Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1537 - Chương 1525: Không Được Thương Lượng

Bất Diệt Long Đế Chương 1525: Không Được Thương Lượng

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nhưng hắn không phải loại Đế hoàng lạnh lùng vô tình đó, muốn hết thảy vạn vật trong thế gian đều làm nô lệ của hắn.

Con người hắn coi trọng nhất tình nghĩa, cũng không muốn tổn thương đến người vô tội. Trong mắt Lục Chính Dương, Lục gia trưởng lão, hắn nạp thiếp là chuyện nhỏ, vô số đại gia khuê tú đều mừng rỡ thích thú, trong lòng tràn đầy hi vọng sẽ được gả cho hắn, mà không biết rằng gieo rắc cho các nàng hi vọng, cuối cùng lại làm các nàng tuyệt vọng, sẽ tạo thành tổn thương sâu sắc trong lòng các nàng, cũng giống như Tử Liên Nhi năm đó.

Lục Ly biết rõ không thể sinh con chắc chắn là do hắn, nếu Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết cùng Bạch Hạ Sương một người có vấn đề thì rất bình thường, hiện giờ cả ba nàng đều không mang thai, cho nên tuyệt đối là hắn có vấn đề.

Cơ thể hắn có chút quái lạ, người khác chỉ có thể làm thức tỉnh một huyết mạch thần kỹ, hắn lại làm thức tỉnh vài huyết mạch thần kỹ. Điều này khiến hắn rất hoài nghi không thể sinh con có liên quan đến huyết mạch Ngân Long.

Trái tim hắn cứng rắn như thép, sẽ không động tâm với bất kỳ nữ tử nào nữa, coi như Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch có chút tình ý với hắn, hắn cũng sẽ cắt đứt tâm tư của hai nàng. Hắn không muốn gánh thêm nhiều nợ tình cảm, không muốn khiến thêm nhiều nữ tử thương tâm.

Hắn đã là Hóa Thần, nắm giữ toàn bộ Chân Ý Đồ, theo lý thuyết đột phá Hóa Thần cảnh là không cần bàn cãi, cho nên chẳng mấy chốc hắn sẽ đi Thần Giới.

Thần Giới mênh mông vô tận, cường giả nhiều như mây, hễ bất cẩn sẽ bị tru diệt, thậm chí vận may không tốt gặp phải đại chiến giữa các cường giả, còn bị ngộ sát. Chớ nói chi đến việc ở Thần Giới hắn còn có vài kẻ địch, có thể nói đi đến đâu cũng gặp sát cơ.

- Không thể để các nàng càn quấy.

Trong lòng Lục Ly đã hạ quyết tâm, nghiêm túc dị thường nói với Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương:

- Các nàng chuyển lời giúp ta, cảm đạ các vị tiểu thư đã coi trọng, ta tuyệt đối không cưới thê nạp thiếp nữa!

- Phu quân!

Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đầy mặt rưng rưng, tưởng rằng Lục Ly một lòng một dạ yêu thương các nàng, trong lòng chỉ có ba người các nàng, cảm động không thôi.

Lục Ly đã có lòng như vậy, ba nàng không thể không đáp lại, Khương Khởi Linh cân nhắc một chút rồi kiên định nói:

- Phu quân, chàng đừng bận tâm đến chúng ta, chúng ta thật lòng muốn chàng nạp thiếp. Tỷ muội mới vào, chúng ta tuyệt đối coi là muội muội tốt, nối dõi Lục gia là chuyện lớn, không thể qua loa.

- Đừng nói nữa, ý ta đã quyết!

Lục Ly bá đạo xua tay, sau đó bổ xung một câu:

- Chuyện này không được nhắc lại, không được thương lượng!

- Dạ vâng!

Ba nữ tử cảm động đến đầu óc hồ đồ, Bạch Hạ Sương nước mắt ròng ròng, nhào vào lòng Lục Ly, Bạch Thu Tuyết và Khương Khởi Linh đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt ưu sầu.

Lục Ly đã khăng khăng như vậy, Khương Khởi Linh chỉ đành chuyển ý của hắn đến Lục Chính Dương, sau đó bất đắc dĩ truyền tin này ra ngoài.

Chẳng mấy chốc lời nói của Lục Ly được truyền ra ngoài, vô số tiểu thư nhất thời đau lòng không nguôi, lặng lẽ rơi lệ.

