Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bọn họ cảm thụ được thần uy trên người Thần Thi. Bọn họ rõ ràng hôm nay sẽ có một trận ác chiến, lại không ngờ rằng Thần Thi một đấm giây giết một người trong nhóm.
- Trốn!!!
Trừ Hỏa lão quái ra, ba Hóa Thần đỉnh phong khác cơ hồ không có chần chừ, lập tức lùi nhanh ra sau.
Sức chiến đấu của họ ngang ngửa với lão quái mới chết, nếu Thần Thi một đấm có thể đánh chết Hóa Thần đỉnh phong, bọn họ ở lại thì chỉ có nước chịu chết.
- Lung đạo nhân, giao ba người kia cho ngươi, ta tự mình xử Hỏa lão quái!
Lục Ly vẫy tay, Lung đạo nhân gầm rống mà đi.
Lục Ly giơ lên thần binh, từ xa chỉ hướng Hỏa lão quái, nói:
- Hỏa lão quái, ngươi bó tay chịu trói hay để ta tự mình chém đứt toàn bộ tay chân của ngươi?
Xoẹt!
Thần Thi bay nhanh ra, Lục Ly cho hắn mệnh lệnh là đánh chết tất cả mọi người, Hỏa lão quái không trốn nên Thần Thi tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Hỏa lão quái không đáp lại lời của Lục Ly, trong tay hiện ra một cái lò, hai tay nâng lên, lò bay lên cao, nhanh chóng biến to. Sau đó nắp lò mở ra, từng dúm lửa như nước đổ xuống, hình thành bức tường lửa phía trước Hỏa lão quái.
Nhiều chỗ trên cao vốn đều là băng sương, nhưng khi lửa hiện ra thì băng sương nhanh chóng tan rã. Lửa này rõ ràng không phải loại lửa bình thường, nhiệt độ rất cao. Lục Ly cách mấy nghìn trượng vẫn cảm thụ được nóng cháy từ bên kia.
Bùm!
Thần Thi bay tới, đụng vào tường lửa, khiến Lục Ly kinh ngạc là, tường lửa giống bức tường thật, chặn đường tiến lên của Thần Thi. May mắn thân thể Thần Thi mạnh mẽ, lửa chỉ đốt đen làn da chứ không bị thương.
Thần Thi bị chặn đường tiến lên, bản năng vung nắm tay đánh vào tường lửa, nhưng nắm tay như chạm mặt nước, tường lửa chỉ hơi vặn vẹo.
Lục Ly thông qua liên kết tinh thần ra lệnh cho Thần Thi:
- Thần Thi, đi đập cái lò ở bên trên!
Thần Thi vỗ hai cánh bay lên cao, một đấm đánh vào lò.
Bùm!
Cái lò thoáng chốc bị đánh bay, tường lửa cũng sụp đổ theo, lửa bay đầy trời, nhiều chỗ ở phía dưới bốc cháy lửa hừng hực. Khói đen bay nghi ngút, dân bản xứ ở phương xa càng thêm hoảng loạn.
Vèo!
Thần Thi tiếp tục bay về phía Hỏa lão quái. Hỏa lão quái đã sớm lui ra, bàn tay to chộp hư không, cái lò bị đánh bay đi xa lại như mũi tên nhọn bay về.
- A!!!
Phương xa vang tiếng hét thảm, sau khi Lung đạo nhân biến thân thì tốc độ ngang ngửa Thần Thi, dư sức đuổi theo mấy lão quái bình thường. Cây cột đá đập mạnh thì Lục Ly mặc chiến giáp Thần Khí cũng phải bị thương, Hỏa lão quái Hóa Thần bình thường sao đỡ nổi?
Hỏa lão quái và Lục Nhân Hoàng nhìn thoáng qua bên kia, vừa lúc nhìn thấy một lão quái bị Lung đạo nhân giơ cột đá đập thành thịt nát, hai người lộ biểu cảm kinh hãi. Hỏa lão quái mắt lấp lóe, nghĩ rằng rốt cuộc nên lùi hay tiến?
Lục Ly xuất hiện, tay cầm thần binh, trên người mặc thần giáp, nếu đánh chết hắn thì thần binh thần giáp đều thuộc về Hỏa lão quái, vậy thì có thể dẫn dắt Hỏa gia công chiếm một trong bốn đại giới diện, đặt nền móng cơ nghiệp vạn thế cho Hỏa gia.
