Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1634 - Chương 1622: Siêu Cấp Đại Năng

Bất Diệt Long Đế Chương 1622: Siêu cấp đại năng

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp họa.

Tù trưởng mạnh nhất trong hai bộ lạc chỉ có Bất Diệt cảnh, đám con dân phần lớn đều không có bất cứ sức chiến đấu, một khi bị dư ba công kích của cường giả lan tới thì sẽ tan xương nát thịt.

Vù vù vù!

Càng lúc càng nhiều cường giả theo bốn phương tám hướng bay tới, tụ tập bên ngoài thành Thần Hoàng. Tù trưởng và các trưởng lão của hai bộ lạc bị dọa sợ, bọn họ nhìn thấy rất nhiều con dân thu thập tài sản trong nhà, muốn mang đi nhiều thứ đáng giá thì rất tức giận, đã lúc nào rồi còn lề mề?

May mắn các cường giả ở trên cao chỉ vây quanh ngoài thành, không công kích, thành Thần Hoàng cũng không có bất cứ động tĩnh, đại chiến tạm thời chưa bùng nổ. Tù trưởng và các trưởng lão của hai bộ lạc miễn cưỡng bình tĩnh, trong lòng đều âm thầm cầu nguyện đại chiến đừng diễn ra, nếu không thì hai bộ lạc phỏng chừng đều sẽ bị san thành đất bằng.

Vù vù vù!

Hơn một nửa con dân của hai bộ lạc rút lui, cường giả tụ tập bên ngoài thành Thần Hoàng đã đến bảy, tám mươi người, toàn bộ khí thế như long tượng, đè ép con dân bộ lạc nghẹt thở.

- Chẳng lẽ nhóm người này thật sự sắp tấn công thành Thần Hoàng? Bọn họ không sợ Nhan Thiên Thần tức giận, giáng thần phạt xuống?

Nhiều cường giả như vậy tụ tập ở đây, khẳng định không phải tới chơi, nhớ lại lúc trước truyền ra tin đồn, nói tộc vương Nhan gia Nhan Chân bị giết, tù trưởng của hai bộ lạc trong lòng một mảnh khủng hoảng, bọn họ đều là con dân Thần Hoàng Giới, luôn luôn tín ngưỡng Nhan Thiên Cương, bọn họ tự nhiên không hy vọng thành Thần Hoàng bị phá vỡ.

Xoẹt xoẹt!

Không lâu sau, phương xa truyền đến tiếng xé gió sắc nọn, một hạt châu bay xé gió đến, tiếp đó một thanh niên tóc trắng mang theo mấy cường giả hiện ra giữa không trung.

Phát sinh cảnh tượng khiến hai cái tù trưởng cùng rất nhiều trưởng lão khiếp sợ, đám cường giả tụ tập bên ngoài thành Thần Hoàng lập tức xúm lại, cùng nhau khom người trầm giọng hét to:

- Tham kiến Lục đại nhân!

- Cái này...

Một tù trưởng và mấy trưởng lão trong bộ lạc nhìn nhau một cái, đều có chút không dám tin tưởng. Nơi này có bảy, tám chục lão già, rất nhiều người phỏng chừng sống trên nghìn tuổi vậy mà vái chào một thanh niên tóc trắng? Thanh niên này hơi thở sinh mệnh trẻ tuổi như vậy, cùng lắm chỉ hơn ba mươi tuổi.

- Lục đại nhân? Chẳng lẽ là Lục Ly trong lời đồn đánh chết Nhan tộc vương?

Một trưởng lão thì thào một tiếng, tù trưởng cùng trưởng lão khác hoàn toàn thay đổi sắc mặt.

Tù trưởng hét to:

- Đi, đi mau, khiến tất cả võ giả mang theo tộc nhân lập tức đi, bỏ lại mọi thứ!

Tù trưởng ra lệnh, trong bộ lạc lập tức gà bay chó sủa, tù trưởng cùng các trưởng lão nhìn thanh niên đứng trên trời, tựa như nhìn thấy lệ quỷ.

Đối với con dân bộ lạc thì tộc nhân Nhan gia đều là con cháu của thần. Tộc vương Nhan gia Nhan Chân càng là người phát ngôn của thần ở Phàm Nhân Giới, lại bị thanh niên tóc trắng đánh chết, thanh niên này chẳng khác nào ma quỷ.

- Đều đứng lên đi!

