Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Không cần hoài nghi sức mạnh chân ý của Sát Đế chân ý, mà chân ý này chỉ là mới nhập môn. Bởi vì mỗi lần sử dụng chân ý Sát Đế, trên người hắn sẽ có sát khí rất nặng, con mắt sẽ không tự chủ được trở nên đỏ như máu.
Hắn từ bên trong máu của Sát Đế nhìn thấy Sát Đế phóng ra sát chiêu, đôi mắt lại không có màu đỏ như, trên thân cũng không có sát khí quá đậm. Chỉ nhẹ nhàng phất ra thần binh, trong giống như phất tay xua đuổi những con ruồi con muỗi bên người.
Cho nên lĩnh ngộ của hắn đối với chân ý Sát Đế rõ ràng không đủ, ngoài ra còn có một chuyện, nếu như hắn hoàn toàn lĩnh ngộ được chân ý Sát Đế, chắc là có thể đột phá Thần cảnh. Man Thần có nói lĩnh ngộ một chân ý nguyên bản sẽ có thể đạt tới Thần cảnh.
Chín tháng trôi qua, chiến giáp màu tím trong tay Lục Ly đột nhiên lấp lánh phát ra ánh sáng vạn trượng, sau đó chiến giáp màu tím hóa thành hư ảnh biến mất trên tay Lục Ly.
- Tốt!
Lục Ly đang nhắm mắt đột nhiên mở ra, trong mắt của hắn đều sự hưng phấn và kích động, bởi vì hắn có liên hệ tinh thần với thần giáp, thần giáp bị hắn luyện hóa.
- Thần giáp, xuất hiện!
Cơ thể hắn thình lình đứng lên, quát khẽ một tiếng, sau đó thân thể lấp lánh màu tím, một chiến giáp xinh đẹp màu tím nhập vào hắn, trên đầu còn hiện ra chiến nón màu tím, khiến hắn trong uy phong lẫm liệt, giống như Thần Tướng.
- Lợi hại!
Thân thể Lục Ly khẽ động đậy,tính linh hoạt của cơ thể hoàn toàn không bị ảnh hưởng, giống như mặc một bộ quần áo màu tím bình thường, toàn thân có một cảm giác mát lạnh sảng khoái.
- Tốt.
Có được thần giáp, giống như Lục Ly có được phòng ngự tuyệt đối. Cuối cùng sau này không cần nghẹn khuất trốn ở bên trong Thiên Tà Châu, hắn có thể đánh chính diện với bất cứ địch nhân nào.
Đi vài bước trong phòng, Lục Ly ẩn thần giáp vào trong cơ thể, sau đó hưng phấn ngồi xếp bằng. thần giáp đã luyện hóa, thần binh cũng sắp xong, có lẽ mất tối đa năm ba ngày nữa.
Hắn không kịp nghỉ ngơi, không thể chờ đợi tiếp tục luyện hóa thần binh, hắn chắc chắn sau khi hắn luyện hóa thần binh, uy lực phóng ra sát chiêu Sát Đế chắc chắn cũng tăng lên, dù sao cũng là dùng Thần Khí phóng ra sát chiêu.
Không ngoài dự liệu của Lục Ly, sau bốn ngày, chiến đao trong tay hắn đột nhiên phát ra ánh sáng lấp lánh. Vì thanh chiến đao đen tuyền, nên phóng ra ánh sáng màu đen, vô cùng lộng lẫy.
- Đồ tốt!
Lục Ly vung lên thần binh trong tay, cảm nhận được bên trong thần binh ẩn chứa sức mạnh cuồn cuộn, còn có uy áp khó hiểu. Trong mắt hắn lộ ra vẻ mừng như điên, có được thần binh và thần giáp, đòn tấn công và phòng ngự của hắn điều không có nhược điểm, san bằng Cửu giới sẽ càng dễ dàng hơn.
- Đi xem thử uy lực một chút!
Lục Ly đi lại trong phòng chốc lát, trong lòng kích động đến mức không dừng được, quyết định ra ngoài thử thần binh một chút. Đồng thời tìm tòi thử công dụng của thần binh, xem xem có Thần Thông đặc biệt và công dụng hay không.
Thừa Tự(²): Thừa tự là việc thừa hưởng tài sản của cha ông để lại và nhận trách nhiệm lo việc thờ cúng của dòng họ, tổ tiên theo lệ xưa.
