Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly đưa ra điều kiện quá tốt, Thần Hoàng Giới, đây là giới diện lớn nhất, phì nhiêu nhất Cửu Giới, ai mà không động lòng?
Cao tầng Nhan gia làm bộ dạng như vậy khiến tộc vương, trưởng lão của nhiều gia tộc phụ thuộc âm thầm khó chịu, không tin tưởng bọn họ như vậy sao? Làm tổn thương lòng họ. Tuy rằng rất nhiều người không đến mức làm ra như việc này, giờ phút này bị cao tầng Nhan gia kích thích, trong lòng khó tránh có ý tưởng
- Công thành!
Lục Ly vung mạnh tay, trầm giọng quát:
- Nếu ai mở ra thành Thần Hoàng, toàn bộ Thần Hoàng Giới sẽ thưởng cho gia tộc bọn họ, Lục Ly này nói được làm được.
- Công thành!
Hỏa lão quái rống to một tiếng, trên người hiện ra vô số đèn lửa hoa sen, liên tục không ngừng đụng về phía thành Thần Hoàng. Hỏa lão quái ra tay, cường giả Hỏa gia và Linh Tuyền Giới đều hành động.
- Grào grào!
Lung đạo nhân biến thân, trước kia hắn không biến thân ở trước mặt mọi người, bây giờ trở thành linh thú của Lục Ly, đã bị lộ thân phận thì hắn bất chấp. Lung đạo nhân biến thành một con mãnh thú viễn cổ, cầm cây cột đá to lớn ném mạnh về phía thành Thần Hoàng.
- Công thành!
Tất cả người Trần gia quát lớn, cường giả Hóa Thần khác không đứng bàng quan. Lục Ly ở phía sau nhìn ngươi, nếu ai chọc hắn khó chịu, e rằng sẽ bị hắn giết ngay.
- Đánh nhau, chạy nhanh!
Tù trưởng của hai bộ lạc gần đó nhìn thấy đầy trời tia sáng bắn tới thì sợ hãi tái mặt. Hai người bất chấp trong bộ lạc còn một số người không kịp rút lui, mang theo một đám trưởng lão chạy như bay rời đi.
Nhiều cường giả thả ra công kích, chỉ cần một chút dư ba rơi xuống đủ khiến bọn họ tan xương nát thịt.
Ầm ầm ầm!
Nghe tiếng gầm rú kinh thiên từ thành Thần Hoàng, hai tù trưởng quay đầu nhìn, trong lòng đều khủng hoảng không thôi. Thành Thần cứng rắn không thể phá trong lòng bọn họ, lần này có thể chống đỡ được nhiều cường giả oanh kích hay không?
Gần trăm Hóa Thần liên hợp công kích, trường hợp phi thường lộng lẫy.
Mỗi Hóa Thần đều có công kích khác nhau, có người thả ra huyết mạch thần kỹ, có người thả ra áo nghĩa công kích, có người công kích như ngân hà rũ xuống, có người thả ra đầy trời thiên thạch, có người thả ra những con rồng nước kinh thiên, có người đánh ra hư ảnh từng con cự thú kỳ dị, có người thả ra một đám con rối hình người, liên tục va chạm về phía thành trì.
Cảnh tượng rất đẹp, thần niệm của Lục Ly quét qua, không ai giả vờ làm cho có, đều cố gắng công kích.
Nhưng hiệu quả không quá rõ ràng, ngoài thành Thần Hoàng có một vòng bảo hộ màu đen, tỏa ánh sáng đen chói lòa, nhiều người công kích qua nhưng vòng bảo hộ thành trì không dao động chút nào, ngược lại ánh sáng đen càng sáng hơn.
- Thần Thi, đi!
Lục Ly thả ra Thần Thi, tấn công thành trì dồn dập. Tiếc rằng công kích của Thần Thi không làm sứt mẻ vòng bảo hộ, thành Thần Hoàng tựa như một tấm thuẫn cứng, chặt chẽ không thể phá, cứng rắn không thể phá vỡ.
Lục Ly không ra tay, lơ lửng giữa không trung, sắc mặt bình tĩnh nhìn một đám người, giám sát mọi người.
