Trận chiến này không thể tránh khỏi, dù lúc này Liễu gia rời khỏi Huyết Long Đảo thì cũng sẽ bị truy sát. Bởi vì thứ Huyết Sát đảo muốn không phải Huyết Long Đảo, mà là bí phương bồi dưỡng Huyết Trùng thảo trong tay Liễu gia.
Mà nếu có thể giành được phần thắng trong trận chiến này, Liễu gia liền sẽ triệt để đứng vững gót chân ở Thiên Đảo Hồ. Bằng vào Huyết Trùng thảo, Liễu gia có thể nhanh chóng lớn mạnh, khôi phục vinh quang năm xưa.
Còn nếu thua, Liễu gia chỉ có hai kết cục, hoặc là bị Huyết Sát đảo thôn tính, hoặc là tiêu thành tro bụi. Bất luận thế nào Liễu gia cũng sẽ không còn tồn tại, vận mệnh chờ đợi Lục Ly Liễu Di cũng sẽ cực kỳ bi thảm.
Bởi thế đám người Thất trưởng lão rất tích cực chuẩn bị cho chiến tranh, Thất trưởng lão đích thân đi Lạc Thần đảo một chuyến, mang theo ba vạn Huyền Tinh, đưa cho hai vị trưởng lão Hứa gia, xem xem có thể thuyết phục Hứa gia hỗ trợ, hoặc ít nhất cũng phải giữ thế trung lập.
Cửu trưởng lão cũng đi Lạc Thần đảo, cũng mang theo mấy vạn Huyền Tinh, dùng để mua sắm các loại đan dược. Hắn chuẩn bị mua sắm một nhóm đan dược đặc thù, để tiện phát huy hiệu quả trong chiến đấu sau này. Thậm chí còn định mua sắm một ít cấm chế, dùng để phụ trợ tác chiến.
Lục Ly và Liễu Di bí mật cùng theo, Lục Ly đã đột phá Thần Hải Cảnh trung kỳ, lại chỉ tiêu tốn mấy chục viên đan dược Thiên Huyền đan đắt đỏ.
Lục Ly vốn tưởng sẽ tiêu hao rất nhiều Thiên Huyền đan, ai ngờ hỏi qua Liễu Di mới biết mình tiêu hao như thế tính ra là còn ít. Có ba vị trưởng lão vì xung kích Thần Hải Cảnh hậu kỳ, mỗi người thậm chí tiêu hao tận mấy trăm viên Thiên Huyền đan…
Lần trước Lục Ly đi Thiên Ngục thương hội mang về mười mấy vạn Huyền Tinh, đến sau Liễu gia mở rộng dược điền, thu hoạch năm ngàn trái Huyết Trùng Quả, Liễu Di và Thất trưởng lão đi Thiên Ngục đảo một chuyến, Yên phu nhân không khấu trừ Huyền Tinh, trực tiếp mang về mười mấy vạn.
Tổng cộng hơn hai mươi vạn Huyền Tinh, đoạn thời gian qua đã tiêu hao hơn phân nửa, dự tính chuyến đi Lạc Thần đảo lần này, toàn bộ Huyền Tinh đều phải nện vào.
Lục Ly tới Lạc Thần đảo không phải để đi dạo, thân là một trong những võ giả mạnh nhất Liễu gia, lần chiến đấu này khẳng định cũng phải xuất chiến, bởi thế hắn đến Lạc Thần đảo là để mua Huyền khí.
Thiên Lân đao không phải Huyền khí, đối với chiến lực hiện tại của Lục Ly mà nói thì đã ý nghĩa không lớn. Nếu có được một thanh Huyền khí thuận tay, chiến lực tuyệt đối sẽ đề thăng không ít. Hiện tại Liễu gia lại không thiếu Huyền Tinh, tự nhiên phải trang bị Huyền khí tốt nhất.
Lục Ly và Liễu Di không đi thương hội Hứa gia, cũng không đi phân bộ Lạc Thần đảo của Thiên Ngục thương hội, mà tới một thương hội tên là “Huyền Khí Các”. Danh tiếng Huyền Khí Các này rất lớn, không chỉ có thương hội tại Thiên Đảo Hồ, mà trên khắp Bắc Mạc đều có, là sản nghiệp của một gia tộc siêu cấp.
Gia tộc ngoài Bắc Mạc không cách nào tiến vào Thiên Đảo Hồ, Huyền Khí Các này lại thủ đoạn thông thiên, chẳng biết làm sao mà nói động Thiên Ngục lão nhân, mở được thương hội ngay trong Thiên Đảo Hồ.
