Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đám người Trần Vô Tiên lại giở công phu sư tử ngoạm đòi Thần Nguyên, đàm phán nhất thời giảm bớt căng thẳng...
Còn có một chuyện khiến ba năm rồi Nhan Chân không xuống Đấu Thiên Giới, đó chính là gần đây không liên lạc được với Nhan Thiên Cương.
Vốn dĩ Nhan Chân muốn dò xét lai lịch của Thần Thi, còn định thảo luận với Nhan Thiên Cương về tình hình Đấu Thiên Giới. Nhưng gần đây lại không liên lạc được với Nhan Thiên Cương, phỏng chừng bên Nhan Thiên Cương đang có chút chuyện.
Thế cuộc Cửu Giới bên này rất phức tạp, chết đi nhiều Hóa Thần như vậy, một vài gia tộc thực lực tổn thất nghiêm trọng, ví dụ như Ngô Quảng Đức chết, khiến Ngô gia tràn ngập nguy cơ. Lại như lão tổ Tề gia và lão tổ Phùng gia chết, khiến thực lực Trung Hoàng Giới tổn thất nặng nề, lại thêm Lãnh Hoàng Triều bị tiêu diệt, hiện tại thực lực tổng hợp của Trung Hoàng Giới vô cùng yếu.
- Đánh nhau!
Một tháng sau, Nhan Chân nhận được một tin giật bắn mình, hắn ngồi trong một cung điện, lông mày như kiếm đột nhiên dựng thẳng, gầm lên:
- Sợ cái gì, là kẻ nào đánh?
- Ma Hoàng Giới và Trung Hoàng Giới đánh nhau!
Một trưởng lão Nhan gia giải thích:
- Không biết Trần Vô Tiên và lão lục Phùng gia xích mích nhau chuyện gì, sau đó Trần Vô Tiên ra tay đánh chết lão lục Phùng gia. Hiện tại người Ma Hoàng Giới Và Trung Hoàng Giới đang đánh giết lẫn nhau, nửa tòa thành trì bên thành Thần Khí đã bị đánh nổ tan tác, tộc vương mau chóng đến khống chế cục diện, bằng không con dân thành Thần Khí sẽ chết sạch sẽ.
- Hửm?
Thời gian này Nhan Chân một mực đề phòng đám người Trần Vô Tiên liên hợp tấn công thành Thần Hoàng, lại không ngờ rằng bọn hắn xảy ra nội chiến? Cường giả Ma Hoàng Giới và Trung Hoàng Giới chém giết lẫn nhau?
Nhan Chân không vội vã đi thành Thần Khí, đi dạo trong cung điện một lát, khóe miệng hắn nhếch cười châm chọc, khoát tay nói:
- Kêu gọi con dân thành Thần Khí rời đi là được, đám người Trần Vô Tiên muốn đánh giết, mặc bọn hắn.
- Chuyện này...
Trưởng lão Nhan gia chớp mắt, không dám tin tưởng, mặc cho lũ Trần Vô Tiên chém giết nhau ở Thần Hoàng Giới, vậy sẽ có bao nhiêu con dân bị ngộ sát? Nếu như bọn hắn đang diễn kịch, dụng ý thật sự muốn mưu đồ điều gì ở Thần Hoàng Giới?
Nhan Chân khoát tay áo nói:
- Truyền mệnh lệnh của ta xuống, những chuyện còn lại ngươi không cần để ý, bất cứ lúc nào cũng phải giám sát tình hình của bọn hắn, có gì báo đến ta ngay lập tức.
Nhan Chân đã sống mấy trăm năm, trải qua quá nhiều chuyện, nhiều chuyện chỉ cần nghĩ đã thấu đáo. Ba đại gia tộc ở Trung Hoàng Giới, Lãnh gia năm đó bị Lục Ly ép vào tổ giới, lần này cường giả Phùng gia bị tử thương nhiều như vậy, nguyên khí tổn thương nghĩa trọng, tảng thịt mỡ Trung Hoàng Giới này hiển nhiên bị người ta ngấp nghé.
Ngô gia và Hà gia ở Ma Hoàng Giới lần này cũng tổn thương nguyên khí nặng nề, không tránh khỏi dã tâm nuốt trọn của Trần Vô Tiên và một gia tộc khác, lần này bốn đại gia tộc liên thủ công kích Trung Hoàng Giới?