Lục Nhân Hoàng xem một lúc thì ngồi không yên, gia nhập trận doanh công kích, hắn thả ra vô số băng trùy, tựa như những thanh kiếm bén bắn về phía thành trì.
Thời gian từ từ trôi qua, đánh hơn hai canh giờ, thành Thần Hoàng đều không có một chút biến hóa.
Lục Ly vẫn không hành động, trấn giữ hậu phương, giám sát mọi người ra tay, hắn có thể rõ ràng cảm thụ được rất nhiều người giảm chậm tốc độ công kích, mức độ công kích lặng lẽ yếu đi
Sĩ khí bắt đầu sụt xuống, làm một hơi, lần thứ hai yếu, lần thứ ba hết. Công kích thành Thần Hoàng dù sao không thể mang đến ích lợi trực tiếp cho một số người, nhiều người không có thù hận thấu xương với Nhan gia, sau khi công kích lâu như vậy mà không có bất cứ biến hóa, những Hóa Thần này khó tránh trong lòng chán nản.
Không chỉ riêng là những người đó, thật ra ngay cả Lục Ly trong lòng đều có chút chán nản. Nhiều cường giả Hóa Thần như vậy, nếu là thành trì bình thường, phỏng chừng hợp sức một kích liền có thể nổ nát.
Thành Thần Hoàng được gọi là đệ nhất thành Cửu Giới, trong lịch sử từng có Thần Linh đến công kích, không phải chỉ một Thần Linh, cuối cùng đều tay trắng trở về. Thần Linh còn không công phá nổi thành trì thì sao có thể hợp sức một kích liền có thể nổ nát.
Giọng giễu cợt của Nhan Hử từ trong thành vọng ra:
- Các ngươi đừng làm biếng, tiếp tục dốc hết sức oanh kích đi! Thành Thần Hoàng có nhiều năng lượng, các ngươi đánh năm trăm năm thì ta phỏng chừng ánh sáng thần trận hộ thành ở ngoài thành sẽ yếu bớt. Đánh hai, ba nghìn năm chắc chắn thành Thần Hoàng sẽ bị phá, các ngươi nỗ lực đi!
Lời của Nhan Hử khiến sĩ khí bên ngoài càng thấp xuống, tuy rằng bọn họ cũng đều biết Nhan Hử có chút nói ngoa. Nhưng thành Thần Hoàng có phòng ngự mạnh như vậy, hấp thu năng lượng mấy chục vạn năm, phỏng chừng phải mất mấy trăm năm mới đánh phá nổi.
Liên tục công kích mấy trăm năm?
Không nói một ít lão quái không có nhiều thọ nguyên, không biết sống nổi mấy trăm năm nữa không, dù có đủ thọ nguyên thì ai mà liên tục oanh kích mấy trăm năm? Không nói tươi sống mệt chết, việc khô khan buồn tẻ như vậy e rằng không kiên trì nổi vài năm.
- Ha ha ha ha ha ha!
Lục Ly cất tiếng cười to, đáp lại:
- Nhan Hử, đừng cho rằng thành Thần Hoàng là Thần Khí thì ghê gớm? Nhan Chân mặc chiến giáp Thần Khí vẫn bị ta đánh chết. Ta gần đây đang nghiên cứu trận pháp cấm chế, hiểu rõ về thần trận, để ta đi tham ngộ một khoảng thời gian, chốc nữa ta tự mình ra tay đánh vỡ thành Thần Hoàng!
Oong!
Lục Ly đi vào trong Thiên Tà Châu, âm thanh truyền ra:
- Mọi người cố gắng lên, tiêu hao năng lượng của thành Thần Hoàng, qua một thời gian ngắn ta sẽ tự mình ra tay, bảo chứng phá vỡ thành Thần Hoàng, đến lúc đó mỗi người có trọng thưởng!
Lời của Lục Ly khiến một đám người hơi dấy lên một tia hy vọng, Nhan Chân mặc chiến giáp Thần Khí lại bị Lục Ly đánh chết, đây là sự thực không thể phủ nhận. Không chừng Lục Ly thật sự có thể phá vỡ thành Thần Hoàng thì sao?
Lục Ly lần này không có đi vào nội điện, mà là đi đại điện chứa vô số cuốn sách trận pháp cấm chế.