Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bên kia, Lục Ly bay với tốc độ cao nhất lại đây, nhìn thoáng qua Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, Lục Nhân Hoàng, nhóm người hiểu ý lao theo hắn.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Lục Ly thả ra sát chiêu của Sát Đế, Nhan Hử bị lực lượng thiên địa trấn áp, không cách nào động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn công kích của mấy người đánh vào thân thể.
Nhan Hử sắc mặt cực kỳ khó xem, năng lượng đặc biệt trên người thất thoát khá nhiều, chỉ có thể giật mình kêu lên:
- Lão tổ!
Nếu Nhan Thiên Cương vẫn không hành động, e rằng Nhan Hử không chịu nổi vài đợt công kích, chờ hao hết năng lượng đặc biệt, với sức chiến đấu của hắn sẽ lập tức tan xương nát thịt.
- Xéo ngay!
Nhan Thiên Cương nhích người, hư ảnh di động. Thần Linh bình thường ngưng tụ phân thần thì không cách nào rời đi pho tượng quá xa. Bởi vì môi giới giữa họ và Đấu Thiên Giới là pho tượng và thần đàn, một khi phân thần rời đi quá xa rất dễ dàng tan vỡ.
Một hư ảnh to lớn cao mười trượng di động, thần uy trên người của hắn cũng di chuyển theo, tạo áp lực lớn cho đám người Lục Ly.
- Hừ!
Lục Ly thấy sắp giết được Nhan Hử, sao có thể khiến Nhan Thiên Cương lại đây phá hư, hắn mắt lạnh quét qua, ra lệnh:
- Thần Thi, không tiếc hết thảy giá đắt ngăn trở Nhan Thiên Cương
Lục Ly ra lệnh cho Thần Thi, nhưng thật ra là hạ lệnh với Huyết Linh Nhi. Huyết Tiên Đằng đã khống chế Thần Thi, còn khai quật nhiều bí mật của Thần Thi, tương đương với Thần Thi có được linh hồn.
Vèo!
Thần Thi lập tức bay về phía hư ảnh của Nhan Thiên Cương. Lục Ly thì từng nhát đao chém vào Nhan Hử, căn bản không cho hắn cơ hội chạy trốn.
Dưới tình huống bình thường, ánh đao màu đỏ của Lục Ly mà chém qua thì hoặc là trực tiếp đánh chết, hoặc là phòng ngự của đối phương quá mạnh bị chém bay.
Tình huống hiện tại của Nhan Hử rất đặc biệt, năng lượng màu vàng trên người của hắn có thể triệt tiêu công kích của Lục Ly, cho nên đù thân thể bị đẩy lùi thì chỉ thụt lùi mấy trượng, cho Lục Ly thời cơ công kích liên tục.
Nhan Hử nhiều lần muốn dịch chuyển tức thời rời đi, nhưng Lục Ly công kích liên miên không ngừng, thân thể của hắn mới nhúc nhích lập tức bị trấn áp, không cách nào dịch chuyển tức thời rời đi.
Ầm ầm ầm!
Cơ hội tốt như vậy, Lung đạo nhân, Hỏa lão quái cùng Lục Nhân Hoàng làm sao có thể bỏ qua? Ba người đều liều mạng công kích, định giết Nhan Hử trước khi Nhan Thiên Cương đến.
Nhưng Thần Thi có thể chống đỡ được Nhan Thiên Cương sao? Ba người cũng không có ôm hy vọng quá lớn.
- Xéo ngay!
Thần Thi chặn giữa đường, Nhan Thiên Cương tức điên, cầm loan đao chém mạnh, muốn chém bay Thần Thi.
Ngay lúc này, Thần Thi bỗng tỏa ánh sáng vàng chói lòa, nắm đấm thép đánh vào loan đao. Trong thiên địa vang tiếng nổ điếc tai, hư không bốn phía chấn động, sóng xung kích cuồng bạo khuếch tán bốn phương tám hướng.
- A!
Đám người Lục Ly luôn theo dõi bên kia, mọi người lộ biểu cảm kinh ngạc, Lục Ly cũng ngẩn ngơ, Nhan Thiên Cương ở phương xa lộ vẻ mặt giật mình.
