Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mười mấy Thạch Đầu Nhân lần lượt xuống dưới hồ, chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly, điều khiến Lưu Ly hơi hụt hẫng là những người đá vừa xuống dưới đã nhanh chóng bị bắn ra ngoài.
Khi hắn dùng thần niệm của mình quét thì phát hiện ra, Huyết Tiên Đằng ở bên dưới có một ít dây leo phụ trợ, dường như là để bảo vệ gốc rễ của nó.
Khi hắn dùng thần niệm quét ra mới phát hiện, Huyết Tiên Đằng phía dưới còn có mấy cây viên dây leo phù trợ, hình như là vì bảo hộ gốc rễ của nó.
- Không có biện pháp rồi!
Chờ giây lát, Lục Ly thấy Thạch Đầu Nhân không thể làm gì Huyết Tiên Đằng, đành phái Thần Thi ra tay. Huyết Tiên Đằng có sự linh trí, muốn thu phục nó nhất định phải đấu với nó cho tới khi phục, phải đánh nó trọng thương trước rồi mới có thể nói chuyện.
- Thần Thi, đến đánh Huyết Tiên Đằng bị thương, chú ý là ta không muốn đánh nó chết.
Lục Ly xuất hiện tại bên ngoài Thiên Tà Châu, ra lệnh cho Thần Thi lơ lửng ở bên ngoài, sau đó lại sợ nó không hiểu mệnh lệnh này, nói bổ sung:
- Ta muốn thu phục Huyết Tiên Đằng, tuyệt đối đừng đánh chết nó.
Vù!
Thân thể của Thần Thi lao nhanh xuống, trên người thả ra thần uy, không gian bốn phía thoáng chốc đặc biệt nặng nề.
Oong!
Huyết Tiên Đằng khẽ run lên, dường như cảm nhận được thần uy của Thần Thi, khiến cho trong lòng rất là bất an. Nó khuấy động trên mặt hồ một lát, rồi chủ động lặn xuống dưới nước, hình như muốn chạy trốn?
- A, có hy vọng!
Đôi mắt Lục Ly sáng lên, thần niệm quét xuống dưới khóa chặt Huyết Tiên Đằng. Bên kia Thần Thi đã vọt xuống dưới, tốc độ quá nhanh, Huyết Tiên Đằng muốn lui về mặt đất cũng không thể nào.
Nắm đấm sắt của nó đánh vào Huyết Tiên Đằng, tim của Lục Ly thắt lại, tuyệt đối đừng nổ nát Huyết Tiên Đằng này.
Nó đột nhiên ra một đòn thiết quyền đối Huyết Tiên Đằng, Lục Ly trong lòng căng thẳng, tuyệt đối đừng khiến Huyết Tiên Đằng cho nổ không còn gì.
Rầm!
Dây leo chính của Huyết Tiên Đằng nổ tung, Lục Ly suýt chút chửi ầm lên. Nhưng hắn phát hiện dây leo chính chỉ nổ một nửa khúc, hắn hơi yên lòng.
Hắn không dám để cho Thần Thi tiếp tục đánh, nếu không thì toàn bộ rễ cây sẽ nổ tung, Huyết Tiên Đằng sẽ chết đi.
Hắn nghĩ một chút rồi ra lệnh cho Thần Thi:
- Đừng tấn công nữa, hãy nắm lấy Huyết Tiên Đằng, lôi ra ngoài!
Cơ thể Thần Thi lóe lên, hai nắm tay đổi thành chộp dùng sức tóm lấy Huyết Tiên Đằng, sau đó sải cánh bay hướng lên không trung. Sức lực của Thần Thi quá lớn, Huyết Tiên Đằng bị kéo dần từng khúc từ đáy hồ lên.
- Tốt!
Chỉ cần Huyết Tiên Đằng bị kéo ra, biến thành bèo không rễ, muốn thu phục Huyết Tiên Đằng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Thần Thi bay rất nhanh, hai tay của nó rất mạnh, mặc dù Huyết Tiên Đằng không ngừng vặn vẹo để có thể tránh thoát, nhưng vẫn không thể tự do.
Huyết Tiên Đằng lúc đầu lộ ra mặt nước là dây leo chính dài mấy trăm trượng, nhưng bị Thần Thi đánh một quyền nện đứt hơn phân nửa khúc. Giờ phút này Thần Thi cũng đã bay cao lên nghìn trượng, Huyết Tiên Đằng vẫn chưa bị kéo lên hết.
Vù!
