Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Những năng lượng màu đen này rõ ràng muốn chiếm cứ linh hồn của hắn. Lung đạo nhân nhờ cậy thời cơ ký kết khế ước muốn khống chế linh hồn của Lục Ly.
Oong!
Ấn ký ngân long sáng lấp lánh, một con rồng bạc bơi trong linh hồn Lục Ly, những năng lượng màu đen thoáng chốc bị ngân long cắn nuốt rất nhiều, một tiếng hét kinh hoàng vang lên:
- Đây là yêu hồn? Tiểu tử, ta sai rồi, mau khống chế yêu hồn dừng lại, nếu không thì linh hồn của ta bị cắn nuốt, không thể ký kết khế ước! Tiểu tử... không, đại nhân ta lần này thật sự biết sai, không dám làm bậy nữa, xin đại nhân bỏ qua cho ta!
- Hừ!
Lục Ly hừ lạnh một tiếng, trong lòng tràn ngập tức giận. Không ngờ Lung đạo nhân âm hiểm như vậy, nếu không phải hắn có ngân long thủ hộ, giờ phút này e rằng hồn phi phách tán rồi.
- Đại nhân, ta sai rồi, ta thật sự sai, mau khiến ngân long dừng lại, nếu không thì ta về sau không cách nào góp sức cho đại nhân!
- Đại nhân, ta biết rất nhiều chuyện trong Thần Giới, và cả Ma Vực nữa. Ta còn biết Ma Vực có một chỗ cất giấu trọng bảo, đó là do một Chí Tôn Thần Giới để lại. Đại nhân hãy bỏ qua cho ta, ta sẽ nói hết cho đại nhân!
- Đại nhân, chỗ đó chỉ có một mình ta biết, nếu ta chết thì Chí Tôn Thần Giới để lại chí bảo sẽ không còn ai biết...
Lời cầu xin của Lung đạo nhân không ngừng vang lên trong đầu Lục Ly, còn nhắc đến kho báu của Chí Tôn Thần Giới gì đó. Lục Ly hơi có chút động lòng, thầm ra lệnh cho ấn ký ngân long, khiến nó dừng lại.
Lục Ly vốn không nắm chắc mệnh lệnh của chính mình có hiệu quả hay không, bởi vì ấn ký ngân long cơ bản không chịu hắn khống chế. Nhưng lần này hắn hạ mệnh lệnh, ấn ký ngân long thật sự ngừng lại, năng lượng màu đen trong linh hồn của hắn nhanh chóng lui ra. Trong đầu Lục Ly vào lúc này cùng Lung đạo nhân có liên kết tinh thần, trên trán hắn xuất hiện một ấn ký, là hình dạng của Lung đạo nhân sau khi biến thành bán thú nhân.
Bên kia, Lung đạo nhân mệt mỏi mở mắt ra, trong con ngươi ánh sáng ảm đạm, tinh thần uể oải, xem ra linh hồn nhận được tổn thương rất lớn.
Oong!
Lung đạo nhân biến hình, nhanh chóng teo nhỏ, cuối cùng biến về hình dạng đạo sĩ.
Lung đạo nhân mặc vào áo đạo, quỳ xuống nói với Lục Ly:
- Lão đạo, kính chào chủ nhân.
Vèo!
Lục Ly nhấc tay giơ thần binh đánh ra một luồng Huyền Lực chém bay Lung đạo nhân. Lung đạo nhân không dám phòng ngự cùng tránh né, lồng ngực vốn đã một mảnh máu thịt nhầy nhụa, giờ phút này toàn thân đều là máu.
- Chủ nhân, lão đạo sai!
Lung đạo nhân bay về, lại quỳ xuống trước mặt Lục Ly, vẻ mặt cay đắng cùng hổ thẹn.
- Hừ!
Lục Ly hừ mạnh, nhưng không nói gì thêm. Hiện tại Lung đạo nhân biến thành linh thú của hắn, trừ ngược đãi Lung đạo nhân ra còn có thể làm cái gì? Dù sao không thể thật sự giết chết, dù gì là một tướng mạnh.
- Chính mình chữa thương đi!
Lục Ly lạnh lùng liếc Lung đạo nhân một cái, hắn cũng tự ăn vào một viên thuốc chữa thương, vừa rồi hắn bị chấn thương, tuy rằng không phải việc lớn, nhưng còn cần chữa thương một phen.
