Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 175 - Chương 175: Đồ Hèn Nhát

Bất Diệt Long Đế Chương 175: Đồ hèn nhát

- Không biết, không biết!

- Quỷ ảnh màu xanh, thật khủng khiếp, chúng ta đã chết rất nhiều người.

- Đảo chủ nhanh đi, những lục nhân kia quá khủng bố, chúng ta trước lui, bằng không đều phải chết…

Mấy người rống lên, Huyết Cừu vốn đang bạo nộ muốn giết vào trong rừng, nhưng giờ lại có chút chần chờ. Hắn đợi thêm khoảnh khắc, nhìn thấy rất nhiều người hoảng loạn chạy trốn ra, cuối cùng quyết định ở ngoài này nhìn xem tình huống, trong rừng rậm tràn ngập sương mù, ai cũng biết tình hình trong đó rốt cục thế nào?

Đợi một lát, trong rừng đã không thấy có ai trốn ra thêm, Huyết Cừu liếc nhìn vài lần, trong lòng không khỏi hoảng hốt. Bởi vì số trốn ra được chỉ chừng ba, bốn trăm người, Tam trưởng lão và phần đông Thần Hải Cảnh đều không thấy bóng dáng đâu? Chẳng lẽ đều đã tử trận?

Sa sa sa!

Trong rừng truyền ra tiếng bước chân nhỏ nhẹ, một người thanh niên kéo lê chiến kích chui ra, đứng ở ngoài bìa rừng nhìn bọn họ nói:

- Huyết Cừu, ngươi đường đường là đảo chủ Huyết Sát đảo, không ngờ lại chỉ biết trơ mắt nhìn thủ hạ bị giết? Ngươi sao hèn quá vậy?

Ấn tượng của Huyết Cừu với Lục Ly không phải rất sâu, chỉ có chút quen mặt mà thôi. Huyết Bất Quy bên cạnh hắn lại nổi giận rống to:

- Phụ thân, hắn chính là Lục Ly, mau giết hắn.

- Giết ta?

Lục Ly khẽ cười lạnh lùng, quay người đi vào trong rừng, sau đó quay đầu nhìn đối phương một cái nói:

- Phụ thân ngươi còn không có lá gan đó, hắn chỉ là tên chết nhát thôi!

Trong con mắt duy nhất của Huyết Cừu bùng lên lửa giận, nhưng hắn lại cường hành nín nhịn, không đi truy sát Lục Ly, ngược lại vung tay nói:

- Trước về lại trong chiến thuyền, rút lui!

- Lục Ly, ngươi chờ đó cho ta.

Huyết Bất Quy cắn răng nghiến lợi hô một tiếng, hắn cũng không phải kẻ ngu, rất nhanh liền nghĩ rõ ràng. Thế cục hôm nay quá quỷ dị, tình huống bất minh, nếu Huyết Cừu dẫn người xông vào, rất có thể sẽ toàn quân lật chìm.

Đợi đám người Huyết Cừu rút lui, Lục Ly và mấy người Thất trưởng lão mới đi ra bên ngoài. Thất trưởng lão có chút không hiểu hỏi:

- Lục Ly, sao không dẫn theo Lục Ải Nhân truy kích? Vừa rồi nếu lao ra, rất có thể sẽ đánh chết được Huyết Cừu.

- Không có khả năng này!

Lục Ly lắc đầu nói:

- Địa thế bên ngoài trống trải, Huyết Cừu lại cách rừng cây quá xa. Nếu hắn sai người liều chết ngăn cản Lục Ải Nhân, bản thân hắn thì đứng từ ra phóng ra Huyền lực, như vậy liền có thể nhẹ nhàng mài chết Lục Ải Nhân. Một khi Lục Ải Nhân chết hết, chúng ta liền nguy hiểm.

- Cũng có lý…

Thất trưởng lão khẽ gật đầu, vừa rồi Lục Ly ý đồ chọc giận Huyết Cừu, Huyết Cừu lại không mắc mưu, nếu Huyết Cừu tiến vào trong rừng thì tốt biết mấy.

- Không hay!

Thất trưởng lão như chợt nhớ ra điều gì, đột nhiên biến sắc, quát khẽ nói:

- Lập tức sai người đưa tin, dặn tộc trưởng đừng xung động, tuyệt đối không được dẫn theo Lục Ải Nhân truy kích ra ngoài rừng.