Huyết Tiên Đằng ở giữa không trung vặn vẹo, phía trên có mấy nhánh dây leo phụ cuộn lên cuốn quanh Thần Thi. Dường như Huyết Tiên Đằng muốn cuốn chặt lấy Thần Thi, khiến nó không thể bay, khiến nó không thể tiếp tục kéo mình lên nữa.
Xoẹt xoẹt!
Ai ngờ trên cơ thể Thần Thi tỏa ra một ánh sáng màu đỏ, tràn ngập ra từng đợt huyết khí, những huyết khí kia tựa hồ có độc tính cao, ăn mòn mấy sợi dây léo. Ba nhánh dây leo đang cuốn lấy Thần Thi thoáng cái bị ăn mòn thành phấn vụn.
Xoẹt xoẹt
Dây leo chính của Huyết Tiên Đằng mấp máy hướng về phía Thần Thi để quấn quanh. Nhánh dây leo rất yếu, dây leo chính phòng ngự mạnh hơn một chút, Huyết Tiên Đằng rõ ràng rất sốt ruột, nếu như toàn bộ bị kéo ra khỏi hồ thì nó tiêu đời.
Đáng tiếc…
Dây leo chính đồng dạng ngăn không được khí huyết tràn ra ngoài người Thần Thi, nhanh chóng bị ăn mòn. Sau khi dây leo chính bị ăn mòn một khúc, Thần Thi giãn người ra, bắt lấy dây leo chính tiếp tục kéo lên trời cao.
Huyết Tiên Đằng bị tóm chặt, chỉ có thể tiếp tục dùng nhánh chính và các nhánh phụ của mình quấn quanh, thoạt trông thì nó đã bất chấp, hoặc là cuốn lấy Thần Thi, hoặc là bị Thần Thi đánh chết.
Cứ như vậy, dây leo chính bị ăn mòn từng khúc, một lúc sau Huyết Tiên Đằng rốt cục cũng bị nhổ tận gốc, toàn bộ đều bị kéo ra khỏi hồ, lúc này khí thế của Huyết Tiên Đằng trong nháy mắt yếu đi rất nhiều.
Vèo!
Huyết Tiên Đằng liều mạng, rễ cuộn lại quấn quanh Thần Thi hết vòng này đến vòng khác, cuối cùng Thần Thi biến mất, bên ngoài chỉ còn lại vòng tròn gốc rễ của huyết Tiên Đằng.
- A!
Lục Ly nhìn Huyết Tiên Đằng bị ăn mòn từng khúc, liều mạng quấn quanh Thần Thi, ánh mắt của hắn hiện ra một tia lo lắng. Hắn cũng không lo lắng Thần Thi sẽ xảy ra chuyện, mà là Huyết Tiên Đằng chốc nữa toàn bộ bị ăn mòn, hắn làm sao có thể thu phục đươc.
Lục Ly không biết làm sao thu phục loại yêu linh này, chỉ có thể dùng thần niệm để tiếp tục tra xét. Nhìn thấy Huyết Tiên Đằng bị ăn mòn từ một nghìn trượng đến năm trăm trượng và cuối cùng chỉ còn một trăm trượng. Nhưng Huyết Tiên Đằng vẫn không có ý định từ bỏ - Ghìm chết- Thần Thi, vẫn siết chặt Thần Thi.
Năm mươi trượng, mười trượng!
Nhìn thấy khúc Huyết Tiên Đằng cuối cùng bị ăn mòn , Lục Ly rốt cục ngồi không yên. Nhưng khi hắn chuẩn bị hạ lệnh cho Thần Thi, một khúc Huyết Tiên Đằng đột nhiên long lánh ánh sáng đỏ, sau đó chậm rãi biến thành một hư ảnh, biến mất vào trong thân thể Thần Thi.
- Cái này!
Luc Ly kinh hãi, chẳng lẽ Huyết Tiên Đằng đã bị ăn mòn toàn bộ? Hắn lấy giỏ tre múc nước công dã tràng, toi công bận rộn một trận?
- Ủa?
Đôt nhiên, Lục Ly đôi mắt co rút lại, tựa như ban ngày gặp quỷ. Bời vì hắn hiện Thần Thi trên cổ đột nhiên xuất hiện một ấn ký, nhìn tựa như có thêm hình xăm màu đỏ, không ngờ trên cổ Thần Thi xuất hiện dấu xăm hình Huyết Tiên Đằng
- Chẳng lẽ Huyết Tiên Đằng bị Thần Thi thu phục?
Lục Ly trong đầu xuất hiện một cái ý niệm, sau đó lại nghĩ tới một loại khả năng: Huyết Tiên Đằng có linh trí, còn có thể có linh hồn, mà Thần Thi bởi vì không có đầu, là hoàn toàn không có linh hồn cùng ý thức.