Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cổ trưởng lão đứng dưới giàn nho ở hậu viện, lần đầu tiên ngẩng đầu lên nhàn nhạt hừ một tiếng, sau đó tiếp tục cúi đầu nhìn khí phôi kỳ quái trong tay mình.
Sau ba ngày, hai người Lục Ly đã sớm sắp xếp xong tất cả Thần tài, hơn nữa còn kiểm tra lại hai lần, xác định tất cả đều không đánh dấu nhầm. Hai người không đi đến lâu các mà Cổ trưởng lão cho hai người ở, chỉ ngồi khoanh chân bên trong chờ đợi.
- Lấy một trăm viên Hỏa Diệu Thạch, một trăm viên Lân Bạch Thạch, một trăm viên Hắc Cương Thạch ra đây!
Một giọng nói khàn khàn già nua đột nhiên vang lên, Lục Ly choàng mở mắt, cơ thể lóe lên xuất hiện ở đống Thần tài bên kia. Nhanh chóng lấy ra một trăm viên Hỏa Diệu Thạch, Lân Bạch Thạch và Hắc Cương Thạch đưa cho Thiên Huyền Hàn nói:
- Ngươi mang đến, có cần gì thì đến tìm ta!
- Được!
Thiên Huyễn Hàn không hiểu sao vô cùng tín nhiệm Lục Ly, nhận lấy ba loại đá nhanh chóng thu vào trong không gian giới, xông ra truyền tống môn của tiểu thế giới.
Một lát sau Thiên Huyễn Hàn trở về, trên mặt lại nhiều thêm một chưởng ấn, Lục Ly nhíu mày hỏi hắn:
- Làm sao vậy?
Thiên Huyễn Hàn có chút ấm ức nói:
- Cổ trưởng lão đang luyện khí, ta nhìn vào mấy lần...
- ...
Trên trán Lục Ly nổi lên mấy vạch đen, lúc ở hậu viện Thiên Huyễn Hàn này đã ăn một cái tát, thế vẫn chưa ghi nhớ? Cái không nên nhìn thì không nên nhìn...
- Đừng nói nhảm, Cổ trưởng lão cần gì?
Lục Ly không dám tán dóc, lập tức dò hỏi, Thiên Huyễn Hàn vội vàng nói:
- Long Quy Đằng một cây, Thiên Sơn Thiết mười khối,...
Lục Ly nhanh chóng lấy Thần tài ra, suy nghĩ lát nói:
- Không thì ta đi đưa, ngươi ở đây?
- Không cần, cứ để ta đi.
Thiên Huyễn Hàn nhanh chóng nhận Thần tài, vội vã đi ra ngoài, đến khi hắn trở về, bên má kia lại có dấu năm ngón tay, khóe miệng sưng lên.
- Lại làm sao vậy?
Lục Ly trợn tròn mắt hỏi.
Thiên Huyễn Hàn sắp phát khóc, rưng rưng nói:
- Lúc ta đi thì trong Thần lô vang lên một tiếng nổ, ta quay đầu nhìn, lại bị đánh...
Lục Ly đã không thể thông cảm cho Thiên Huyễn Hàn, mau chóng lấy Thần tài đưa cho hắn, hắn lại vội vã đi ra ngoài.
Lúc hắn trở về, mặt sưng như đầu heo, mỗi bước đi là một dòng nước mắt nước mũi , nghẹn ngào nói:
- Ly ca, ta không đi, nếu đi nữa ta sẽ bị đánh chết...
Lần này bởi vì Huyễn Thiên Hàn nhầm lẫn một viên Thần tài, ăn hai phát vả. Cổ trưởng lão sai hắn đi lấy ba viên Hắc Cương Thạch, năm viên Hỏa Diệu Thạch, một viên Lân Bạch Thạch, kết quả hắn nhớ nhầm, làm thiếu mất một viên Hỏa Diệu Thạch, kết cục đương nhiên rất thảm...
Lục Ly lấy Thần tài lần này Cổ trưởng lão cần rồi vội vã rời khỏi Thiên Điện này, đi tới một Thiên Điện khác, nơi này chính là chỗ Cổ chưởng lão luyện khí.
Mau chóng vọt vào trong Thiên Điện, Lục Ly cảm thấy lóe sáng trắng, lại đi tới một không gian kỳ dị. Không gian này rất lớn, có vẻ giống một thung lũng, bên trong có các loại dụng cụ và Thần lô, lúc này Cổ trưởng lão đang ở cạnh Thần lô lớn nhất.
Vèo!
