Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Phần lớn quân đội đã triệu tập tới, thu gom thi thể, chăm sóc người bị thương, sắp xếp cho những con dân không chết kia, phụ giúp giải quyết hậu quả.
Lục Ly tỉnh ngủ, mê man bảy tám ngày, không phải do thương thế quá nặng, mà là tâm trạng quá mệt mỏi.
Sau khi hắn hoàn toàn tỉnh lại, mấy người Khương Khởi Linh liên tục dùng truyền tống trận đến đây, nhìn thấy Lục Ly sầu não uất ức ba người cũng không nói gì thêm, chỉ là yên lặng bên cạnh hắn.
Đạt được hai món Thần Khí, đánh chết cường địch, Lục Ly cũng không có vui vẻ, ở trong thành nhỏ nửa tháng, không gặp bất kỳ ai.
Sau hai mươi ngày, tất cả thi thể điều đã thu gom xong, bắt đầu tập trung an táng, cũng xây dựng một Thánh Linh bia ở nơi đó.
Cuối cùng Lục Ly cũng ra mặt, hắn mặc một bộ đồ đen, mang theo ba người Khương Khởi Linh tự mình cúi chào những con dân đã chết kia. Đồng thời Lục Ly còn quỳ xuống thăm viếng, kéo theo vô số người cũng quỳ xuống theo.
Sau khi lấy ra đầu của Nhan Chân tế bá, Lục Ly đi tới trước Thánh Linh, hắn thấy phía trên viết toàn những từ ca tụng công lao và ân đức, vô cùng bất mãn nói:
- Sửa lại những từ này, viết rõ ràng những người này là bị ta liên lụy chết, giúp ta viết tội kỷ chiếu(¹)!
Tội Kỷ Chiếu(¹): Chiếu thư tự trách tội
- Hả?
Vô số nhân vật lớn nhao nhao kinh ngạc, Lục Ly cũng làm quá rồi nhỉ? Không phải chỉ chết một chút bình dân sao? Lần nào đại chiến không chết người chứ? Huống chi là lần này Lục Ly lấy được toàn thắng, liên lụy một chút dân thường cũng không phải là chuyện lớn. Bây giờ trịnh trọng an táng cho những người này như vậy cũng đủ thành ý rồi, Lục Ly cho mình một tội kỷ chiếu, sẽ lưu lại vết bẩn trên sử sách của Lục Ly.
- Thế nào? Không nghe mệnh lệnh của ta sao?
Nhìn thấy một đám người không nhúc nhích, Lục Ly lạnh giọng nói, đám trưởng lão Lục gia đằng sau vội vàng hành động, xóa tất cả chữ bên trên, khắc chữ lên lại lần nữa.
Sau khi khắc chữ xong, lúc này Lục Ly mới quay đầu lại, liếc nhìn tất cả mọi người nói:
- Chữ này không ai được xóa đi, phải giữ cho đời sau để lúc nào cũng đề phòng. Những người này đều do ta liên luỵ chết, là do ta quá tự đại, ngay từ đầu cho rằng Nhan gia ra tay lần này cũng có thể dễ dàng trấn áp, cũng không nghĩ rằng nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Giống như lần này không phải may mắn lĩnh ngộ được một vài thứ, thực lực tăng mạnh, Đại địa Thần Châu không biết còn phải chết bao nhiêu người nữa, cái bia này cũng đừng gọi Thánh Linh bia nữa, cứ gọi là Tội Kỷ bia, giữ lại khuyên bảo đời sau, không thể tự đại, không thể khinh địch!
Tất cả mọi người điều im lặng, âm thầm ghi nhớ lời của Lục Ly. Mọi người chỉ nghĩ lần này Lục Ly toàn thắng thu hoạch lớn, không chỉ giết chết Nhan gia và bốn Hóa Thần đỉnh phong, còn đánh chết Tộc Vương Nhan gia, đoạt lấy hai món Thần Khí. Nhưng không nghĩ rằng trong lòng Lục Ly lại nặng nề như thế, còn cho mình một tội kỷ chiếu, đây đúng là một người có lòng thương chúng sinh, nhân từ bát ái như Thánh Nhân.