Phía Liễu Di, ngoài đảo cũng có một tên Hồn Đàm cảnh, nếu Liễu Di mạo muội hành động, dẫn theo Lục Ải Nhân xông giết đi ra, vạn nhất bị tru sát thì nguy? Lục Ải Nhân chính là căn bản của Liễu gia, tuyệt đối không thể tổn thất.

Một tên trưởng lão vội vàng lao vút về hướng đông, Lục Ly và Thất trưởng lão lại không dám rời đi, bọn hắn phải ở lại nghiêm mật giám thị đám người Huyết Cừu.

Sau ba nén hương, tên trưởng lão Thần Hải Cảnh kia trở về, nét mặt đầy vẻ đành chịu bẩm báo nói:

- Ta tới trễ, tộc trưởng và Cửu trưởng lão dẫn theo Lục Ải Nhân xông giết đi ra. Mặc dù chém giết hơn ba trăm người Huyết Sát đảo, nhưng cũng tổn thất hai tên Lục Ải Nhân.

- Hồ đồ a!

Thất trưởng lão thốt lên tiếc nuối, đây chính là mười vạn Huyền Tinh a, may mà chỉ tổn thất hai tên Lục Ải Nhân, còn không ảnh hưởng tới đại cục.

Hưu!

Nơi xa một tên thám báo chạy vội tới, bẩm báo nói:

- Huyết Cừu lui, phía đông Tứ trưởng lão Huyết Sát bang cũng lui, xem ra là muốn quay về Huyết Sát đảo.

Mấy tên Trưởng lão liếc nhìn về phía Thất trưởng lão, một người hỏi:

- Thất trưởng lão, làm thế nào? Hay là chúng ta dẫn người đánh tới Huyết Sát bang?

Trong mắt Thất trưởng lão chớp qua một tia ý động, hiện tại bọn hắn còn có tám tên Lục Ải Nhân, nếu toàn bộ trưởng lão cùng lúc xông giết tới, chém giết Huyết Cừu và hai tên trưởng lão còn lại, sau này Huyết Sát đảo sẽ thành là của Liễu gia.

- Muốn đi các ngươi cứ đi, ta không đi!

Lục Ly tưới một chậu nước lạnh, hờ hững nói:

- Các ngươi muốn chịu chết, vậy cứ đi thôi.

- Lục Ly, ngươi có ý gì?

Một tên trưởng lão cả giận hỏi, Thất trưởng lão lại đã bình tĩnh lại, khoát tay ngăn người này nói tiếp, hắn nghĩ nghĩ một lúc rồi gật đầu nói:

- Lục Ly nói không sai, Huyết Sát đảo được Huyết Cừu kinh doanh nhiều năm, nơi đó khẳng định có bố trí đủ loại pháp trận cấm chế. Chúng ta mạo muội tiến vào, rất có thể sẽ xảy ra bất trắc. Sức chiến đấu của Lục Ải Nhân tuy mãnh liệt, nhưng chẳng phải mặt đông vẫn bị chém giết hai tên? Một khi Lục Ải Nhân chết rồi, chúng ta liền cũng đi đứt.

Trưởng lão kia cuống lên, hỏi:

- Vậy giờ làm thế nào? Giờ chúng ta đã lộ ra bài tẩy, Huyết Cừu nhất định sẽ nghĩ cách phá giải, chẳng lẽ chúng ta chỉ biết ngồi im chờ chết?

Thất trưởng lão trầm ngâm một lát, sau cùng hạ quyết định nói:

- Đợi Lộc lão tam thăm dò trở về hẵng tính, nếu đám người Huyết Cừu về hết lại Huyết Sát đảo, chúng ta liền dẫn người tới bên ngoài Huyết Sát đảo. Chúng ta không tiến đảo, cứ đứng ở bên ngoài, như thế tiến có thể công lui có thể thủ, tìm kiếm thời cơ thích hợp lại diệt đi Huyết Sát bang.

Chỉ nửa canh giờ, Lộc trưởng lão liền đã điều tra xong tình hình, toàn bộ đám người Huyết Cừu đều đã trở về Huyết Sát đảo.

Kết quả trận chiến này cũng được xác định, đại hoạch toàn thắng, trừ hai tên Lục Ải Nhân chiến tử ra, còn lại gần như không có tổn thất nào quá lớn mất. Liễu gia chết hơn ba mươi người, chiến tử một trưởng lão Thần Hải Cảnh, so với Huyết Sát đảo, chút tổn thất ấy quả thực không đáng là gì.

Bình Luận (0)
Comment