Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1486 - Chương 1474: Đợi Ngươi Rất Lâu Rồi

Bất Diệt Long Đế Chương 1474: Đợi ngươi rất lâu rồi

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Cột sáng quả là đáng kinh sợ, đánh vào ngọn núi lớn, những mảnh đất đá đều biến thành tro bụi, ngọn núi đã bị nổ tung thành từng hang động nhỏ. Lục Ly và lão già Hóa Thần ấy ở bên trong liên tục bị công kịch không ngừng, lão già ấy sống chết thế nào vẫn luôn nắm chặt Lục Ly.

Cả hai người đều rất bi thảm, liên tục bị công kích nhiều lần, chiến giáp Bán Thần Khí trên người lão già ấy cũng đã tan tành, Lục Ly cũng giống vậy, hai người họ toàn thân đều là máu thịt mơ hồ, trông như sắp chết.

- Được!

Ánh mắt của Dực Thần vẫn luôn luôn hướng về phía Lục Ly, trong mắt nàng lóe lên một tia sáng.

Nếu như Lục Ly chạy trốn vào Thiên Tà Châu, nàng cần phải dùng một số mưu mô, dù sao thì luyện hóa Thiên Tà Châu cũng không phải là chuyện dễ dàng, ít nhất cần đến một ngày.

Nhan Cô và những người khác thì còn chưa chết, nếu như đám người này quấy rối, cho dù nàng có thể giết chết Nhan Cô và những người khác, cũng sẽ đắc tội đến Nhan Thiên Cương.

Nàng đã từng nghe qua Nhan Thiên Cương, Trấn Phủ Trưởng Lão của Hắc Long Phủ, xếp hạng hơn tám vạn trong Thần bảng, được xem là cường giả có tiếng của phương nam của Thần Giới, hơn nữa còn được chống lưng bởi Hắc Long Phủ.

Đừng cho rằng xếp hạng hơn tám vạn trong Thần bảng có nghĩa là thấp, Thần Giới vô cùng rộng lớn, có vô số Thần Linh. Thần bảng mỗi lần thay đổi thì chỉ có một trăm vạn người có thể khắc tên lên bảng, có thể đứng tên trong Thần bảng tại Thần Giới thì được xem như là một cường giả.

Chỉ cần có tên trong mười vạn vị thần trong Thần bảng, đều là cường giả của Thần Giới, hoặc là tông chủ của tiểu tông, hoặc là mấy lão già quyền uy thế trọng ở các thế lực lớn.

Nhan Thiên Cương muốn lấy Thiên Tà Châu, Dực Thần cũng không để tâm, thần vật thì người người ai chẳng muốn chiếm đoạt, nàng dùng chiêu cao hơn một bậc, Nhan Thiên Cương không còn lời nào để nói.

Nhưng nếu như công kích tử đệ của Nhan gia, Nhan Thiên Cương cũng sẽ không độ lượng mà buông tha, cũng có thể tìm cớ gây rối phiền hà đến nàng. Thế lực chống lưng cho nàng còn khá yếu so với Hắc Long Phủ, thực lực thì lại càng không thể sánh với Nhan Thiên Cương, đến lúc đó rắc rối phiền hà sẽ cứ tiếp tục đến không ngừng.

Vì vậy, nếu có thể nhanh tay đoạt lấy Thiên Tà Châu, không gây xung đột bất hòa với Nhan Cô và đám người của hắn, như vậy sẽ là tốt nhất. Ánh mắt của nàng luôn luôn hướng về phía Lục Ly, chính là vì tìm kiếm cơ hội.

Lúc này, xem ra Lục Ly đã bị trọng thương, coi như... đây chính là cơ hội vô cùng tốt.

Đương nhiên, Dực Thần vẫn không hành động.

Thân là một vị thần, năm tháng nàng sống quả là quá dài, kinh nghiệm chiến đấu đầy mình. Lúc này, Lục Ly rất bi thảm, không có một chút lực nào sót lại. Lần trước bị Lục Ly tiêu diệt cả phân thần, làm cho nàng phải tiếu tốn mất thời gian cả một năm trời mới có thể hồi phục, lần này không thể giẫm lên vết xe đổ như vậy nữa.

