Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Lung đạo nhân?
Ba chữ này như có ma lực thần kỳ, không còn ai dám lộ ra chút sát ý, đều ngoan ngoãn ở phía dưới xem kịch, có hai người lộ vẻ mặt xin lỗi hướng Đường lão quái, tỏ rõ sẽ không hỗ trợ.
- Ha ha!
Vào thời khắc này, một tiếng cười đột ngột truyền đến, âm thanh kia tiếp tục vang lên:
- Đường lão quái, ta giúp ngươi giết Phong Điên Nhị Đạo được chứ? Ta không cần báu vật của ngươi, ngươi giúp ta làm một việc là được.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Vô số ánh mắt nhìn về phía Thiên Tà Châu, bởi vì nói chuyện là Lục Ly. Lục Ly ngồi không yên, chuẩn bị ra tay. Kẻ tà ác độc địa như Phong Điên Nhị Đạo, mỗi người đều có thể tru, càng miễn bàn năm xưa hai người này còn truy sát hắn.
Thiên Tà Châu không có thần uy, lơ lửng ở chân núi như một cục đá, đám người đều không cảm thấy đây là báu vật lợi hại gì. Nghe trong hạt châu truyền ra giọng nói trẻ tuổi, còn kiêu ngạo như vậy? Mở miệng đòi đánh chết Phong Điên Nhị Đạo? Đám người biểu cảm đùa cợt châm chọc, nhủ thầm đây là con cháu trác táng của nhà nào mà không biết trời cao đất rộng.
Đường lão quái hiển nhiên cũng không tin tưởng, thuận miệng đồng ý:
- Đừng nói một việc, các hạ nếu có thể giúp ta báo thù, Đường lão quái này làm nô cả đời cho ngươi cũng chẳng sao.
- Hạt châu này?
Phong Điên Nhị Đạo nhìn Thiên Tà Châu có chút quen mắt.
Lão quái áo đỏ suy nghĩ một hồi đột nhiên giật mình kêu lên:
- Đây không phải là hạt châu năm xưa đồ đệ Huyết Hoàng cưỡi sao? Tiểu tử... ngươi là đồ đệ của Huyết Hoàng?
Oong!
Thiên Tà Châu ánh sáng chợt lóe, Lục Ly người mặc thần giáp ra mặt, trong tay cầm Thần Khí, trên mặt nở nụ cười nói:
- Ta chẳng những là đồ đệ của Huyết Hoàng, ta còn là đồ đệ của Hằng Đế. Ta đến từ Đấu Thiên Giới, ta tên Lục Ly! Các ngươi đi Minh Giới tìm Diêm Vương gia kể khổ nhớ đừng báo sai tên!
Đồ đệ của Huyết Hoàng, đồ đệ của Hằng Đế, Lục Ly?
Rất nhiều người ánh mắt lộ tia mờ mịt. Bọn họ từng nghe uy danh của Huyết Hoàng, đám lão quái tiềm tu trong Hỗn Độn Luyện Ngục ít ai chưa nghe cái tên Huyết Hoàng, vị này là cường giả đứng đầu nhất, tâm ngoan thủ lạt, khá nhiều lão quái chết trong tay của hắn.
Đồ đệ của Hằng Đế là cái quỷ gì? Hằng Đế nào? Nếu là Hằng Đế từ Thần Giới trở về thì hơi lạ, Hằng Đế đã chết mấy chục vạn năm.
Lục Ly?
Cái tên này rất xa lạ, nhưng có hai lão quái mơ hồ từng nghe nói, nhưng trong một chốc không nhớ ra. Đám lão quái bọn họ không quá để ý việc của Cửu Giới, chưa từng nghe cũng bình thường.
Một lão quái đột nhiên nhớ đến điều gì giật mình kêu lên:
- Lục Ly? Là Lục Ly đánh chết Nhan Chân phải không?
Mấy lão quái khác sốt ruột nhìn kỹ chiến giáp trên người Lục Ly và thần binh cầm trong tay, vẻ mặt kinh hãi.
Thần Khí!
Không có gì có sức thuyết phục hơn thần giáp mà Lục Ly mặc, thần binh mà tay hắn cầm. Bọn họ ít nhiều có nghe về việc Nhan Chân bị giết, một số người tưởng đồn bậy, dù sao Nhan Chân được Thần Khí cùng thần binh, làm sao có thể bị giết?