Bởi vì công kích của Nhan Thiên Cương thế mà không cách nào khiến Thần Thi lui về phía sau nửa bước, loan đao xoay tròn đó có thể thoải mái đánh bị thương Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, nhưng không cách nào đánh lui Thần Thi nửa bước? Điều này khiến mọi người hết sức giật mình.
- Tuyệt!
Lục Ly chỉ ngây ra giây lát, trên mặt lộ ra nét vui mừng. Rất rõ ràng Huyết Tiên Đằng khống chế Thần Thi thì đào móc ra một phần năng lực, khiến sức chiến đấu của Thần Thi tăng nhiều, nếu không thì căn bản không cách nào dễ dàng đỡ công kích của Nhan Thiên Cương.
- Chết đi!
Lục Ly mặc kệ bên Thần Thi, huơ thần binh tựa như tia chớp liên tục chém vài nhát đao. Đám người Lung đạo nhân phản ứng lại, liều mạng công kích.
Nhan Hử sắc mặt trở nên cực kỳ nhợt nhạt, bởi vì năng lượng đặc biệt sắp tiêu hao sạch sẽ, hắn chỉ có thể kinh khủng rống to lên:
- Lão tổ, cứu ta!
Nhan Thiên Cương không cứu được hắn, Thần Thi bám chặt Nhan Thiên Cương.
Khi Lục Ly lại lần nữa thả ra sát chiêu, năng lượng trên người Nhan Hử hết sạch, cuối cùng chết đi, nổ thành huyết vụ trước ánh nhìn của Nhan Thiên Cương.
Nhan Thiên Cương tức giận gầm lên:
- Nhan Hử!
Âm thanh nổ vang màng tai con dân còn sống trong thành Thần Hoàng, rất nhiều người thân thể run lên, trên mặt lộ ra hoảng loạn. Nhan Thiên Cương không thể bảo vệ được Nhan Hử thì có thể che chở bọn họ không? Chẳng lẽ hôm nay thật sự là ngày tàn của Nhan gia? Thật sự là khắc tinh của Nhan gia?
Vù vù vù!
Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, Lục Nhân Hoàng cùng với Hóa Thần còn lại đều thở hắt ra một hơi dài. Phân thần của Nhan Thiên Cương tuy rằng di động đi tới, nhưng hắn không bảo vệ được Nhan Hử, việc này chứng minh hắn có thể vận dụng sức chiến đấu hữu hạn, chứng minh hắn không phải thật sự không gì mà không thể làm được, cũng chứng minh bên này có hy vọng thắng.
- Tản ra!
Lục Ly không thả lỏng, năm đó Đấu Thiên Đại Đế giáng xuống phân thần, sức chiến đấu mạnh mẽ khiến hắn đến bây giờ còn ký ức mới mẻ. Hắn có thần giáp, không sợ Nhan Thiên Cương, đám người Lục Nhân Hoàng thì sẽ dễ dàng bị giây giết.
Lung đạo nhân, Hỏa lão quái không dám cãi mệnh lệnh của Lục Ly, Lục Nhân Hoàng thì hơi do dự, nhưng thấy ánh mắt kiên nghị của Lục Ly, cuối cùng Lục Nhân Hoàng lui ra. Hóa Thần khác bây giờ có niềm tin mù quáng với Lục Ly, hắn vừa lên tiếng họ liền dạt sang hai bên.
Bùm bùm bùm!
Bên kia, Nhan Thiên Cương nổi giận liên tục thả ra loan đao chém vào Thần Thi, định đánh bay hoặc hủy Thần Thi. Nhan Thiên Cương không tin phân thần của mình không thể chém bay một Thần Thi, chẳng lẽ Thần Thi này là xác chết của Chí Tôn Hóa Thần sao? Dù là thân thể của siêu cấp đại năng Thần Giới, khi chết rồi cũng không thể mạnh như vậy đi?
Huyết Tiên Đằng khống chế Thần Thi, khai quật một số năng lực của Thần Thi, bị Nhan Thiên Cương liên tục chém hơn mười đao nhưng không lùi một bước, đứng sừng sững ở giữa không trung, chặn đường tiến lên của Nhan Thiên Cương.
Khiến rất nhiều Hóa Thần khiếp sợ là, công kích khủng bố như vậy có thể thoải mái khiến Lung đạo nhân, Hỏa lão quái tổn hại nặng, lại không cách nào đánh rớt một miếng vảy trên người Thần Thi.