Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 172 - Chương 172: Điệu Hổ Ly Sơn

Bất Diệt Long Đế Chương 172: Điệu hổ ly sơn

Hai người xung phong đi trước, dẫn đầu xông vào trong rừng, tử tế thăm dò một phen, phát hiện không có mai phục, lúc này mới tiếp tục tiến quân về phía trước.

- Ồ?

Đi được một lút, hai tên trưởng lão đồng thời phát hiện có gì đó không đúng, bởi vì đột nhiên sương mù nổi lên. Mới đầu hai người còn tưởng là sương sớm, cũng không mấy để ý, nhưng sương mù càng lúc càng lớn, thoáng chốc đã trở nên nồng nặc, dùng thị lực hai người đều chỉ có thể thấy rõ trong khoảng cách chừng trăm trượng.

- Có vấn đề!

Nhị trưởng lão Huyết Sát bang kinh hô, hắn giận dữ hét:

- Mọi người nhanh dựa vào ta, đừng tách rời.

Ở một phía khác trong rừng Tam trưởng lão cũng lệnh nhân mã tụ lại bên mình, sương mù này tuyệt đối có vấn đề, rất có thể là một loại pháp trận mê vụ mà bọn hắn từng nghe nói qua.

Huyễn Vụ Trận!

Loại trận pháp này rất phổ biến, bên ngoài rất nhiều tổng bộ đại tông phái đều thường xuyên bố trí loại trận pháp cấm chế này, khiến cho người ngoài không cách nào nhìn rõ tình hình bên trong.

Chẳng qua trận pháp cấm chế như thế phải cần rất nhiều Huyền Tinh mới có thể bố trí, trừ dùng để trang bức ra, ý nghĩa thực tế không lớn, không vây khốn, cũng không tổn thương được địch nhân.

Bởi thế rất nhiều thế lực không uổng phí tiền đi mua loại pháp trận này, không ngờ Liễu gia lại chịu chơi đến thế. Chẳng qua đảo này nhỏ, trận pháp thạch cần phải chắc cũng ít, phỏng chừng chỉ khoảng mấy vạn Huyền Tinh thôi.

Sự thể khác thường tất có quỷ!

Liễu gia không khả năng cầm mấy vạn Huyền Tinh ném vào trong nước, hai tên trưởng lão lập tức lệnh nhân mã tụ lại bên người, như thế Liễu gia có mưu ma chước quỷ gì cũng vô dụng.

Cốc cốc cốc...

Đúng lúc này, phía bên trái trước mặt vang lên vô số tiếng xé gió, sương trắng quá nồng nặc không thấy rõ được gì, nhưng Nhị trưởng lão vẫn theo bản năng cảm giác được nguy hiểm, gầm thét:

- Cẩn thận.

- A!

- Lui, mau lui, là nỏ tiễn…

- Nỏ tiễn có độc... mọi người cẩn thận!

- Ngươi đụng vào ta, đừng loạn, đừng loạn...

- Lui khỏi rừng cây, nhanh!

Tiếng rống giận của Nhị trưởng lão không mang lại tác dụng gì quá lớn, rất nhanh từng tiếng kêu thảm vang lên dồn dập.

Nỏ tiễn phóng tới đầy trời, những nỏ tiễn này đều có độc, tốc độ rất nhanh, lực lượng vô cùng cường đại, chiến giáp của võ giả Huyết Sát bang bình thường đều có thể bị xuyên thủng.

Tiếng kêu thảm vang lên bốn phía, xen kẽ với đó là tiếng ồn ào, tiếng mắng chửi, tiếng hô lui lại, cả ngàn người loạn thành một đoàn. Then chốt nhất là tầm nhìn quá thấp, căn bản thấy không rõ tình hình bốn phía, khiến bọn hắn theo bản năng cảm thấy sợ hãi.

Tương tự, tình cảnh bên phía Tam trưởng lão cũng không khá hơn là bao, vô số nỏ tiễn bắn nhanh mà đến, bỗng chốc rối loạn đội hình bọn hắn.

- Loạn cái gì? Giết theo ta!

Nhị trưởng lão rống giận một tiếng, hắn thăm dò được cung tên có chừng bảy tám chục cây. Điều này chứng tỏ Liễu gia xuất động khoảng bảy mươi, tám mươi người, đây phỏng chừng đã là quá nửa võ giả của Liễu gia.

