Hỏa Tiên Chi, Âm Minh Căn!
Hai loại linh dược này muốn bồi dưỡng ra nhất định phải tưới tiêu huyết dịch Huyền thú, huyết dịch Huyền thú càng cao cấp, phẩm chất linh dược bồi dưỡng ra sẽ càng tốt.
Đợi sau khi quản sự giới thiệu xong cách thức gieo trồng hai loại linh dược kia, Lục Ly trợn tròng mắt nói:
- Được rồi, đừng nói nữa, chúng ta tạm thời còn chưa có thực lực như thế, đợi sau này hẵng suy xét.
Hai loại linh dược này một hạt giống cần tận hơn ngàn Huyền Tinh, hơn nữa chí ít phải cần huyết dịch Huyền thú tam phẩm bồi dưỡng. Huyền thú tam phẩm tính ra có thể sáng ngang Hồn Đàm cảnh, bằng vào Liễu gia làm sao có thể bắt được? Còn nếu đi mua cũng lấy đâu ra nhiều Huyền Tinh đến thế, lại thêm mua nhiều Huyền thú tam phẩm như vậy, há lý nào lại không dẫn lên oanh động?
Yên phu nhân khẽ cười một tiếng, để quản sự kia đi xuống, sau đó liếc nhìn Lục Ly nói:
- Lục tiểu ca, các ngươi xem liệu chúng ta có thể hợp tác một phen? Chúng ta cung cấp hết thảy vật phẩm, các ngươi cung cấp phương thuốc. Đến lúc đó nếu có thể bồi dưỡng ra linh dược phẩm chất cao, lợi ích hai bên chia đôi.
- Chia đôi?
Dụ hoặc này quá lớn, hơn nữa lập tức liền có thể kéo được quan hệ với chiếc thuyền lớn Thiên Ngục thương hội, ngày sau ở Thiên Đảo Hồ ai còn dám trêu chọc hắn và Liễu gia?
- Không đúng!
Con ngươi Lục Ly khẽ chuyển, trong lòng ngấm ngầm cảnh giác, sự tình khác thường tất có dối trá. Thiên Ngục thương hội là của nhà ai? Của nhà Thiên Ngục lão nhân a, đó là đệ nhất bá chủ Thiên Đảo Hồ, thậm chí trong toàn Bắc Mạc đều là đại nhân vật tuyệt đỉnh.
Thiên Ngục lão nhân hùng bá Thiên Đảo Hồ hai ngàn năm, trong tay rốt cục có bao nhiêu tài phú? Có bao nhiêu tài nguyên? Toàn bộ bảo địa đỉnh cấp trên Thiên Đảo Hồ đều thuộc gia tộc Thiên Ngục lão nhân. Tài phú trong tay gia tộc bọn hắn lớn đến không cách nào tưởng tượng!
Đã vậy, vì sao Yên phu nhân còn muốn hợp tác với một tiểu nhân vật như hắn, hợp tác với một gia tộc thất thế như Liễu gia?
Dù bồi dưỡng ra được linh dược rất không sai, lại có thể kiếm được bao nhiêu Huyền Tinh? Khoan nói trong bán trường Thiên Ngục thương hội, một ngày có thể thu về bao nhiêu Huyền Tinh, riêng là đám Lục Ải Nhân kia một tên đã có thể bán năm vạn Huyền Tinh, Yên phu nhân cần gì phải nhìn trúng chút tiền cỏn con từ hợp tác với hắn?
Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp, nếu Yên phu nhân không mưu đồ Huyền Tinh, vậy khẳng định là có mưu đồ khác. Tỉ như răng thú trên người hắn, tỉ như huyết mạch thần kỹ của hắn, hoặc tỉ như... Lục Nhân Hoàng
Càng nghĩ Lục Ly càng cảm thấy không đáng tin, hắn trầm ngâm một lát, sau đó uyển chuyển nói:
- Yên phu nhân, việc này ta cần phải suy xét thật kỹ, đợi trở về thương nghị với trưởng lão trong gia tộc cái đã. Trước đa tạ ý tốt của ngươi.
Tròng mắt Yên phu nhân dập dờn quang sóng, vừa rồi sắc mặt Lục Ly biến huyễn mấy lần, nàng đã đoán được phần nào, lại cũng không hỏi gì thêm, chỉ đứng lên nói:
- Vậy được rồi, nếu ngươi muốn hợp tác, tùy thời có thể đến đây tìm ta. Ta còn chút chuyện, mạn phép cáo từ trước.