Giờ phút này Lục Ly mặc thần giáp cùng thần binh là đã sáng tỏ mọi vấn đề. Nhan Chân bị giết thật, bị thanh niên trước mắt giết chết, bị Lục Ly giết.
- A?
Mắt Phong Điên Nhị Đạo trở nên lạnh băng, không kiềm được ngừng lại, mắt lóe tia nghiêm túc.
Đương nhiên, hai người trong lòng cũng có chút ngạc nhiên nghi ngờ, bởi vì Lục Ly quá trẻ tuổi, cảnh giới thoạt trông chỉ có Hóa Thần tiền kỳ, làm sao có thể đánh chết Nhan Chân?
Oong!
Thiên Tà Châu ánh sáng lấp lánh, Thần Thi xuất hiện, Lục Ly lười ra tay giết người, chỉ hướng Phong Điên Nhị Đạo, nói với Thần Thi:
- Giết hai tên đó cho ta.
Xôn xao!
Một đám lão quái náo động, hơi thở cuồng bạo trên người Thần Thi quá dày đặc. Bề ngoài của Thần Thi cũng rất kỳ dị, xác chết không đầu, còn có hai cánh, toàn thân màu hoàng kim, bộ dạng này rất dọa người.
Vèo!
Thần Thi giương đôi cánh, hóa thành một luồng sáng lao đi, tốc độ dọa sợ đám lão quái.
Lão quái áo đỏ trong Phong Điên Nhị Đạo lập tức giật mình kêu lên:
- Lão nhị, mau lùi!
Vụt vèo!
Ấn ký màu vàng trên cổ lão quái áo đỏ sáng lên, các bàn tay khô lâu che trời lấp đất chộp về phía Thần Thi. Cùng lúc đó, lão quái áo đỏ hai tay kết ấn, đánh ra một đám tiểu ấn màu vàng đất, liên tục ném về phía Thần Thi.
Đừng nhìn tiểu ấn nhỏ xíu, thoạt nhìn không có uy lực gì, đây là áo nghĩa thổ hệ cấp cao, một tiểu ấn sánh bằng một dãy núi, có được lực lượng khủng bố.
Bùm bùm bùm!
Khi tay xương khô chộp trúng Thần Thi thì từng bàn tay nổ tung, căn bản không tạo thành bất cứ thương tổn gì cho Thần Thi. Trên tay xương khô đều có kịch độc, đáng tiếc thân thể của Thần Thi cực kỳ mạnh mẽ, chút chất độc đó không cách nào đi vào thân thể của hắn.
Bùm bùm bùm!
Tiểu ấn bay tới, lực lượng cuồng bạo đánh vào người Thần Thi, mỗi lần Thần Thi bị đập trúng thì thân thể hơi rung lên, tốc độ bay bị ảnh hưởng một chút.
- Lợi hại!
Một đám lão quái cảm khái không thôi, trong tiểu ấn ẩn chứa lực lượng cuồng bạo mà vẫn không thể đẩy lùi Thần Thi? Vậy phòng ngự của Thần Thi khủng bố đến mức nào?
- Thần Thi không có linh hồn, sức chiến đấu còn quá yếu.
Lục Ly thì rất không hài lòng, Thần Thi không biết ứng biến, va đụng lung tung. Nếu như là người sống, dựa vào tốc độ như vậy có thể nhẹ nhàng né tránh, giờ phút này đều đã đánh chết một người.
- Đa tạ tiểu hữu!
Đường lão quái ban đầu không xem trọng Lục Ly, nhưng khi Thần Thi xuất hiện thì lộ vẻ mặt mừng như điên, bắt đầu phản kích, tấn công Phong Điên Nhị Đạo mãnh liệt.
Đường lão quái cảm ngộ áo nghĩa thủy hệ cường đại, vung tay lên, gió mưa đầy trời gào thét mà đến, những mưa gió này hình thành từng con rồng nước quấn lấy Phong Điên Nhị Đạo, ngăn cản bọn họ chạy trốn.
- Lão nhị, ngươi kiên trì một chút, ta đi giết thằng ranh kia!!!
Lão quái áo đỏ thấy trong một chốc không rút lui được thì nổi giận, ánh mắt âm u lạnh lẽo nhìn Lục Ly, muốn giết hắn, vậy thì Thần Thi không có người khống chế.
Đến tận lúc này lão quái áo đỏ vẫn không tin Lục Ly sao có thể đánh chết Nhan Chân được?