Bát Nhã và Dạ Tiêu Tịch vốn ở thành Kim Cương nhận được tin này, hai nàng lập tức khóc lóc rời đi, một người trở về Đại Phật Tự, một người về tiểu thế giới tộc Thanh Loan. Nghe nói Bát Nhã đã thề cả đời quy y cửa Phật, không hề lưu luyến hồng trần, chỉ cầu chứng đạo thành Thần. Dạ Tiểu Tịch nói với Dạ Tra, cả đời này không muốn ra ngoài, chuẩn bị chết già trong tiểu thế giới.

Còn có muội muội của Dạ Lạc là Dạ Vũ, có người nói nhận được tin này, nàng một mình rời khỏi thành Thiên Dạ, đi đến Đại địa Thần Châu, còn không mang theo hộ vệ của gia tộc, một mình không biết tung tích.

Vô số tiểu thư hào môn âm thầm đau lòng, chính là Lục gia công khai nạp thiếp cho Lục Ly, khiến các nàng ấp ủ hi vọng.

Khoảng thời gian này người người trong lòng đều ảo tưởng được gả cho Lục Ly, kì vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn. Tiểu thư đại gia tộc coi trọng nhất là mặt mũi, như này chẳng khác nào bị Lục Ly hung hăng tát một phát, làm nhục một phen...

Lục Ly nhận được tin tức, không nói gì, lại tiếp tục bế quan.

Đau dài không bằng đau ngắn, hiện giờ Bát Nhã, Dạ Tiểu Tịch và Dạ Vũ còn chưa yêu hắn đậm sâu, đau lòng một khoảng thời gian rất nhanh sẽ hồi phục lại. Còn những tiểu thư đại gia tộc kia hắn không quản, ai biết được những người kia muốn gả cho hắn, là thật lòng hay là vì gia tộc phát triển lớn mạnh?

Đấu Thiên Giới ầm ĩ một đoạn thời gian, mấy tháng sau dần lắng xuống. Sau đó xảy ra một chuyện, dời lực chú ý của mọi người.

Hòa Nguyệt vô tình phát hiện một chủng sinh vật kì dị ở Mộc Ngục, hoặc là một chủng người đặc biệt, người lùn có thể ẩn hình.

Không chỉ mỗi trong Mộc Ngục, Hòa Nguyệt còn phát hiện Thủy Nguyên Giới cũng có những người lùn này. Sức chiến đấu cũng những kẻ này không cao, chỉ là Quân Hầu cảnh đỉnh phong, nhưng kẻ nào kẻ nấy đều có thể sánh bằng Địa Tiên. Hơn nữa bọn chúng còn biết ẩn thân, nếu không phải số trời run rủi, một tên bị hỗn độn thú trong Mộc Ngục phát hiện, Hoa Nguyệt vẫn còn không hay biết.

Thủy Nguyên Giới xuất hiện người lùn đặc biệt, đây không coi là chuyện lạ, bởi lẽ Thủy Nguyên Giới có một vài tiểu thế giới, bên trong có một số chủng tộc đặc biệt. Nhưng trong Mộc Ngục cũng có, đây mới là vấn đề.

Hòa Nguyệt và Chấp Pháp Trưởng Lão bàn bạc một phen, nhận định đây là quân do thám của Cửu Giới, hơn nữa rất có thể đã ẩn núp ở Mộc Ngục một khoảng thời gian, chỉ là Hòa Nguyệt không biết mà thôi.

Tin này được truyền đến chỗ Lục Ly, Lục Ly không quá ngạc nhiên, Nhan gia phái do thám xuống tra xét, chuyện này rất bình thường.

Quân Hồng Diệp tháo chạy về, tất nhiên Nhan gia sẽ biết tình hình của mình, Nhan gia không dám nắm chắc, cho nên sẽ không mạo muội tiến công.

Lại nói coi như tiến công, lũ người Nhan gia không cách nào tiến vào Mộc Ngục, không thể tổn hại đến Lục Ly. Nếu tiến công từ Thủy Nguyên Giới, Lục Ly có thể chạy đến tri viện ngay, hắn không giết được Nhan Chân, nhưng có thể giết sạch người khác, một mình Nhan Chân còn có thể làm được gì?

Bình Luận (0)
Comment