Thứ Huyền Khí Các bán tự nhiên là Huyền khí, Huyền khí tốt nhất Bắc Mạc gần như đều xuất từ Huyền Khí Các. Lục Ly muốn một món Huyền khí tiện tay, lựa chọn hàng đầu tự nhiên là ở nơi này.
Chẳng qua!
Dạo một vòng trong đại điện Huyền Khí Các, Lục Ly lại có chút thất vọng, không phải vì Huyền khí của Huyền Khí Các không đủ nhiều không đủ tốt. Trong tòa đại điện này có tận mười thanh Địa giai Huyền khí, đáng tiếc Lục Ly đều không thích, cảm giác không phù hợp.
Trong Huyền Khí Các có mấy tên thị nữ, ba vị chưởng quỹ, một người trong đó thấy vẻ mặt Lục Ly có chút thất vọng, bèn mỉm cười nói:
- Quý khách, có phải quý khách không hài lòng với Huyền khí nơi này? Ngươi có yêu cầu gì, liệu có thể nói cho tại hạ biết?
Lục Ly trầm ngâm thoáng chốc, sau đó mở miệng nói:
- Những này Huyền khí đều quá nhẹ, ta muốn binh khí nặng!
- Binh khí nặng?
Chưởng quỹ thu liễm ý cười trên mặt, trầm giọng hỏi:
- Binh khí nặng đến đâu mới gọi là binh khí nặng?
Lục Ly thuận miệng nói:
- Ít nhất phải vạn cân trở lên. Chỗ này có không? Không có thì ta đi nhà khác xem xem.
- Có!
Trên mặt chưởng quỹ lại hiện ý cười, chẳng qua hắn vẫn có chút khó hiểu hỏi:
- Rất nhiều Huyền khí đều có thể tăng phúc lực lượng, vì sao khách quan phải Huyền khí nặng như vậy? Phải biết Huyền khí quá nặng rất bất tiện cho phóng thích huyền kỹ.
Lục Ly nào biết huyền kỹ gì đâu, hắn chỉ có một huyền kỹ chính là Bôn Lôi, lúc xông vào Thiên Đảo Hồ Liễu gia đều thất lạc hết huyền kỹ, Lục Ly thậm chí còn chưa từng hỏi qua Liễu Di một câu.
Hắn khoát tay nói:
- Ngươi đừng quản nhiều như vậy, có thì đưa ra ta xem xem, không có thì thôi.
- Mời hai vị đi theo ta.
Chưởng quỹ làm động tác thỉnh mời, dẫn Lục Ly và Liễu Di tiến vào trong một gian thiền điện, hắn gọi tới một tên thủ hạ nói:
- Sai người nhấc Kình Thiên Kích ra đây cho hai vị quý khách đánh giá.
- Kích?
Lục Ly khẽ nhíu mày, hắn quen sử dụng đao, kích này sợ là khó mà quen tay được? Chẳng qua chưởng quỹ đã sai người lấy ra, hắn cũng không tiện lập tức rời đi, trước cứ xem qua rồi tính.
Lát sau, hai người giơ lên một hộp sắt cực lớn đi đến. Hộp sắt này dài hai thước, rộng một xích, Lục Ly và Liễu Di liếc nhau, binh khí này có vẻ lớn quá?
- Mở ra cho quý khách chiêm ngưỡng.
Chưởng quỹ hạ lệnh, một người trong đó liền mở ra hộp sắt, một thanh chiến kích màu đen cực lớn hiện ra trong tầm mắt Lục Ly và Liễu Di. Lục Ly quét mắt nhìn một lượt, con ngươi sáng lên, nhịn không được quát khẽ:
- Kích tốt lắm!
Kích trên thực tế là hợp thể giữa qua và mâu, nó vừa có lưỡi ngang lại vừa có lưỡi dọc, thành hình chữ “Thập” (十) hoặc chữ “Bặc” (卜). Bởi thế kích mới có đủ các loại công dụng như móc, mổ, đâm, cắt, năng lực sát thương cũng hơn hẳn qua và mâu.
Nếu là kích bình thường, Lục Ly khẳng định sẽ cảm thấy dùng không thuận tay, cũng không phù hợp. Nhưng giờ tận mắt chứng kiến Kình Thiên Kích, Lục Ly lại thật lòng yêu thích.