thích đọc sách, đây là thể hiện khí chất cá nhân của hắn, nhưng không ngờ quyển kinh thư này cũng là báu vật.
Lục Ly càng không ngờ trong kinh thư thả ra chữ viết sẽ cường đại như vậy, thoáng chốc vây khốn lão tổ Tề gia, phải biết rằng vị này chính là Hóa Thần đỉnh phong!
Lục Ly sao có thể để vuột mất thời cơ chiến đấu tốt như vậy!
Mục tiêu của hắn thoáng chốc tập trung vào lão tổ Tề gia, hắn không quan tâm những Hóa Thần cấp thấp, nếu như có thể đánh chết lão tổ Tề gia thì hắn sẽ phối hợp với Đấu Thiên Đại Đế đánh chết Nhan Cô, đánh chết Ngô Quảng Đức, đánh chết hết Hóa Thần đỉnh phong.
Vèo!
Hắn khống chế Thiên Tà Châu bay đi, tới gần lão tổ Tề gia, lập tức thả ra hơn hai mươi Thạch Đầu Nhân bao vây lão tổ Tề gia kín kẽ.
Bùm bùm bùm!
Mấy Thạch Đầu Nhân bỗng bay về phía lão tổ Tề gia, nhưng ngoài người lão tổ Tề gia hiện ra một chiến giáp Bán Thần Khí màu đen chặn lại công kích của Thạch Đầu Nhân.
Lão tổ Tề gia rất già rồi, nhiều năm qua thường tôi thể, thân thể tự nhiên không yếu, liên tục bị Thạch Đầu Nhân oanh kích mà vẫn không bị thương quá nặng.
- Tránh ra!
Lục Ly lắc người chui ra Thiên Tà Châu, trong tay cầm chiến đao màu đen to lớn chém mạnh xuống đầu của lão tổ Tề gia.
Lục Ly liều mạng, đi ra vốn là việc nguy hiểm, càng miễn bàn tới gần một Hóa Thần đỉnh phong. Nhưng Lục Ly cực kỳ tin tưởng Đấu Thiên Đại Đế, chứ viết của Đấu Thiên Đại Đế trông rất huyền bí, vào giây pthú này lão tổ Tề gia khó nhúc nhích một ngón tay, hẳn là không cách nào thả ra thần thông.
Xoẹt xoẹt!
Thần binh màu đen mang theo tiếng gió rít chém xuống đầu lão tổ Tề gia, trong mắt lão tổ Tề gia lạnh lùng, đáy mắt lóe từng tia lôi điện. Khi Lục Ly chém xuống đầu lão tổ Tề gia thì trong mắt bắn ra hai tai lôi điện bay thẳng vào mắt của Lục Ly.
- Linh hồn công kích?
Lục Ly trong lòng giật nảy mình, linh hồn công kích của Hóa Thần đỉnh phong khủng bố cỡ nào? Ấn ký ngân long trong hồn đàm của hắn có chống đỡ nổi không?
Lục Ly không biết, giờ phút này không kịp nghĩ nhiều, hắn vận dụng Toái Hồn Bí Thuật ném xuống đầu lão tổ Tề gia. Mấy chục sóng lực lượng và sóng lực lượng ùa tới, Lục Ly định chấn vỡ hồn đàm của lão tổ Tề gia.
Bí thuật này của Lục Ly rất biến thái, vô luận phòng ngự bên ngoài của kẻ địch mạnh cỡ nào thì lực lượng cùng linh hồn công kích đều có thể trực tiếp chấn động đi vào. Đương nhiên, hồn đàm của lão tổ Tề gia chắc chắn rất mạnh, Lục Ly không biết có thể đánh nát được không.
Oong!
Lục Ly một kích thành công liền trốn vào Thiên Tà Châu. Bởi vì tộc trưởng Lý gia có thể ẩn nấp trong không trung, hắn sợ giây tiếp theo sẽ bị ám sát. Hơn nữa hắn bị linh hồn công kích, sợ hãi xảy ra chuyện nên phải tra xét ngay.
- A?
Đi vào Thiên Tà Châu, Lục Ly nội thị một phen, lại phát hiện không có bất cứ vấn đề gì, ấn ký ngân long thoải mái ngăn trở linh hồn công kích của lão tổ Tề gia. Chẳng lẽ linh hồn công kích của lão tổ Tề gia vô hiệu? Hay vì lực phòng ngự linh hồn của ấn ký ngân long quá mạnh?
Lục Ly không biết, hắn tra xét thêm một lần nữa, thần niệm tra xét ra ngoài, tưởng nhìn xem hiệu quả một kích vừa rồi.
Kết quả tra xét khiến hắn có chút thất vọng, lão tổ Tề gia cũng không bị tổn hại nặng, khóe môi chảy vệt máu, xem ra vẫn là bị thương.