Nếu bên phía Tam trưởng lão nhân số cũng chừng này, như vậy người Liễu gia về cơ bản đã xuất động toàn bộ, chỉ cần giết sạch những người này, Liễu gia còn có thể đùa âm mưu quỷ kế gì nữa?

Nhị trưởng lão phẫn nộ lao vút về phía trước, nhưng càng xông tới hắn càng cảm giác được không bình thường, bởi vì trước mặt không ngờ lại có vài trăm người đang bôn tẩu về phía này. Cảnh ấy khiến Nhị trưởng lão rất là hoang mang, Liễu gia nào có nhiều người như vậy?

- Mẹ nó…

Đợi thấy rõ ràng người trước mặt, Nhị trưởng lão không khỏi nổi điên, trước mặt đúng là vọt tới vài trăm người, nhưng lại toàn là dân bản địa trên Huyết Long Đảo. Những người kia mặt ủ mày chau, vừa chạy tới vừa hô lớn:

- Chư vị đại nhân tha mạng a, chúng ta bị bức đành chịu, chúng ta không chạy người Liễu gia liền giết chúng ta.

Trong rừng sương trắng dày đặc, lại bị mấy trăm người này cản đường, đợi lúc Nhị trưởng lão xông qua, người Liễu gia sớm đã không thấy bóng dáng đâu.

Hưu

Chẳng qua phía bên phải vẫn mơ hồ nghe được chút động tĩnh, trong mắt Nhị trưởng lão lóe lên hàn quang, liếc nhìn năm tên đường chủ Thần Hải cảnh đi theo sau lưng, hắn cũng không quản được quá nhiều, vội vung tay lên nói:

- Đuổi!

Bảy tám mươi người Liễu gia đang ở ngay trước mặt, chỉ cần đuổi kịp Nhị trưởng lão cảm thấy một thân một mình cũng có thể đồ sát hết sạch. Võ giả Liễu gia quá ít, một khi đám người này bị đồ sát, đại cục liền định.

Hắn dẫn theo năm người cuồng chạy mà đi, tốc độ đề thăng đến cực hạn, thoáng chốc đã thấy được tiền phương có bóng người chớp động.

- Còn muốn trốn?

Nhị trưởng lão hét lớn một tiếng, tốc độ tăng nhanh mấy phần, hắn phát hiện ra một người, sau khi rút ngắn cự ly mới phát hiện là Cửu trưởng lão Liễu gia.

Nhìn thấy Cửu trưởng lão là điều rất bình thường, bất thường là phía trước chỉ có một mình Cửu trưởng lão chứ không nhìn thấy ai khác.

- Điệu hổ ly sơn!

Nhị trưởng lão cảm giác được bất thường, đang định quay đầu. Nhưng Cửu trưởng lão phía trước mặt lại đột nhiên ngừng lại, quay đầu nhìn Nhị trưởng lão nói:

- Trương Hải lão cẩu, ngươi sợ?

Một câu “Trương Hải lão cẩu” khiến Nhị trưởng lão giận sôi gan, gầm gào chạy vội mà đến, trong tay lóe lên một thanh trường kiếm lấp lánh kim quang, cách không bắn ra một đạo Huyền lực.

Hưu!

Thân thể Cửu trưởng lão phiêu động, khoái tốc né sang bên trái, nhẹ nhàng tránh ra công kích Huyền lực được đối phương phóng ra ngoài, tốc độ nhanh như quỷ ảnh, năm tên Thần Hải Cảnh đuổi theo sau lưng Trương Hải thấy vậy đều không giấu được vẻ kinh ngạc.

- Nhìn cái gì? Không phải là nuốt một viên Thần Phong đan thôi sao?

Trương Hải cười lạnh một tiếng, hắn thấy nhiều biết rộng, vừa nhìn liền thấy được chân tướng, lập tức quay sang mấy tên Thần Hải Cảnh hét lớn:

- Vây lại, giết hắn.

Cửu trưởng lão là một trong những cường giả mạnh nhất Liễu gia, nếu hắn đã muốn chết, Trương Hải cảm thấy tất phải thành toàn cho hắn.

Có điều Nhị trưởng lão Trương Hải và mấy tên Thần Hải cảnh Huyết Sát đảo không biết chính là... trong bụi cỏ cách bọn hắn mấy trăm trượng, Liễu Di đột ngột bóp nát khối ngọc phù trong tay, phát tín hiệu cho Cửu trưởng lão.

Bình Luận (0)
Comment