Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1605 - Chương 1593: Hài Nhi Đến Chậm

Bất Diệt Long Đế Chương 1593: Hài nhi đến chậm

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hỏa lão quái xếp hạng hai trong Luyện Ngục Thập Lão, tuy chưa chắc đáng sợ hơn Lung đạo nhân biến hóa, nhưng người nổi tiếng không thể là đồn thổi, phải cẩn thận hơn.

- Lửa!

Lung đạo nhân phun ra một chữ, trong mắt lộ ra một chút kiêng kỵ nói:

- Hỏa lão quái chơi lửa, trong Cửu Giới hắn nói hạng hai thì không ai dám nhận hạng nhất. Điểm đáng sợ nhất của hắn là hấp thu ba loại thiên địa kỳ hỏa, ba loại lửa này được thiên địa tự nhiên dựng dục ra, rất là đáng sợ. Trong đó lợi hại nhất là Cửu Thiên Minh Hỏa, dù là ta cũng không dám cứng rắn đỡ, nếu không thì sẽ bị thiêu thành tro tàn.

- A?

Lục Ly nhướng mày hỏi:

- Chiến giáp Thần Khí của ta có thể chống cự không?

Lung đạo nhân suy nghĩ một hồi rồi bảo:

- Theo đạo lý thì được, phòng ngự của chiến giáp Thần Khí rất lợi hại, thần trận ở bên trong có thể hóa giải rất nhiều công kích cường đại, đặc biệt là độ mạnh công kích của võ giả phàm nhân chỉ có bấy nhiêu. Nhưng... đại nhân vẫn nên cẩn thận, Cửu Thiên Minh Hỏa có máu trắng, bên trên có những khuôn mặt trẻ sơ sinh, nếu đại nhân nhìn thấy hãy né tránh ngay.

Lục Ly trong lòng nắm chắc, tiếp tục khống chế Thiên Tà Châu bay, lại bay thêm một canh giờ, hắn từ xa đã nhìn thấy một vực sâu lớn. Hắn phát hiện gió từ bốn phương tám hướng xoay tròn thổi vào vực sâu, hình thành vòng xoáy lớn, cảnh tượng rất là rung động lòng người.

- Đã đến Thiên Phong Thâm Uyên!

Lục Ly trầm giọng quát một tiếng với Lung đạo nhân, thần niệm quét qua bốn phương tám hướng, hắn rất nhanh tập trung vào một người, hắn mang theo Lung đạo nhân từ trong Thiên Tà Châu.

Lộ Phong từ bên dưới bắn tới, lão quái này trầm giọng quát:

- Đại nhân, đạo nhân, nếu tình báo không sai thì Băng Ma hẳn là ở dưới Thiên Phong Thâm Uyên. Đám người Hỏa lão quái phỏng chừng cũng ở bên dưới! Ba ngày trước có người nhìn thấy bọn họ bay hướng bên này.

Lục Ly nhìn qua Lung đạo nhân. Lung đạo nhân lập tức ném một miếng ngọc phù cho Lục Ly, còn mình thì như con chim to bay về phía Thiên Phong Thâm Uyên, rất nhanh lao vào vòng xoáy bên dưới, biến mất không thấy.

Trong Thiên Phong Thâm Uyên mờ tối, căn bản không thấy rõ, hơn nữa thần niệm không cách nào tra xét quá xa. Gió xoáy to lớn giống như cái mồm to của cự thú, có thể cắn nuốt tất cả sinh linh.

Bùm!

Không lâu sau, ngọc phù trong tay Lục Ly vỡ vụn, hắn không có chần chừ, thân thể đi vào Thiên Tà Châu, điều khiển viên ngọc lao về phía lốc xoáy.

Thiên Tà Châu vừa vào vòng xoáy, bởi vì Lục Ly không khống chế hạt châu xoay tròn theo gió, vì vậy gặp công kích rất mạnh. Lục Ly cảm giác mức độ công kích của gió to ở đây không thua gì Hóa Thần tiền kỳ, âm thầm líu lưỡi.

Hắn khống chế Thiên Tà Châu bay thẳng xuống, một đường lao xuống đáy vực sâu, Thiên Phong Thâm Uyên rất sâu, bay bảy, tám vạn trượng mới đến đáy vực.

Lung đạo nhân ở đá vực sâu, từ xa đã trầm giọng quát:

- Đại nhân, nơi này có dấu vết chiến đấu, có dấu vết từng thả ra áo nghĩa hỏa hệ cùng băng hệ!