Rõ ràng bốn đại gia tộc Ma Hoàng Giới đã im lặng đàm luận xong xuôi, cùng nhau đánh xuống Trung Hoàng Giới, sau đó bốn đại gia tộc chia đều nhau hai giới lớn. Nếu như vậy ai ai cũng có thu hoạch, Ngô gia và Hà gia cũng không bị đám Trần Vô Tiên nuốt chửng.
Chỉ cần không tấn công Thần Hoàng Giới, Nhan Chân không quản sự sống chết của Phùng gia Tề gia, Cửu Giới càng loạn thì Thần Giới mới thừa dịp hưởng lợi. Nhưng Cửu Giới mà loạn, Nhan Chân càng không dám đi Đấu Thiên Giới, bên này thế cục thay đổi trong chớp mắt, gã nhất định phải trấn thủ thành Thần Hoàng, mới có thể bảo vệ lợi ích của Nha gia.
Chủ yếu là hiện tại vẫn chưa liên lạc được với Nhan Thiên Cương, chờ đến khi cục diện Cửu Giới ổn định sẽ liên lạc với Nhan Thiên Cương, khi ấy mới có thể đi Đấu Thiên Giới.
Mộc Ngục!
Lục Ly đang bế quan đột nhiên bị bừng tỉnh, Hòa Nguyệt để lại một Tử Thể ở bên này, nếu có chuyện khẩn cấp Hòa Nguyệt sẽ lập tức kinh động Lục Ly.
- Nhan Chân đến rồi?
Lục Ly mở mắt ra, con ngươi sâu thẳm xa xăm, tựa như một lỗ đen, khiến người không kiềm được chìm đắm trong thế giới nơi đáy mắt của hắn.
Tử Thể của Hòa Nguyệt bay lượn giữa không trung, vạch các đường cong kỳ dị. Lục Ly nhìn một lúc, chân mày nhíu chặt bỗng giãn ra.
Nhan Chân không đến, nhưng phân thần của Đấu Thiên Đại Đế buông xuống, chủ động kêu hắn đến gặp?
Đấu Thiên Đại Đế rất ít chủ động giáng xuống phân thần, thần đàn cùng pho tượng đã sớm kiến tạo xong, nếu Đấu Thiên Đại Đế muốn hỏi thăm về đại chiến lúc trước thì chắc chắn đã sớm buông xuống phân thần. Giờ phút này mới buông xuống phân thần, xem ra là có chuyện khác.
Lục Ly nội thị thân thể, theo sau lại tra xét Thần Thi, xác định hết thảy tốt đẹp mới đứng lên thư giãn gân cốt.
Về Chân Ý Đồ thì Lục Ly đã cảm ngộ mười một bức, chỉ còn một bức Chân Ý Đồ cuối cùng, cảm ngộ mười hai bức đại đồ cuối cùng dung hợp lại, hắn sẽ cảm ngộ ra căn nguyên chân ý, liền có thể đạt đến Thần cảnh.
- Đi!
Đấu Thiên Đại Đế triệu kiến, Lục Ly không dám sơ ý, lắc người từ trong Thiên Tà Châu truyền tống đi.
Lục Ly thấy ba người Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương có mặt ở bên ngoài thì vẫy tay nói:
- Đi, cùng ta đi thành Thí Ma một chuyến.
- Tốt!
Ba người gần đây đều không tu luyện, từ khi Khương Khởi Linh đạt đến Hóa Thần thì cảm giác tu luyện trở nên gian nan hơn, đơn giản quyết định nghỉ ngơi một khoảng thời gian.
Tiến độ tu luyện của Bạch Thu Tuyết càng chậm, nàng cảm giác Thiên Mị thuật đệ tứ trọng quá mức huyền diệu thâm ảo, trong thời gian ngắn muốn tham ngộ được cơ hồ là điều không thể nào. Còn về Bạch Hạ Sương, hiện ở Quân Hầu cảnh đỉnh phong, còn chưa tới Nhân Hoàng cảnh.
Mấy người rời đi Anh Hoa Cốc, đầu tiên là truyền tống đi thành Kim Cương, theo sau một đường truyền tống đến thành Thí Ma.
Mỗi khi đến một chỗ, bốn người đều sẽ hấp dẫn vô số ánh mắt, từng mảnh quân sĩ quỳ xuống. Lục Ly là thần của Đấu Thiên Giới, ba người Khương Khởi Linh là đế hậu mẫu nghi thiên hạ.
- Thần tiên quyến lữ!
Rất nhiều người nhìn nhóm Lục Ly, Khương Khởi Linh, trong mắt đều là hâm mộ cùng sùng bái, làm người mà có thể làm được như Lục Ly thì cảm giác chết cũng đáng.