Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nếu như có thể luyện chế ra Thần Khí thì sẽ để lại càng nhiều dựa vào cho Lục gia, hắn lên Thần Giới cũng dễ đi hơn.
Nghe nói trong Thần Giới hết thảy đều cần Thần Nguyên, không có Thần Nguyên thì nửa bước khó đi. Lục Ly đánh chết Nhan Chân, Nhan Hử cướp được một ít Thần Nguyên, nhưng không biết cách dùng. Đi Thần Giới nếu cần nhiều Thần Nguyên, hắn có thể luyện chế Thần Khí bán ra đổi lấy Thần Nguyên.
Lục Ly ở trong Thiên Tà Châu chìm đắm trong biển tri thức trận pháp cấm chế mênh mông, thời gian trôi qua nhanh, hắn cảm giác mới qua mười ngày, nửa tháng thì đã bị Hòa Nguyệt đánh thức.
Trần Vô Tiên đã đánh thông hàng rào không gian, Lung đạo nhân cùng Hỏa lão quái đã mang người giết vào tổ giới Nhan gia.
Hòa Nguyệt nhắc nhở Lục Ly lập tức đi vào tổ giới Nhan gia, bởi vì tổ giới còn có một danh hiệu khác, đó là kho báu. Tích lũy trăm vạn năm của Nhan gia đều nằm trong tổ giới.
- Đi, cướp báu vật!
Lục Ly lắc người xông ra ngoài, mang theo Thần Thi hóa thành hai luồng sáng trắng lao xuống vực sâu.
Một luồng sáng trắng vụt qua, Lục Ly đi tới một nơi non xanh nước biếc, tiếc rằng chỗ xinh đẹp này bây giờ bị máu tươi nhuộm đỏ.
Đám người Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, Trần Vô Tiên sớm tiến vào, đã bắt đầu đại khai sát giới. Đánh thông hàng rào không gian làm không gian bên này chấn động mạnh, người của Nhan gia đã sớm biết, bên này tụ tập nhiều võ giả.
Nhan gia không có nhiều Hóa Thần, tuy rằng gia đại nghiệp đại, nhưng lúc ở Đấu Thiên Giới đã bị giết tám người, đại chiến lần trước cũng chết nhiều Hóa Thần của Nhan gia, giờ trong tổ giới chỉ còn lại năm Hóa Thần.
Năm Hóa Thần này đã bị Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, Trần Vô Tiên hợp sức giết hai người, còn lại ba người liều mạng phản công, còn có rất nhiều Địa Tiên, Nhân Hoàng công kích mãnh liệt như nổi điên.
- Huyết Linh Nhi, ra tay đi!
Lục Ly quét mắt qua, không có xung động muốn ra tay. Võ giả của Nhan gia giống như thú hoang đến đường cùng, bọn họ chưa từng nghĩ đến chạy trốn hoặc có thể sống tiếp, chỉ muốn kéo vài người làm đệm lưng trước khi chết.
- Lục Ly, đồ ác ma! Tên ma đầu, ta liều với ngươi!
Một Hóa Thần lão quái nhìn thấy Lục Ly tiến vào thì lộ vẻ mặt dữ tợn, điên cuồng rống lớn vọt tới luân, giơ chiến đao định đánh chết Lục Ly.
- Ác ma, ma đầu?
Lục Ly cảm giác rất là mỉa mai, hắn cùng Nhan gia không oán không thù, trước kia chưa từng nghĩ sẽ chống lại Nhan gia.
Là Nhan gia mơ ước Thiên Tà Châu của hắn, tổ chức cường giả Cửu Giới xâm nhập Đấu Thiên Giới, tuy rằng cuối cùng bị hắn đánh lui, nhưng khiến nghìn vạn con dân vô tội của Đấu Thiên Giới chết đi.
Nhan gia hết lần này đến lần khác gây sự với hắn, nhiều lần xuống tay với con dân vô tội của Đấu Thiên Giới, hiện tại bị hắn trấn áp, mắng ngược lại nói hắn là ma đầu? Đây không phải là trò cười lớn nhất thế giới sao?
Lục Ly lười giải thích và nói nhiều, tùy tay vung chiến đao, một luồng ánh đao màu đỏ máu gào thét mà đi, Hóa Thần lão quái chưa kịp công kích lập tức bị lực lượng thiên địa trấn áp, theo sau bị ánh đao màu đỏ máu chém thành hai khúc.