Phân thần bị tiêu diệt cũng không là gì, cơ thể của Tử Liên Nhi bị hủy diệt cũng chẳng đáng tiếc là bao. Nhưng nàng chỉ có một cơ hội duy nhất này thôi, lần này nếu không đoạt lấy được Thiên Tà Châu, nàng sẽ không còn một cơ hội nào nữa.

Bùm!

Đất đá trong ngọn núi đột nhiên vỡ ra, lão già cứ quấn lấy Lục Ly ấy cuối cùng cũng bị Lục Ly tặng cho một nắm đắm bay vào không trung, một nắm đấm đánh chết. Luc Ly tìm được cơ hội bay ra khỏi ngọn núi, xem tình hình chuẩn bị phản kích, không thể để nam tử phóng ra tia sáng ấy tiếp tục công kích.

Xoẹt!

Tốc độ của hắn đạt đến cực hạn, thân thể đang lượn lờ trên không trung như rồng rắn, né tránh một cách khéo léo mấy cột sáng công kích, không ngừng thu hẹp cự ly giữa hắn với nam tử đó.

Rất rõ ràng, tốc độ của Lục Ly so với ban đầu thì chậm đi không ít, sát khí trên người cũng dần yếu đi rất nhiều, trên cơ thể có rất nhiều chỗ chảy máu không ngừng, thể hiện rõ là đang trọng thương.

- Chết!

Đợi đến khi cự ly từ hai bên gần còn vài trăm mét, Lục Ly bỗng nhiên rút đao hướng về phía đó, sắc mặt của nam tử đối diện thay đổi trong chớp mắt. Cảm nhận được áp lực vô hình từ bốn phương tám hướng, hắn biết đợi tiếp thì rất có thể hắn sẽ bị xẻ làm hai mảnh giống như Ngô Quảng Đức của Lý gia.

- Cùng chết đi!

Ánh mắt hắn lộ rõ vẻ điên cuồng hung tợn, trước khi ánh đao màu đỏ còn chưa phi tới, thân thể hắn lại trở nên sáng chói một lần nữa. Hơn nữa, lần này, ánh sáng chói lóa đó bỗng nhiên giãn nở ra, cuối cùng là bùng nổ giống như mặt trời thiêu đốt.

Rầm!

Một Hóa Thần cảnh tự bạo, đây quả thực là một sự việc đáng kinh hãi, không gian xung quan tức khắc trở nên méo mó, tất cả đều vỡ nát ngay sau đó. Một vụ nổ phá trời hủy đất cuốn đi tất cả ở bốn phương tám hướng, y bào cùng với máu thịt bên ngoài cơ thể Lục Ly tầng tầng lớp lớp đều bị vỡ nát, người giống như chiếc túi rách nát bị bay ra ngoài, lập tức bay ra hàng vạn dặm!

Rầm! Rầm!

Những ngọn núi nhỏ bốn phương tám hướng đều bị san bằng, ở ngay phía dưới mặt đất xuất hiện một hố sâu không thể thấy rõ. Cây cối, đồi đèo xung quanh ngọn núi đều không còn nữa, chỉ còn lại mảnh đất khô cằn, sóng khí phía xa còn đang cuốn trôi đi, dường như ngày tận thế đã gần sát...

- Cơ hội tốt!

Lúc này, ánh mắt Dực Thần lóe lên một tia sáng, Lục Ly vừa mới bị trọng thương, lúc này trực tiếp chấn động bay ra ngoài, nhìn xem giống như vừa chết ngất. Cơ hội tốt như thế, nếu nàng không biết ra tay, vậy thì nàng hẳn là một đứa ngốc.

Vù!

Thân thể nàng bỗng nhiên biến mất ngay trong không trung, giây tiếp theo liền xuất hiện phía sau lưng Lục Ly bị sóng khí cuốn bay. Khóe miệng nàng lộ ra lạnh lùng, cầm trong tay một con dao nhỏ xinh xắn màu xanh lục, như quỷ mị rạch qua cổ Lục Ly.

- Không đúng!

Đột nhiên, một cảm giác về sự nguy hiểm nhàn nhạt trào dâng từ tận đáy linh hồn của Dực Thần, Thần Linh tự nhiên có năng lực cảm ứng độc đáo của Thần Linh, lân cận lại không có một tên võ giả nào, mối nguy đó đương nhiên đến từ Lục Ly!

Vù!

Lục Ly vẫn luôn nhắm mắt, linh hồn yên lặng, lúc này bỗng nhiên mở mắt.

Bình Luận (0)
Comment