Nhưng Lục Ly có thể đánh chết Nhan Chân, Lung đạo nhân nghe theo mệnh lệnh của hắn, còn có một Thần Thi. Tất cả điều này khiến Hỏa lão quái có chút e ngại, sơ sẩy một cái thì hôm nay lão quái này cũng phải chết tại đây.
- Liều một phen!
Hỏa lão quái cắn răng, thọ nguyên của hắn không nhiều, Hỏa gia không xuất hiện cường giả quá mạnh, chỉ có ba Hóa Thần, hai người đi Đấu Thiên Giới bị Lục Ly giết. Thù sâu như biển máu không thể không báo, hắn liều một phen không chừng còn có thể giúp Hỏa gia phú quý một phen.
Lùi một vạn bước, dù hắn muốn trốn thì có thể trốn đến đâu? Chạy thoát hòa thượng cũng không chạy khỏi miếu nổi, sớm muộn gì Lục Ly cũng sẽ truy sát đi Linh Tuyền Giới, hắn chạy nhưng Hỏa gia có thể chạy hết được không?
Sau khi có quyết định, ánh mắt Hỏa lão quái lộ tia điên cuồng, lò lửa trong tay bỗng ném ra, lần này không ném theo đường thẳng mà là đường cong.
Nắp lò mở ra, lửa trong lò lửa đổ xuống, bởi vì lo lửa bay cao nên lửa ngưng tụ tường lửa kéo dài ra, vây quanh Thần Thi đang bay tới vào.
Lò lửa bay vòng quanh Thần Thi, nhốt Thần Thi ở trong đó. Lần này lửa chẳng những vây thành một vòng như thùng nước, không bỏ qua bên trên và dưới, thả ra một cái chụp lửa bao bọc Thần Thi vào trong.
Vèo!
Hỏa lão quái vây khốn Thần Thi xong thân thể như chim to bay đến gần Lục Ly.
- Lục Ly, lui ra, để ta!
Lục Nhân Hoàng tuy bị thương rất nặng, nhưng nhìn thấy Hỏa lão quái bay về phía Lục Ly thì bản năng muốn che chở nhi tử. Lục Nhân Hoàng bay vọt tới bên này, một tay vung lên, muốn thả ra áo nghĩa đóng băng thiên địa.
- Phụ thân đừng nhúc nhích!
Lục Ly không thèm nhìn Hỏa lão quái, mỉm cười nhìn Lục Nhân Hoàng, giơ thần binh, nói:
- Nhi có hai món Thần Khí, thần giáp cùng thần binh, nhi còn từng giết đệ nhất nhân Cửu Giới Nhan gia tộc vương. Hỏa lão quái này có chút thực lực nhưng nhi không sợ lão, phụ thân hãy chữa thương, xem hài nhi báo thù cho phụ thân như thế nào.
- A...?
Lục Nhân Hoàng không ngốc, chẳng qua lo lắng nên bị loạn, nghe Lục Ly nói xong, thần niệm của Lục Nhân Hoàng quét qua thần binh cùng thần giáp trên tay Lục Ly, con ngươi co rút, bước chân ngừng lại.
Hắn không biết Lục Ly làm sao lấy được Thần Khí, còn nói đã đánh chết tộc vương của Nhan gia? Nhưng Lục Nhân Hoàng tin tưởng tính cách của Lục Ly, Lục Ly không phải con cháu trác táng chỉ biết nói mạnh miệng khoác lác.
Vèo!
Lục Ly thấy Lục Nhân Hoàng không xông đến, hắn yên tâm, thân thể bay đi, đầu tiên là thả ra Linh Phong Thành Bảo.
Trên bầu trời thoáng chốc xuất hiện một thành bảo to lớn màu xanh, bao phủ Lục Ly và Hỏa lão quái vào trong.
Lục Ly biết dựa vào áo nghĩa phong hệ thì không cách nào đánh bại Hỏa lão quái, nhưng hắn vẫn muốn thử xem. Nguyên nhân lớn hơn nữa là muốn trong chiến đấu dung hội quán thông áo nghĩa phong hệ, xem thử có cơ hội dung hợp không.
Sau khi thả ra Linh Phong Thành Bảo, Lục Ly nhanh chóng thả ra Linh Phong Thần Binh, tiếp theo là áo nghĩa phong thúc. Theo sau không đợi Hỏa lão quái phản kích, hắn liên tục thả ra áo nghĩa phong sát, áo nghĩa phong quyển, áo nghĩa phong nhẫn...