Thanh niên tóc trắng trên trời cao đúng là Lục Ly, ánh mắt của hắn thản nhiên nhìn quét những người có mặt, nghe Hỏa lão quái giải thích nơi này không có người của Quân gia, hắn mở miệng nói:

- Trong chư vị có một số gia tộc trước kia có chút hiểu lầm với Lục mỗ, hôm nay qua đi, Lục mỗ sẽ bỏ qua chuyện cũ. Mọi người cùng nhau đồng tâm hiệp lực, công phá thành Thần Hoàng, đến lúc đó chia đều tài phú của Nhan gia cho mọi người.

- Đa tạ Lục đại nhân!

Một đám lão quái lại lần nữa đồng thanh hét lớn, tuy rằng Lục Ly chỉ có hơn ba mươi tuổi, nhưng bọn họ kêu tiếng đại nhân cực kỳ thuận miệng. Thế giới này luôn hiện thực như vậy đấy, bất luận tuổi tác, chỉ thấy thực lực. Nắm tay đủ cứng thì ngươi là đại nhân, thực lực không mạnh thì ngươi lớn tuổi cỡ nào cũng chỉ có thể cúi đầu.

- Được rồi!

Lục Ly ánh mắt nhìn qua Hỏa lão quái nói:

- Hô lên đi, gọi người của Nhan gia đi ra nói chuyện.

Hỏa lão quái hắng giọng, trầm giọng quát:

- Hiện tại ai làm chủ việc Nhan gia? Đi ra gặp mặt!

Giọng nói của Hỏa lão quái dùng Huyền Lực dốc hết sức phát ra, âm thanh chấn thiên động địa, vang tận mây xanh, phạm vi mấy nghìn dặm đều có thể nghe thấy. Hai bộ lạc gần đó còn có người không rút lui, bị chấn hai chân mềm nhũn ngã xuống đất.

Lục Ly cho rằng thành Thần Hoàng là Thần Khí, giờ phút này khẳng định có cao tầng của Nhan gia khống chế, tình huống bên ngoài đều bị theo dõi. Bọn họ hẳn là nghe rõ lời của Hỏa lão quái.

Lục Ly đoán đúng rồi, trên thực tế bên ngoài không thấy rõ tình huống trong thành Thần Hoàng, trên tường thành đứng nhiều trưởng lão Nhan gia. Xuyên qua vòng bảo hộ bọn họ có thể xem rõ ràng mọi tình huống ở bên ngoài, bọn họ nghe được lời của Hỏa lão quái.

Nhan Chân chết rồi, Nhan gia tuyển một tộc vương mới, đại trưởng lão Nhan gia Nhan Hử làm tộc vương, hắn cũng đang đứng trên tường thành.

Hắn trầm ngâm giây lát, trong tay cầm một miếng ngọc phù, đó là hạch tâm khống chế thành Thần Hoàng, tay hắn lấp lánh Huyền Lực, nói với ngọc phù:

- Ta là Nhan Hử, tộc vương Nhan gia đương nhiệm. Hỏa lão quái, Lung đạo nhân, cùng với chư vị xâm nhập Thần Hoàng Giới ta là có ý gì? Phải chăng các ngươi đều muốn đối đầu với Nhan gia ta? Chư vị hãy suy nghĩ cho kỹ, đừng bị ai đó che mắt. Lão tộc nhà ta gần đây truyền lời về, bảo rằng lâu nhất cỡ trăm năm nữa người sẽ trở thành siêu cấp đại năng Thần Giới, đến lúc đó có thể quay về Đấu Thiên Giới. Đối đầu với Nhan gia ta thì các ngươi phải suy nghĩ rõ ràng hậu quả.

Xôn xao!

Lời của Nhan Hử thông qua ngọc phù truyền ra thành Thần Hoàng, vang bên tai tất cả lão quái, vô số lão quái thoáng chốc thay đổi sắc mặt.

Nếu Nhan Thiên Cương thật sự quay về Đấu Thiên Giới, lần này tất cả gia tộc xâm nhập Thần Hoàng Giới đều sẽ tộc phá người chết.

Một câu nói của Nhan Hử khiến rất nhiều người muốn đánh trống rút lui, mặc kệ có công phá được thành Thần Hoàng hay không, chỉ cần Nhan Thiên Cương có thể quay về Đấu Thiên Giới thì mọi người gặp phiền phức lớn.

Một siêu cấp đại năng Thần Giới từ Thần Giới trở về, có thể mang đến sức phá hoại lớn cỡ nào? Ai cũng không dám tưởng tượng!

Bình Luận (0)
Comment