Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly thoải mái thừa nhận, Điền trưởng lão nhẹ gật đầu, sau đó trong tay sáng lên Thần Lực cảm ứng pháp trận bên trong, hắn có thể nhìn ra pháo trận Lục Ly khắc ở bên trong.
- A?
Sau một lát, trên mặt Điền trưởng lão lộ ra vẻ kinh sợ, còn trong mắt sáng lên một tia sáng, trong miệng thì thào:
- Cái này... Cái này...
- Hử?
Các trưởng lão bên cạnh bị trạng thái bất thường của Điền trưởng lão kinh động đến, nhao nhao ghé mắt tới, một trưởng lão hỏi:
- Lão Điền, sao vậy? Chuyện gì đáng giá để ngươi ngạc nhiên như vậy?
- Lão Tôn, ngươi xem thử trận pháp khắc trong đồ vật này.
Điền trưởng lão dừng một chút, đưa qua quả cầu sắt trong tay, Tôn trưởng lão nghi ngờ tiếp nhận, phóng ra Thần Lực cảm ứng một chút, trên mặt nhanh chóng lộ ra vẻ kinh sợ, trong mắt đều là sự mê muội, sau một lát hắn lắc đầu nói:
- Xem không hiểu, xem không hiểu, lão Lưu ngươi xem thử một chút được không?
Quả cầu sắt truyền qua cho vị trưởng lão tiếp theo, kết quả cũng giống như cũ, sau khi vị Trưởng lão tiếp theo cảm ứng cũng có vẻ mặt mơ hồ, truyền quả cầu sắt cho một trưởng lão khác.
- Chuyện này...
Bản thân Lục Ly cũng cảm thấy mơ hồ, chẳng lẽ Huyết Linh Nhi sửa lại sáu cái Tụ Linh trận một chút, khiến pháp trận sinh ra biến hóa lớn sao? Trở nên cực kỳ phức tạp đến trưởng lão của Thần Khí Các cũng xem không hiểu hả? Đây rốt cuộc là chuyện tốt hay là chuyện xấu đây?
Sau khi mười vị Trưởng lão xem xong, trả lại quả cầu sắt cho Điền trưởng lão, mười người tụ lại một chỗ, mở ra một vòng bảo vệ cách âm, một vị trưởng lão như có suy nghĩ gì nói:
- Lão Điền, cách bày trận này, cảm thấy không giống cách chính thống đúng không? Mà càng giống Loạn Lưu Trận thời Hoang Cổ phải không?
- Đúng, ta cũng có cảm giác này!
Một vị trưởng lão nói tiếp:
- Cách bày trận này quá kỳ dị, vốn dĩ không theo quy củ, nhìn cách bố trí lung tung nhưng kết quả lại vô cùng kỳ diệu!
- Sáu Tụ Linh trận!
Điền trưởng lão tổng kết nói:
- Tất cả đều là pháp trận cấp thấp nhất, cải biến từng trận tuyến và trận văn một chút, sáu cái Tụ Linh trận vậy mà dung hợp được sao? Hơn nữa uy lực tăng lên ba mươi lần! Nhìn lộn xộn, lại cực kỳ xảo diệu dẫn đến cộng hưởng, loại thủ pháp này ngoại trừ Loạn Lưu Trận ra thì không có lời giải thích nào!
Ù... Ù... Ù…!
Điền trưởng lão thu hồi vòng bảo vệ cách âm, ánh mắt lấp lánh nhìn qua Lục Ly nói:
- Cách bày trận này của người học được ở đâu?
- Học được ở đâu sao?
Lục Ly ngượng ngùng sờ lên mũi, hắn không thể nói là do Huyết Linh Nhi giúp hắn cải biến? Hắn càng không thể nói là đọc tàng thư của Thiên Linh Tử, nếu không sợ sẽ bị Thần Khí Các giết người cướp đoạt Thiên Tà Châu, dù sao những trưởng lão này chắc chắn rất hứng thú với những tàng thư kia.
Hắn chỉ có thể mập mờ suy đoán nói:
- Trước kia ta đã cứu một lão già điên, trong thời gian hắn dưỡng thương đã dạy ta một chút pháp trận và một số kỹ xảo bày trận.
- Điên lão nhân sao?