Thần niệm của Lục Ly tìm kiếm bốn phía, phát hiện bên dưới căn bản không có người, nhưng tra xét được chỗ góc có một con đường.

Mới vừa rồi phát hiện đường hầm, Lung đạo nhân bẩm báo nói:

- Trong đường kia có một đường hầm truyền tống, hẳn là nối với một giới diện hoặc là tiểu thế giới.

- Đi!

Lục Ly ra Thiên Tà Châu, mang theo Lung đạo nhân lao vào phía cuối đường hầm, ở bên trong quả nhiên nhìn thấy một lối ra tối đen hơi tỏa sáng.

Thần giáp hiện ra ngoài người Lục Ly, thần binh xuất hiện trong tay, dẫn đầu xông vào cửa đường hầm.

Một luồng sáng trắng vụt qua, Lục Ly phát hiện đến một tiểu thế giới, bởi vì Thiên Địa Huyền Khí ở đây rất yếu, nơi này cơ hồ không có hoa cỏ cây cối, một mảnh tiêu điều.

Lung đạo nhân vào theo, Lục Ly không chút suy nghĩ, mang theo Lung đạo nhân lại lần nữa đi vào Thiên Tà Châu, bay về phương xa.

Ầm ầm ầm!

Chỉ mất nửa canh giờ, phương xa vang lên một mảnh tiếng nổ, mơ hồ có thể nhìn thấy bầu trời bị xé ra từng mảng, xung quanh có nhiều con dân nhân tộc kỳ dị tựa như gặp trận chiến diệt thế, kinh hoàng chạy tứ tán.

- Chắc chắn là phụ thân!

Thần niệm của Lục Ly khuếch tán ra phương xa, thấy không gian phương xa bị đóng băng, khe nứt không gian bị đông lại, trên bầu trời xuất hiện các tòa thành băng to lớn, có áo nghĩa băng hệ lợi hại như vậy thì hẳn là Lục Nhân Hoàng.

- Ha ha ha!

Phương xa vang tiếng cười to bảo:

- Băng Ma, ngươi còn có thể chống bao lâu? Có thể thả ra mấy lần đóng băng thiên địa? Ngoan ngoãn đầu hàng đi, nếu không thì lão tổ sẽ đốt ngươi thành tro tàn!

- Băng Ma? Phụ thân!

Lục Ly trong lòng run lên, Thiên Tà Châu bay nhanh như ánh sáng.

Rất nhanh, thần niệm của hắn khóa chặt một nam nhân trung niên toàn thân đẫm máu, đứt một bàn tay, nhiều chỗ trên cơ thể bị đốt không ra hình người.

Hắn ánh mắt thoáng chốc trở nên đỏ máu, bay vọt ra Thiên Tà Châu, rống to:

- Phụ thân, hài nhi đến chậm, người chịu tội!

Lục Nhân Hoàng rời khỏi Đấu Thiên Giới đã được vài năm, sau khi Lục Ly đánh bại Đại Ma Thần không lâu sau thì hắn rời đi, mấy năm nay chưa trở về lần nào.

Lục Nhân Hoàng không biết chuyện xảy ra trong Đấu Thiên Giới, bởi vì hắn không hứng thú với mấy chuyện đó, nếu hắn biết cường giả Cửu Giới xâm nhập Đấu Thiên Giới thì đã sớm trở về.

Tính cách của Lục Nhân Hoàng có chút giống Lục Chính Dương, khá cố chấp, nhận định một việc rồi thì đi đến đường cùng. Cho nên mấy năm nay hắn lang bạt trong Hỗn Độn Luyện Ngục, mới được gọi bằng Băng Ma, ý là hắn tu luyện đã nhập ma.

Cả đời Lục Nhân Hoàng chỉ thích một nữ tử, đó là nương thân của Lục Ly, nữ nhi của tù trưởng Địch Long bộ lạc. Khi thê tử sắp chết, hắn không còn cách nào khác, bỏ mặc nhi tử nữ nhi, ôm thê tử nhảy vào tuyệt địa vực sâu hàn băng.

Chuyến đi này dài mười mấy năm, thê tử mình yêu cuối cùng vẫn không thể nào cứu về, hắn cũng bị nhốt dưới vực sâu. Bắt đầu từ ngày đó, trái tim của hắn đã chết, trong lòng chỉ có đôi nhi nữ của mình và con đường võ đạo.

Bình Luận (0)
Comment