Xoẹt!
Rừng rậm bên ngoài Mộc Ngục, một luồng ánh sáng màu đỏ máu từ thanh đao gào thét bay ra, từng cây đại thụ màu đỏ lửa phía trước nhanh chóng bị vỡ nát thành từng mảnh từng mảnh. Ánh sáng từ thanh đao phong hơn ba mươi dặm mới ngừng lại, nói một cách khác hơn ba mươi dặm trong rừng rậm đều bị một đao kia chém đứt toàn bộ.
Đây cũng không phải là loại cây bình thường, loại cây này có tên là Hỏa Nham, có nghĩa là cứng rắn giống như nham thạch trong lửa. Cho dù là Nhân Hoàng bình thường muốn chém gãy cũng phải hao tốn chút thời gian, loại cây này là loại cứng rắn nhất bên trong Mộc Ngục.
Xoẹt!
Luồng sáng màu đỏ máu từ thanh đao gào thét phóng ra lần nữa, lần này ánh sáng từ thanh đao rõ ràng lớn hơn mấy phần so với vừa rồi, khí thế cũng hùng hậu hơn mấy phần.
Ầm Ầm Ầm!
Từng cây Hỏa Nham chắn ngang bị chém đứt, những nơi có luồng sáng từ thanh đao đi qua, điều có từng mảnh từng mảnh cây Hỏa Nham đổ xuống. Luồng sáng đó gần như không có giảm đi mà như mũi tên nhọn bay đi, vẻn vẹn thời gian mấy hơi đã vượt qua chặn đường hơn mười dặm, đã thế còn không giảm xuống mà vẫn tiếp tục phóng tới.
Rầm Rầm Rầm!
Sau khi phóng hơn sáu bảy mươi dặm, luồng sáng mới bởi vì năng lượng hao hết mà biến mất, những nơi luồng sáng đó đi qua đã khiến cho toàn bộ cây Hỏa Nham bị chém đứt.
- Oa oa...
Một tiếng than sợ hãi vang lên, miệng anh đào nhỏ nhắn của Bạch Hạ Sương mở ra, vẻ mặt chấn kinh. Nàng nhìn thần binh trong tay Lục Ly, ríu rít hiếu kỳ nói:
- Phu quân, thần binh này có thể giúp tăng gấp đôi uy lực,… Đúng là lợi hại nha.
Tính toán theo năm, Bạch Hạ Sương cũng hơn ba mươi tuổi, nhưng cho dù là dung nhan hay là tính tình lại không khác gì so với thiếu nữ.
Dạo gần đây coi như Bạch Hạ Sương cãi cọ một chút, khoảng thời gian trước đột phá Nhân Hoàng cảnh, tuổi thọ đoán chừng cũng tăng lên chút ít, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sống trên một hai ngàn năm là không thành vấn đề.
So sánh với tuổi thọ một hai ngàn năm thì bây giờ Bạch Hạ Sương hoàn toàn được coi như là thiếu nữ. Tuy nhiên trong lịch sử có rất nhiều cường giả có tuổi thọ vô cùng dài, nhưng lại không chắc chắn có thể sống tới năm tháng dài lâu như vậy. Cũng không phải là do xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, mà là do bọn họ cảm thấy sống không còn ý nghĩa gì nữa nên tự mình đi tìm chết.
Suy nghĩ kỹ một chút cũng có thể hiểu được, sau khi một người sống qua những năm tháng dài dằng dặc, sẽ cảm thấy tất cả không có gì thú vị bởi vì tất cả mọi chuyện họ đều đã trải qua.
Năm tháng quá dài, cảnh giới sẽ không còn tăng lên, bạn bè bên cạnh chết đi từng người, thậm chí có rất nhiều đệ tử cũng chết. Bọn họ sẽ cảm thấy như chết lặng, sẽ cảm nhận được buồn tẻ và không thú vị, sẽ cô độc, sẽ sầu não, từ từ sẽ xuất hiện suy nghĩ đi tìm chết...
Đương nhiên cũng có rất nhiều lão quái không cam tâm, bọn họ thường sẽ đi lang bạt tìm kiếm những nơi nguy hiểm, tìm kiếm nơi cực kỳ nguy hiểm bế quan tăng tu vi.