Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly còn nhớ rõ gần đó có một khe núi, tốc độ gió trong khe núi rất biến thái. Mấy chỗ này đều khiến trong lòng hắn mơ hồ có chút xúc động, hắn có thể nhạy bén phát hiện có nơi tồn tại thiên vận.
Vèo!
Hắn đầu tiên là bay quanh dãy núi một lần, nhắm mắt lại, dùng tâm cảm thụ gió bốn phía biến ảo, cảm thụ thiên vận tồn tại xung quanh.
Đi trong núi non, Lục Ly thu thần giáp đang mặc vào trong người, mặc cho gió to thổi vạt áo bay phần phật, tóc trắng bay rối.
Gió ở đây rất bá đạo, thổi rát mặt, thậm chí còn cảm giác bị gió cạo rách. Phải biết rằng, phòng ngự thân thể của Lục Ly rất mạnh, công kích bình thường đừng hòng thương tổn làn da của hắn, đủ thấy gió ở đây sắc bén.
Lúc đi lúc ngừng, trong đầu Lục Ly hiện ra Chân Ý Đồ, hiện ra mười hai áo nghĩa phong hệ, trong lòng nhanh chóng thôi diễn, lặp đi lặp lại xác minh.
Ù ù!
Lục Ly đến nơi có tiếng nổ mạnh, tiếng nổ ở đây rất mau, màng tai của hắn bị chấn chảy máu. Hắn nhắm mắt làm ngơ, đứng một ngày một đêm tại đây.
Theo sau hắn lại đi khe núi kia, đứng trong khe núi chịu đựng cuồng phong, đứng suốt mấy ngày.
Lục Ly luôn nhắm mắt, hắn có thể cảm thụ bốn phía có một ít thiên vận tồn tại, hơn nữa hắn bởi vì tham ngộ mười hai áo nghĩa phong hệ, có cảm giác thân thiết và quen thuộc với những thiên vận này.
Hoa nở hoa tàn, mây cuốn mây tan.
Lục Ly đi trong dãy núi xung quanh suốt ba tháng, trong đầu thỉnh thoảng có chút xúc động, nhưng đợi hắn muốn tìm kiếm chút xúc động đó thì phát hiện không tìm được gì, không bắt được cái gì.
Giống như gió lớn đầy trời này, hắn rõ ràng có thể cảm giác được, có thể bị thổi rát mặt, nhưng không nhìn thấy, không bắt được.
Lục Ly thầm sốt ruột, có vài việc làm đi làm lại không có bất cứ thành quả, đổi thành người khác sẽ cảm thấy ức chế, nôn nóng, đều sẽ cảm xúc mất cân đối.
Hắn quyết đoán ngừng tu luyện, nghỉ ngơi hết nửa ngày, ăn một ít thức ăn, đi dạo trong sơn mạch. Hắn không có cố ý đi cảm ngộ, đi thật bình thường, xem thử có thu hoạch ngoài ý muốn gì không?
Một ngày, hai ngày, năm ngày.
Mắt của Lục Ly dần trở nên mờ mịt, tự mình hoài nghi. Mười hai bức Chân Ý Đồ, mười hai áo nghĩa, tuy rằng có cùng nguồn gốc, liên kết với nhau, nhưng muốn hoàn toàn dung hợp, và phải làm cùng lúc thì khó khăn biết bao?
Đây không phải bột mì, nhào nặn lại với nhau là xong.
Lại đi trong khe núi kia, Lục Ly bởi vì rối rắm nên không chú ý nhiều tình huống bên ngoài. Tốc độ gió ở đây cực nhanh, Lục Ly bỗng bị gió cuốn đi, bay đi đầu bên kia khe núi.
Gió ở đây bay càng nhanh thì Lục Ly cũng bay đi nhanh hơn, hòa cùng hạt cát tro bụi ở trong gió, trên người của hắn đều là gió cát, thoạt trông càng giống hạt cát lớn.
- A?
Lục Ly vào thời khắc này trong lòng khẽ động một cái, hắn bị cuồng phong thổi bay, trong tốc độ cao hòa cùng gió cát, thành một phần của gió cát?
- Chẳng lẽ...?
Lục Ly bị xúc động, toàn thân run rẩy. Hắn cảm giác dường như bắt lấy một điểm, nếu lần mò theo đó đào móc thì có lẽ có thể dung hợp Chân Ý Đồ!