Lục Ly không dám nhìn thêm, liếc qua trong chốc lát rồi đi tới chỗ Cổ trưởng lão. Hắn mang hết Thần tài ra rồi khom người hành lễ, đứng ở một bên trầm mặc không nói, con mắt không dám nhìn loạn.
Hộc hộc!
Cổ trưởng lão đánh ra vài luồng sáng bay vào trong Thần lô, sau đó mở miệng nói:
- Ném chín viên Hỏa Diệu Thạch, một viên Hắc Cương Thạch, mười sáu viên Lân Bạch Thạch.
Lục Ly lấy chuẩn xác lấy ra Hỏa Diệu Thạch, Hắc Cương Thạch và Lân Bạch Thạch ở dưới đất ném vào trong. Sau đó đứng ở một bên trầm mặc. Con mắt không nhìn Thần lô, chỉ nhìn mặt đất dưới chân, tựa như một con rối Thạch Đầu Nhân.
Xẹt xẹt xẹt!
Cổ trưởng lão không ngừng đánh ra Thần Lực, thỉnh thoảng kêu Lục Ly ném Thần tài vào, Lục Ly đều làm không chút sai sót. Qua ba nén nhang, Cổ trưởng lão phất tay nói:
- Đi lấy một giọt máu Hỏa Phượng, một khối Nguyên Dương Kim Thạch đến đây.
Lục Ly không đáp lại, chắp tay hành lễ rồi nhanh chóng đi ra. Cổ trưởng lão thản nhiên nhìn bóng lưng lúc hắn rời đi, mặt không cảm xúc gật đầu.
Đến khi Lục Ly trở lại Thiên Điện chứa Thần tài, Thiên Huyễn Hàn thấy hắn đi đã lâu mà không hề hấn gì, miệng mếu máo, oan ức nói:
- Ly ca, ngươi làm như nào vậy? Dạy ta được không? Ta không muốn bị đánh. Hu hu, ta lớn thế này rồi, cha mẹ còn chưa đánh ta...
Lục Ly nhanh chóng lấy Thần tài, lúc sắp đi nói:
- Không có chuyện gì thì Cố trưởng lão sẽ không làm khó ngươi, hắn giáo huấn ngươi cũng phải tiêu hao tinh lực, hắn là người rất có nguyên tắc. Nếu chúng ta tuân thủ bổn phận, tuân thủ quy tắc của hắn, hắn sao có thể tự nhiên đánh chúng ta?
Lục Ly trở về Thiên Điện luyện khí kia, vẫn rất tuân thủ quy củ, làm việc cẩn thận, tinh thần vô cùng hăng hái.
Hắn biết Cổ trưởng lão tính cách quái gở, nhưng chắc chắn không phải người không biết đạo lý, chỉ cần Lục Ly làm việc cẩn thận không phạm sai lầm, có thể dần dần nhận được sự tán thưởng của Cổ trưởng lão.
Một trưởng lão Thần Khí Các, hơn nữa có lẽ còn là một Luyện Khí Sư cao cấp, trong lòng hắn đương nhiên cao ngạo.
Chỉ cần hắn hoàn toàn tán thưởng ngươi, ngày tháng sau này sẽ dễ sống. Nếu không được chấp nhận, chắc chắn sau này càng nhìn ngươi càng thấy ghét, ngày tháng sau này khó sống.
Lục Ly không ngừng tới lui luyện khí điện và Thần Tài Điện, bận rộn khoảng ba bốn canh giờ, nhưng chưa lần nào bị Cổ trưởng lão răn dạy hay trách phạt. Thiên Huyễn Hàn triệt để khâm phục hắn, gọi tiếng - Ly ca- cũng đầy tâm phục khẩu phục.
Lần cuối Lục Ly mang Thần tài đến, Cổ trưởng lão lại ngừng luyện khí. Thần lô mở ra, trong tay hắn là một Thần Khí kỳ quặc ánh lên Thần Lực màu vàng, hắn lắc đầu than thở:
- Lại thất bại, ôi...
Cổ trưởng lão tiện tay ném vật hình bầu dục ở trong tay cho Lục Ly:
- Vật này cho ngươi nghiên cứu, sau đó ném vào trong Thần Tài Điện. Cho các ngươi nghỉ ngơi ba ngày, có thể đi dạo trong Thần Khí cốc, với lại đi Nội Vụ Đường báo cáo, không được gây sự!
- Tạ trưởng lão!
Lục Ly khom người hành lễ rồi xoay người rời đi, hắn biết Cổ trưởng lão có thể giao Thần Khí kì quái này cho hắn, hắn bước đầu đã được Cổ trưởng lão đón nhận.