Vèo!
Phương xa truyền đến tiếng xé gió, Lục Ly nhìn thoáng qua, phát hiện là Đường lão quái, phỏng chừng là thấy xem bên này không có động tĩnh cho nên đến xem.
- A?
Đường lão quái từ xa tra xét được Lung đạo nhân quỳ ở trước mặt Lục Ly thì lộ biểu cảm kinh hãi. Vừa rồi nhìn thấy Lung đạo nhân bộc phát uy thế kinh thiên, Đường lão quái vốn đinh ninh Lục Ly không đánh lại, nhưng không ngờ chiến đấu kết thúc nhanh như vậy, Lung đạo nhân còn quỳ ở trước mặt Lục Ly?
Đây là... phục rồi?
Lung đạo nhân nhìn lướt qua Đường lão quái, ánh mắt âm u lạnh lẽo khiến Đường lão quái toàn thân nổi da gà.
Lung đạo nhân trầm tư một phen rồi hỏi ý:
- Chủ nhân, ta giết bọn họ được không? Dù sao biết thân phận của ta sẽ dẫn tới rất nhiều phiền phức.
- A?
Tim Đường lão quái lại rung lên, Lung đạo nhân gọi Lục Ly là chủ nhân? Chẳng lẽ Lung đạo nhân đã trở thành hồn nô của Lục Ly? Lục Ly quá dữ dội, còn trẻ mà sức chiến đấu kinh thiên, có thể thu phục Lung đạo nhân.
Nhưng khi Đường lão quái nghe thấy Lung đạo nhân muốn giết người thì tim đập loạn nhịp, tốc độ và thực lực của hắn kém xa Lung đạo nhân, muốn trốn cũng không được.
- Không sao...
Lục Ly vẫy tay, không quan tâm nói:
- Ngươi hiện tại theo ta, cho dù cường giả toàn bộ Cửu Giới đến tấn công thì ta đều có thể bảo vệ ngươi, sợ cái gì?
Lục Ly nói rất cuồng vọng, nhưng hắn có bản lĩnh đó.
Đường lão quái nghe vậy thì lộ vẻ kính nể, nhanh chóng bay tới trước mặt Lục Ly, quỳ xuống nói:
- Đường Minh Triết kính chào Lục đại nhân, lão hủ không biết nên đền đáp ơn lớn của Lục đại nhân như thế nào, nguyện đi theo đại nhân, làm tùy tùng của đại nhân, góp chút sức nhỏ nhoi.
Lục Ly giúp Đường lão quái đánh chết Phong Điên Nhị Đạo, còn cứu mạng Đường lão quái, con người của Đường lão quái có vẻ khá trọng tình nghĩa, xem vừa rồi không chạy trốn liền biết.
Lục Ly khá là thưởng thức tính tình của Đường lão quái, hắn gật đầu nói:
- Đường lão quái, đứng lên đi, nếu ngươi muốn theo ta một khoảng thời gian thì cứ theo. Chờ đánh chiếm Cửu Giới rồi sẽ chia một giới cho gia tộc của ngươi!
- A?
Đường lão quái nghe lời này thì mừng như điên, vốn chỉ muốn báo ơn, không ngờ rằng Lục Ly rộng rãi như vậy.
Còn về... có thể đánh chiếm được Cửu Giới hay không thì Đường lão quái không nghĩ nhiều. Lão quái mạnh như Lung đạo nhân còn bị thu phục, yêu nghiệt đến từ Đấu Thiên Giới này còn có cái gì không làm được?
- Các ngươi có từng gặp người này chưa?
Lục Ly chữa thương xong, lấy một tấm hình ra, hỏi Lung đạo nhân và Đường lão quái. Đường lão quái nhìn kỹ, trong mắt lộ tia mờ mịt.
Lung đạo nhân thì nhìn sơ biết ngay, lập tức nói:
- Người này tên Lục Nhân Hoàng đúng không? Ba tháng trước có gặp lão đạo, nhưng bị lão đạo đánh chạy, chủ nhân muốn tìm đến hắn?
- Ừm!
Lục Ly gật đầu, nói:
- Đây là phụ thân của ta, ta đang tìm hắn, ngươi biết hiện tại hắn ở đâu không?
- A?
Lung đạo nhân vội vàng quỳ xuống nói.