Lục Ly khom người thăm viếng đối với ngôi một trước mặt lần nữa, sau đó giơ tay ra trịnh trọng lập thệ:
- Bây giờ Lục Ly ta nhìn trời lập lời thề, chắc chắn sẽ giết tới Cửu giới hủy diệt Nhan gia, thay các người báo thù rửa hận, nếu làm trái lời thề này, để cho ta Lục Ly vĩnh rơi vào Luyện Ngục, không thể hồi sinh.
Trang trọng lập thề, lời nói vang vọng có lực, khiến cho tất cả mọi người xung quanh điều cảm động. Kế bên này tụ tập rất nhiều dân thường, dù sao lần an táng này chính là dân thường. Bọn họ cúi đầu quỳ lạy với Lục Ly, trong lòng bọn họ nam tử tóc trắng áo đen kia so với Đấu Thiên Đại Đế năm xưa không có gì khác biệt.
Sau khi an táng xong những con dân này, những chuyện còn lại Lục Ly không có quản, hắn mang theo mấy người Khương Khởi Linh tới Mộc Ngục. Hắn chuẩn bị ở bên cạnh ba người một thời gian, đồng thời luyện hóa hai món Thần Khí kia, tăng cường thực lực sau đó lại tới Cửu giới.
Hắn không đi lĩnh hội Chân Ý Đồ, thời gian dài như vậy cũng không lĩnh hội được, tất nhiên trong thời gian ngắn không thể nào lĩnh hội được Chân Ý Đồ, không thể nào cảm ngộ được chân ý phong hệ, đường nhiên cũng không thể nào đột phá Thần cảnh.
Bây giờ hắn mới chỉ nhập môn chân ý Sát Đế, lại lấy được hai món Thần Khí, thực lực tăng mạnh, đối với lĩnh ngộ Chân Ý Đồ cũng không cần gấp gáp như vậy.
Mặt khác hắn phát hiện còn có một việc chưa có làm, chuyện đó chính là luyện hóa phong ấn của Thiên Tà Châu, hắn đột phá Hóa Thần thật ra chỉ mới có thể luyện hóa phong ấn nhất trọng của Thiên Tà Châu. Lúc trước hắn chỉ vội vã lĩnh hội Chân Ý Đồ mà quên mất việc này.
Hắn xém chút nữa quên mất còn có Mộc Nguyên châu, vậy mà lần này không có đụng tới.
Cho nên hắn nghĩ rằng lúc này không nên có ý định dung hợp Chân Ý Đồ, nên toàn tâm toàn ý lĩnh hội chân ý Sát Đế, vững chắc cái đã. Hắn tin tưởng nếu như lĩnh hội chân ý của Sát Đế chân ý đến cấp bậc cao, hắn cũng có thể đạt tới Thần cảnh.
- Ừ... Băng Phong Ám Hồn Lôi, thật ra ta có thể đi Phong Ngục một chút, có lẽ ở Phong Ngục chân ý Phong hệ của ta sẽ càng dễ dung hợp hơn nhỉ?
Lục Ly nghĩ đến một việc, Lục Nhân Hoàng ở Băng Ngục tu luyện tốc độ đã nhanh hơn rất nhiều, nghe nói sớm đã đạt đến Hóa Thần cảnh, dạo gần đây còn sắp đột phá lớn. Vậy hắn đi Phong Ngục, có lẽ rất dễ bị xao động, nhưng càng dễ lĩnh hội Chân Ý Đồ.
- Ừm, cứ quyết định như vậy đi!
Lục Ly quyết định, hắn tốn một đoạn thời gian ngắn luyện hóa chiến giáp Thần Khí và thần binh, rồi luyện luyện hóa phong ấn tầng một của Thiên Tà Châu, sau đó hắn tới Kim Ngục.
Nếu như có thể, hắn sẽ đi vào Thần Hoàng Giới phá vỡ thành Thần Hoàng, tiêu diệt Nhan gia. Nếu như không có cách nào phá mở được thành Thần Hoàng, hắn sẽ đi Phong Ngục, xem thử xem có thể dung hợp Chân Ý Đồ hay không, đạt tới Thần cảnh.
Hắn không đi vào bên trong Thiên Tà Châu, ở ngay bên trong Anh Hoa Cốc ngồi xếp bằng tu luyện, Huyền lực hắn tu luyện được chia làm ba phần, một phần rót vào chiến giáp Thần Khí, một phần rót vào thần binh, còn phần còn lại rót vào bên trong Thiên Tà Châu.