- Chờ đã!
Lục Ly như chợt nhớ ra điều gì, nói:
- Yên phu nhân, ta muốn mua sắm hai tên Lục Ải Nhân ở chỗ các ngươi, liệu... không phải muốn ngươi ưu đãi gì, chỉ là muốn hỏi xem, các ngươi có thể bí mật đưa tới giúp chúng ta không?
Yên phu nhân lại ngồi xuống, trầm ngâm khoảnh khắc rồi nói:
- Hai tên có đủ không? Hay là trực tiếp mua mười tên. Ta để giá rẻ cho, bốn vạn Huyền Tinh một tên, có thể bí mật giúp các ngươi đưa tới.
- Mười tên?
Lục Ly lắc đầu nói:
- Chúng ta không có nhiều Huyền Tinh như vậy, hơn nữa tạm thời cũng nuôi không nổi.
- Trước thiếu.
Yên phu nhân không cho là đúng nói:
- Huyền Tinh mua Lục Ải Nhân Huyền Tinh có thể trước thiếu nợ, lần này các ngươi đã bán ra mười mấy vạn Huyền Tinh, chắc cũng đủ nuôi sống chừng ấy Lục Ải Nhân.
Dưới gầm trời còn có chuyện tốt như vậy, có thể thiếu nợ mấy chục vạn Huyền Tinh? Lục Ly ngượng ngùng nói:
- Ngươi không sợ chúng ta chạy?
- Ha ha ha!
Yên phu nhân cười rạng rỡ, cả người rung lên, hỏi ngược lại:
- Ngươi dám chạy ư? Đừng nói là ở Thiên hồ đảo, dù có là khắp Bắc Mạc, còn có ai dám thiếu nợ Huyền Tinh nhà ta mà không trả?
- Cũng đúng…
Lục Ly vuốt vuốt cánh mũi, dám thiếu nợ Huyền Tinh gia tộc Thiên Ngục lão nhân mà không trả, sợ rằng ba thế lực Vương tộc ngũ phẩm đều không có lá gan như thế?
- Được rồi!
Lục Ly cắn răng nói:
- Vậy liền đa tạ Yên phu nhân, quay đầu chờ chúng ta bồi dưỡng ra Huyết Trùng Quả, nhất định sẽ lần lượt trả nợ sòng phẳng cho các ngươi. Lợi tức thế nào các ngươi cứ ra giá, ta ghi giấy nợ luôn.
Có mười tên Lục Ải Nhân này rồi, cần gì phải sợ Huyết Sát đảo nữa? Chỉ cần Lạc Thần đảo không công kích bọn hắn, ở phiến khu vực kia bọn hắn tuyệt đối có đủ năng lực tự vệ.
- Không cần!
Thấy Lục Ly đứng dậy muốn viết giấy ghi nợ, sắc mặt Yên phu nhân đột ngột chuyển vẻ trang nghiêm, nghiêm túc nhìn Lục Ly nói:
- Không cần lợi tức, cũng không cần viết giấy ghi nợ! Chẳng qua nếu sau này ta có chuyện cần hỗ trợ, Lục tiểu ca ngươi đừng chối từ là được.
- Đương nhiên sẽ không.
Lục Ly vội vàng đứng lên nói:
- Ân tình này của Yên phu nhân, ngày sau ta nhất định hồi báo.
- Vậy là được, có thời gian rảnh thì thường xuyên tới chơi, nơi này của ta tùy thời hoan nghênh ngươi.
Yên phu nhân đứng dậy cáo từ, Lục Ly lại có chút mơ hồ, Yên phu nhân này có vẻ xem trọng hắn quá mức? Vì một nhân tình với hắn, bỗng chốc cho vay mấy chục vạn Huyền Tinh, nhân tình của hắn đáng tiền vậy ư?
Yên phu nhân vừa về lại thiền điện, Bạch quản sự liền đi ra, hắn khẽ cau mày, có chút lo lắng nói:
- Phu nhân, ngươi có coi trọng tên Lục Ly này quá không? Một hơi cho hắn mượn bốn mươi vạn Huyền Tinh, chuyện này mà để gia tộc biết được, nhất định sẽ bị truy cứu.
Bạch quản sự sớm đã sai người điều tra về Lục Ly và Liễu gia, tin tức nắm giữ rất là hoàn chỉnh, ngay cả chuyện ở Vũ Lăng thành đều điều tra rõ ràng rành mạch.