Bọn người Điền trưởng lão nghi hoặc liếc nhìn nhau, một vị trưởng lão hỏi:
- Vậy hắn tên gì, bây giờ hắn đang làm gì?
Lục Ly mơ hồ lắc đầu nói:
- Đi từ sớm rồi, hắn nói hắn tên Thiên Tàn lão nhân, điên điên khùng khùng...
- Thiên Tàn lão nhân sao?
Trong mắt mọi người càng thêm mơ hồ, bởi vì chưa ai nghe nói qua tên người này. Trong lòng Lục Ly âm thầm buồn cười, Thiên Tàn lão nhân chỉ có phàm nhân giới biết, những người này sao có thể biết được?
Điền trưởng lão nghĩ một chút, mở ra vòng bảo hộ cách âm lần nữa, mở miệng nói:
- Các vị, người này nên làm sao bây giờ? Khí phôi của hắn không khả quan lắm, nhưng khắc họa pháp trận và cấm chế lại rất kỳ diệu, mà người này còn trẻ tuổi như vậy, nói không chừng ở phương diện luyện khí này sẽ có thành tựu rất lớn, cá nhân ta đồng ý cho hắn gia nhập Thần Khí Các.
- Ha ha...
Một vị Trưởng lão khác cười lạnh:
- Lão Điền, người này chỉ học được một chút da lông thôi. Hơn nữa... Nếu như thu người này vào, ta sợ sau này Đan nha đầu sẽ gây chuyện với hắn. Đến lúc đó sẽ huyên náo toàn bộ Thần Khí Cốc đến mức gà bay chó sủa, ta cảm thấy vẫn nên... bỏ đi.
- Đúng!
Một vị Trưởng lão nhìn qua Lục Ly một chút rồi nói:
- Tính khí của Đan nha đầu các ngươi cũng không phải không biết, thiên phú về phương diện luyện khí của nha đầu này là trăm vạn năm khó gặp. Các chủ cưng chìu nàng như vậy, thu tiểu tử này vào, sợ là huyên náo đến mức khiến cho toàn bộ Thần Khí Các chúng ta chướng khí mù mịt...
Tuy nhiên một vị Trưởng lão khác nhanh chóng nói tiếp:
- Đan nha đầu thích hồ nháo thôi, bản tính cũng không xấu, cũng không phải chuyện gì lớn, thuyết phục một chút là không sao. Đứa nhỏ này ta thấy rất tốt, ở cửa ải thứ nhất có tốc độ phá trận nhanh nhất, mà còn trẻ tuổi như vậy, nói rõ hắn có thiên phú rất mạnh về phương diện này. Hắn không có học qua luyện khí, lại có thể luyện ra trong thời gian ngắn, cũng đã nói lên năng lực của bản thân hắn, cộng thêm thứ hắn học có thể là Loạn Lưu Trận, lỡ đâu lục lọi ra một chút đồ tốt ở phương diện này, vậy cũng là chuyện tốt đối với Thần Khí Các chúng ta, thứ này lưu truyền tới nay, chính là bảo bối.
- Ừm!
Lại có một vị trưởng lão mở miệng:
- Thần Khí Các chúng ta là nơi nói quy củ, người trẻ tuổi này đã qua cả ba vòng khảo hạch, vậy tại sao không cho thu hắn chứ? Chẳng lẽ muốn để Thần Khí Các chúng ta thất tính với thiên hạ hay sao? Sau này còn có ai sẽ đến gia nhập Thần Khí Các chúng ta hả? Khảo hạch lần thứ ba có khí phôi không tốt, nhưng pháp trận lại cực kỳ sáng chói, định cấp thượng giai ai dám bác bỏ chứ?
Các trưởng lão còn lại điều nhìn nhau, Hạ trưởng lão là người cứng nhắc nhất, nếu như ai dám đưa ra ý nghi ngờ, đoán chừng hắn sẽ tranh luận cùng người đó hết một ngày một đêm.
- Nếu không có dị nghị, vậy người này đã thông qua.
Điền trưởng lão giải quyết dứt khoát:
- Còn về Đan tiểu thư ta sẽ tự mình nói rõ với các chủ, nha đầu này là một thiên tài, nhưng tính khí lại quá kém, nếu tiếp tục dung túng nữa sẽ dễ dàng xảy ra chuyện.