Bùm!
Lục Ly bị thổi ra khe núi, rớt mạnh xuống một mảnh đất hoang ở phía trước. Lục Ly không quan tâm, lập tức tại chỗ ngồi xếp bằng, đi vào trạng thái cảnh giới Không Linh, bắt đầu bế quan tham ngộ.
Hú hú!
Chỗ này là cửa khe núi, gió rất lớn, thổi vù vù, vạt áo và tóc của Lục Ly bị thổi bay phần phật. Nhiều chỗ trên áo Lục Ly bị thổi rách, mái tóc trắng dơ bẩn, trên mặt đều là tro bụi cùng vết bẩn, thoạt trông giống như một kẻ lang thang
Một ngày, hai ngày, năm ngày!
Lục Ly đang bế quan đột nhiên mở ra mắt, trong con ngươi tràn ngập tức giận, phất tay vỗ mạnh về phía ngọn núi nhỏ ở phương xa.
Bùm!
Núi nhỏ chia năm xẻ bảy, đầy trời đất đá tung tóe, bị cuồng phong cuốn lấy một mảnh cát bụi.
Lục Ly không giận không được, hắn đang trong phút then chốt bế quan, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn bế quan mấy tháng thì có xác suất rất lớn dung hợp Chân Ý Đồ.
Nhưng bây giờ xuất hiện việc ngoài ý muốn, linh hồn bị xúc động, hắn phát hiện một việc khiến hắn rất khiếp sợ, liên kết tinh thần giữa hắn và Thần Thi yếu dần.
Thần Thi bị ấn ký ngân long luyện hóa, trở thành con rối của Lục Ly, có liên kết tinh thần chặt chẽ với hắn. Từng cử động của Thần Thi đều bị Lục Ly thông qua liên kết tinh thần theo dõi.
Hiện tại liên kết tinh thần yếu dần, hỏi sao Lục Ly không giật mình? Nếu liên kết tinh thần giữa Thần Thi và Lục Ly hoàn toàn biến mất, vậy thì hắn sẽ mất quyền kiểm soát Thần Thi.
Hắn không biết nơi nào xảy ra vấn đề, nhưng hắn biết không thể tiếp tục mặc kệ.
Hắn nhất định phải lập tức trở về Thần Hoàng Giới, nếu không thì Thần Thi mất đi khống chế, có lẽ sẽ giết chóc lung tung, Lục Nhân Hoàng ở lại bên kia.
Đương nhiên, Lục Ly hắn có thể khiến Hòa Nguyệt thông báo Lục Nhân Hoàng rời xa Thần Thi, nhưng Thần Thi thoát khỏi khống chế khiến hắn giật mình. Ngày nào còn chưa tìm hiểu rõ ràng việc này, ngày đó Lục Ly không cách nào chuyên tâm tu luyện.
Còn một điều nữa, Tử Đế nói thân thể của hắn là thân thể mạnh nhất dưới Thần Giới tam trọng thiên, trong cơ thể của hắn ẩn chứa một loại thần thuật luyện thể siêu cấp, Lục Ly còn muốn đi Thần Giới, cẩn thận nghiên cứu một phen.
- Đi!
Lục Ly chỉ trầm ngâm giây lát, lập tức cưỡi Thiên Tà Châu lao về phía lối vào Băng Ngục. Liên kết tinh thần giữa Thần Thi và Lục Ly liên tục yếu bớt, nhưng muốn hoàn toàn cắt đứt liên hệ vẫn cần thời gian. Hắn có cơ hội về Thần Hoàng Giới trước khi Thần Thi hoàn toàn thoát khỏi khống chế.
- Hòa Nguyệt!
Đi vào Thiên Tà Châu, ra lệnh cho Hòa Nguyệt:
- Lập tức cảm ứng bên Thần Thi, xem coi có lạ thường gì không? Hỏi thăm phụ thân của ta, Thần Thi trong khoảng thời gian này có xảy ra vấn đề?
Hòa Nguyệt nhắm mắt ngồi xếp bằng, thông qua Tử Thể cảm ứng tình huống bên kia, Lục Ly một bên khống chế Thiên Tà Châu bay, một bên sốt ruột chờ đợi.
Qua nửa canh giờ, Hòa Nguyệt mới mở mắt ra, nàng cũng có chút chần chừ do dự, bẩm báo.