Bùm!
Thần Thi một đấm đánh chết một Hóa Thần khác. Cây cột đá của Lung đạo nhân đập vào đầu Hóa Thần lão quái cuối cùng, tình hình cuộc chiến trên cơ bản hạ màn.
Tất cả Hóa Thần bị đánh chết, còn lại một đám Địa Tiên và Nhân Hoàng đối diện nhóm người Lung đạo nhân thì tựa như bầy dê, đứng im cho bọn họ công kích cũng giết không chết.
Chiến sự giai đoạn sau không có gì đặc sắc, bên này đơn phương bắt đầu đồ sát. Đồ sát mấy nghìn người, võ giả Nhan gia còn sống sót sốt ruột biết sợ, chạy trốn tứ phía.
- Các ngươi xem rồi xử lý.
Lục Ly phất tay, hắn không có đuổi theo giết, giao việc cho Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, Trần Vô Tiên.
Việc đồ sát chẳng có gì hay để xem, Lục Ly cũng không có sở thích biến thái, nhưng hắn suy nghĩ một hồi cuối cùng vẫn dặn dò vài câu:
- Đừng giết hài tử, mang về các đại gia tộc thu dưỡng đi
Lục Ly quyết tâm hủy diệt Nhan gia, không bỏ qua cho tất cả võ giả, nhưng không cần thiết chém tận giết tuyệt cả con nít. Tuy rằng bị các đại gia tộc thu dưỡng sẽ không có tiền đồ, cũng sẽ bị khi dễ, nhưng tốt xấu có thể sống tiếp.
Nhóm người Trần Vô Tiên lĩnh mệnh rời đi, Lục Ly thu Thần Thi vào. Tuy rằng Thần Thi bị Huyết Linh Nhi khống chế, nhưng Huyết Linh Nhi rất ngoan, không khác gì với linh thú của hắn, hiện Lục Ly chưa phát hiện có gì khác lạ.
Lục Ly chậm rãi bay trong tiểu thế giới, tổ giới của Nhan gia khá tốt, nơi này Thiên Địa Huyền Khí rất dày đặc, phỏng chừng giới diện này không nhỏ, mấy ức người ở vẫn còn dư.
Một đường bay đi, nửa canh giờ sau, Lục Ly đến bên ngoài một tòa tiểu thành, thành trì đã bị san thành đất bằng. Trong ngoài thành khắp nơi đều là xác chết, nhưng không thấy nhiều trẻ em, xem ra đám người Trần Vô Tiên không làm trái mệnh lệnh của hắn.
Tiếp tục bay đi, nửa canh giờ sau, Lục Ly đứng bên ngoài một tòa thành lớn. Thành trì này rất lớn, cũng rất cổ xưa, xem ra nó là vương thành của tổ giới Nhan gia.
Chiến sự nơi đây đã hạ màn che, trong ngoài thành đều là xác chết, không biết bao nhiêu người bị giết, nhiều đứa trẻ bị mang vào núi nhỏ bên cạnh, toàn bộ bị khống chế.
Trong thành, Trần Vô Tiên mang theo người bận rộn, góp nhặt báu vật, linh tài, tài nguyên trong vô số thành bảo. Giờ phút này, đất trống bên ngoài chất đống không gian giới chỉ cỡ mấy vạn chiếc, ai cũng không biết bên trong đựng bao nhiêu linh tài cùng báu vật.
Phú khả địch quốc!
Lục Ly bay xuống, tùy tiện lấy đi không gian giới chỉ quét mắt vài lần, phát hiện bên trong chứa đầy linh tài cùng các loại báu vật, hắn còn phát hiện một không gian giới chỉ tràn ngập chiến giáp Bán Thần Khí, ít nhất cỡ trăm món.
Lục Ly ngẫm nghĩ, ngoắc Trần Vô Tiên lại:
- Ngươi cẩn thận kiểm kê, ta chỉ cần sáu phần, còn lại ngươi và Lung đạo nhân, Hỏa lão quái chia nhau.
- A!
Hỏa lão quái, Trần Vô Tiên giật nảy mình, vẻ mặt không dám tin tưởng, bọn họ đều là hồn nô của Lục Ly, dù hắn không chia gì cho bọn họ thì họ đều sẽ không có một chút bất mãn.